Thiếu Niên Miêu Cương Là Hắc Liên Hoa - Chương 7.1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:53:13
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Tuế An Kỳ Bất Nghiên là đang giúp nam t.ử giải cổ, trong lòng vẫn còn bán tín bán nghi.

Giải cổ mà cần cạy hết móng tay móng chân của xuống ? nhanh đó, nàng thể tin. Trên phần thịt ngón tay đỏ lòm lầy lội của nam t.ử đang lăn lộn đất vì đau đớn, thứ gì đó đang ngọ nguậy, bò từ kẽ ngón tay.

Những con cổ trùng hình dạng giống như dòi bọ, khi hút đủ dưỡng chất thì tròn vo, lít nha lít nhít một đống, tranh chui từ thịt ngón tay của nam tử.

Bạch cổ (cổ trùng trắng) thấy ánh trăng liền c.h.ế.t.

Đám sâu trắng giãy giụa vô ích vài cái rơi lả tả xuống đất.

Hạ Tuế An ngẩn , thu sức lực, bên cạnh là lồng n.g.ự.c phập phồng vì thở của thiếu niên, mang theo một mùi hương nhàn nhạt đặc biệt.

Tứ chi thon dài, dáng cao ráo, khi dang dường như thể bao trọn lấy cả Hạ Tuế An. Y phục rộng rãi, ban nãy nàng hoảng loạn đẩy khiến cổ áo lỏng, loáng thoáng lộ xương quai xanh trắng như tuyết.

Đợi đến khi bạch cổ bò hết, nam t.ử đau đến ngất , mềm oặt mặt đất.

"Xin , hiểu lầm ngươi ."

Hạ Tuế An nhận sai nhanh.

Nàng coi lời Kỳ Bất Nghiên g.i.ế.c nàng là thật. Hạ Tuế An chợt phát hiện lòng bàn tay vẫn đang chảy máu, là vết thương do d.a.o găm rạch đứt, là m.á.u của chứ của nam t.ử .

Vừa định mở miệng hỏi Kỳ Bất Nghiên vì thương, Hạ Tuế An nhớ tới cảnh tượng thấy. Nguyên nhân những con bạch cổ lẽ chỉ vì móng tay nam t.ử nhổ, mà còn do m.á.u vật dẫn.

Trước khi c.h.ế.t, nơi mà đám bạch cổ bò tới chính là hướng Kỳ Bất Nghiên đang .

"Vào ."

Kỳ Bất Nghiên dường như bên ngoài viện còn , đầu vọng .

Đầu tiên là tỳ nữ , phía là mấy gương mặt lạ lẫm mà Hạ Tuế An từng gặp, là lính canh của phủ tướng quân. Họ cử hai khiêng nam t.ử lên, cũng hỏi nhiều, cứ thế lặng lẽ lui ngoài.

Hạ Tuế An bảo Kỳ Bất Nghiên băng bó.

hỏi: "Ngươi xông hương ?"

Lần bọn họ áp sát quá gần, Kỳ Bất Nghiên vô tình ngửi thấy.

Tây sương phòng lúc đầu đốt hương, nhưng nàng thích ngửi, đợi hạ nhân phủ tướng quân ngoài lâu, nàng đổ nước lư hương để dập tắt .

Khi Kỳ Bất Nghiên hỏi xông hương , Hạ Tuế An thành thật đáp: "Không , mùi ?"

Hắn : "Ta thích mùi ."

"Rất thơm."

Lại cứ thế mà g.i.ế.c nàng nữa.

Ánh mắt thiếu niên chút tạp chất, chỉ đơn thuần hỏi: "Ta thể ngửi thêm chút nữa ?"

Hạ Tuế An chậm mất nửa nhịp, biểu cảm ngây ngốc kết hợp với vết vảy kết đang che lớp da non màu hồng phấn trán, khiến trực tiếp cạy nó xuống. Nàng khó tin hỏi : "Ngửi? Ngươi... ngươi ngửi thế nào?"

Sống mũi cao thẳng của Kỳ Bất Nghiên cọ bên cổ Hạ Tuế An, hít một : "Như thế ."

Hắn dùng hành động để trả lời câu hỏi của nàng, xác định chính là mùi hương .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/chuong-7-1.html.]

Dùng để chế thành Cổ hương chắc chắn sẽ lưu hