Thiếu soái, cô Tô đã không còn yêu anh từ lâu rồi - Chương 170: Thiếu soái, thật là hứng thú a

Cập nhật lúc: 2025-11-01 05:01:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điếu t.h.u.ố.c trong tay lúc nào mưa tắt, đưa tay lên lau qua một cái mặt, thoáng xuống bàn tay , mới bước chân ngoài.

Hà Kiên Thành từ xó xỉnh nào bước , bên cạnh một cô gái trẻ tuổi đang cầm dù, trông thấy lấm lem, vội vàng sai khiến cô gái che dù cho Tiêu Túng.

Tiêu Túng phất tay, "Hôm nay đa tạ ngài, lô hàng giữ ở Hải quan, sẽ chuyện."

"Ngài quá khách sáo ,"

Hà Kiên Thành liên tục phất tay, mặt đầy nụ , "Có thể giúp chút sức mọn cho Thiếu soái, bỉ nhân thật vô cùng vinh hạnh. Quần áo ngài đều ướt hết , thà rằng một bộ quần áo hãy ? Man Man, mau chuẩn quần áo cho Thiếu soái..."

Cô gái vội vàng đáp ứng định , Tiêu Túng nữa lên tiếng từ chối, "Không cần , việc gấp. Thay gửi lời hỏi thăm tới phu nhân nhà họ Hà."

Lời dứt, xa .

Hà Man Man tò mò theo bóng lưng , "Ba, cô gái nãy là ai ? Con thấy cô chẳng hề giữ một chút sắc mặt nào cho Thiếu soái, Thiếu soái rốt cuộc cũng tức giận, phận cô lớn ?"

Hà Kiên Thành đương nhiên là từng thấy Tô Dao, thậm chí hôm đó Tiêu Túng gây náo loạn ở Thẩm công quán, ông cũng mặt tại hiện trường.

"Chẳng qua là một con đào hát trời cao đất dày mà thôi."

Giọng điệu Hà Kiên Thành đầy khinh miệt, "Ỷ một chút tình cũ cùng quan hệ với Thẩm Tri Du mới dám phóng túng. Con cứ đợi đấy, Thiếu soái là ghi hận trong lòng, hôm nay cô mất mặt như , bọn họ sẽ chẳng ăn quả ngọt ."

Tiêu Túng đột nhiên hắt xì một tiếng, đưa tay xoa sống mũi, nhẹ nhàng xoay tay lái tránh khỏi đám đá vụn mặt đất.

Hải Thành loạn lạc, đường sá cũng ảnh hưởng, ngay cả Bách Thịnh vốn náo nhiệt nhất ngày cũng trở nên hiu quạnh. Hắn đạp phanh, dừng xe cửa Bách Lạc Môn. Người quản lý một năm gặp, sửng sốt một lúc mới nghênh đón, "Thiếu soái rốt cuộc tới, Từ quản lý dạo còn nhắc tới ngài đấy."

Hắn gọi Từ Lệ Hoa , nhưng sắc mặt Tiêu Túng sa sầm.

"Đừng tới gần."

Hắn luôn Tô Dao thích gần của ai khác. Hắn đó là sự quan tâm, là căng thẳng, nhưng cảm giác của Tô Dao là gì, cho đến hôm đó, thấy Tô Dao nương tựa trong lòng Thẩm Tri Du.

Khác với sự tự tin và đắc ý khi tâm tư của Tiêu Dực, luôn cảm thấy Thẩm Tri Du nguy hiểm, bây giờ nguy hiểm thành sự thật.

Hắn cũng cuối cùng hiểu cảm giác của Tô Dao.

Thứ chua xót, bất lực , thật sự khiến ngạt thở, ngược sự phẫn nộ là thứ đáng kể nhất, bởi rõ ràng, bản hiện tại chẳng tư cách gì để tức giận, giống như Tô Dao ngày .

Phong thuỷ luân chuyển, đây còn tưởng nỗi đau từng của Tô Dao, nhưng bây giờ mới hiểu, đó chỉ là một phần nhỏ mà thôi.

Dao cùn mài thịt, mới là đau đớn nhất.

Hắn từ từ thở một , ngẩng mắt lên, thấy quản lý và Từ Lệ Hoa đang cứng đờ ở phía xa, mặt đầy kinh ngạc .

"Thiếu soái?"

Người quản lý do dự , "Ít nhất hãy để hầu hạ ngài quần áo chứ, ngài đều ướt hết ."

Tiêu Túng còn chẳng ngoảnh đầu , thẳng bước về phía , lúc định bước lên thang máy, bỗng chốc nhớ điều gì, "Sau mỗi khi tới, đừng để ai tiến gần ."

Người quản lý sững tại chỗ, đây gọi là mệnh lệnh gì?

Tới Bách Lạc Môn, cần hầu, cái ...

Tiêu Túng thèm để ý tới lời lẩm bẩm của quản lý, thang máy xuống tầng hầm, xuyên qua bãi tập b.ắ.n và dây chuyền sản xuất, bước một cánh cửa bí mật, đẩy chiếc tủ che cửa bí mật, một cánh cửa bí mật khác hiện mắt. Sau khi nhập mật mã, cánh cửa bí mật từ từ mở , Đường Lê mặc áo blouse trắng xuất hiện mắt.

Trong thời gian rời , Thẩm Tri Du cũng , các thế lực khác cũng , tất cả đều đang tìm Đường Lê, nhưng ai ngờ rằng, nàng giấu ở Bách Lạc Môn, ngay mắt Thẩm Tri Du.

Tựa như thấy động tĩnh mở cửa, Đường Lê ngẩng đầu . Nàng đỡ mắt kính, sửng sốt mấy giây mới nhận là Tiêu Túng. Nàng mù mặt, lâu gặp Tiêu Túng, nhất thời chút nhớ rõ dung mạo . khi nhận , nàng bỏ , trong động tác, xích sắt loảng xoảng.

Mấy nhà nghiên cứu vội vàng đến rót cho Tiêu Túng.

Hắn phất tay, chống sofa từ từ xuống. Quãng đường , thật sự chút chịu nổi, chỉ là dựa ghế, lập tức thẳng dậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-co-to-da-khong-con-yeu-anh-tu-lau-roi/chuong-170-thieu-soai-that-la-hung-thu-a.html.]

Không cẩn thận đè vết thương lưng .

Hắn hít một lạnh, đợi cơn đau dịu , mới lên tiếng, "Mẫu m.á.u đây đưa cho ngươi, phát hiện ?"

Đường Lê đỡ mắt kính, nhưng thèm để ý đến lời của Tiêu Túng, "Nghe dạo đ.á.n.h bom?"

Tiêu Túng từ từ dựa sofa, dám dựa quá chắc, chỉ thể dùng vai chống đỡ, khẽ ho một tiếng, "Thu chút vẻ hả hê trong lời của ngươi . Dù thế nào, cũng chịu đựng áp lực, đưa ngươi ngoài mà."

Đường Lê ngập ngừng, "Ừ" một tiếng, mới gọi một nhà nghiên cứu, đến văn phòng nàng lấy một tập hồ sơ mang tới, " xét nghiệm máu, hiện tại thiết thành hình, dựa thao tác thủ công, quá trình dài dằng dặc, khả năng quá nhiều, nhưng suy đoán sơ bộ, lẽ là do vi khuẩn hoặc vi sinh vật gây ."

Tiêu Túng sững , vi khuẩn và vi sinh vật?

Hắn vô thức nghĩ tới Ha Thành, thể đột nhiên căng cứng, "Sao liên quan tới thứ ? Có cứu ? Cô nhiều năm , rốt cuộc sẽ thế nào?"

Vân Vũ

"Ít nhất cũng gặp mới ."

Đường Lê nhíu mày, "Chẳng lẽ thể khám bệnh từ xa ?"

Tiêu Túng chặn họng, nữa, nhưng sắc mặt khó coi. Hắn chỉ cho rằng vụ tập kích năm đó đơn giản chỉ là một cuộc ám sát, thể là nhà lão trạch, cũng thể là thế lực đối địch khác, giải quyết xong là thôi, bây giờ , dường như đơn giản như ?

Hắn nhíu mày trầm tư, Đường Lê bỗng nhiên tới, hít mũi ngửi ngửi .

Tiêu Túng ép tỉnh táo, thấy nàng bộ dạng , bất đắc dĩ thở dài.

Nàng đối với mùi hương vô cùng nhạy cảm, Tiêu Túng vẫn còn nhớ, hai quen , chính là bởi vì nàng ngửi thấy mùi khói t.h.u.ố.c s.ú.n.g .

"Ngươi ngửi thấy gì?"

"Thối um ạ."

Đường Lê lắc lắc đầu, thẳng lên. Tiêu Túng chỉ cho rằng nàng mượn cơ hội c.h.ử.i , so đo với nàng, chống sofa dậy, "Ta sẽ tìm cơ hội đưa cô tới đây, ngươi cố gắng chuẩn nhiều thứ, cần gì thì dùng mật điện báo cho ."

Hắn dậy định , Đường Lê chút kinh ngạc , "Anh, đưa cô tới đây?"

Tiêu Túng bước chân khựng . Hành tung của Đường Lê là tuyệt mật, cũng coi như là lá bài tẩy của . Vị trí của nàng, thậm chí ngay cả Trần Thi Ninh cũng .

, bảo vệ tính mạng của Tô Dao quan trọng hơn.

"Ta sẽ sắp xếp thỏa."

"Anh chuyển tính ?"

Đường Lê đỡ mắt kính tỉ mỉ quan sát , ngay đó tựa như hiểu điều gì, "Lời của , ứng nghiệm ?"

Trước đây nàng từng với Tiêu Túng, kiêu ngạo dễ phạm sai lầm, xem Tiêu Túng chỉ phạm sai lầm, mà còn vì thế vấp một vố đau.

Tiêu Túng mặt căng cứng, "Lo nghiên cứu của ngươi ."

Hắn ngoảnh bước , đợi khỏi cửa Bách Lạc Môn, mới thở một dài. Cùng Đường Lê ở chung là như , cẩn thận là nàng tâm tư.

Hắn kìm nén ho hai tiếng, mắt chút mơ hồ. Hắn dám ở lâu, về băng.

"Cho tới đây, lái xe cho ..."

Hắn chống cây cột cửa hô một tiếng, tiểu đồng giữ xe còn tới, một chiếc xe khác từ từ dừng cửa, ngay đó cửa xe mở , Tô Dao bước xuống.

Tiêu Túng mắt sáng lên, gặp .

Tầm còn mơ hồ lập tức trở nên rõ ràng, bước chân tới, chỉ là giữa đường, Thẩm Tri Du ngang nhiên chen ngang, chặn .

"Thiếu soái, thật là hứng thú a."

 

Loading...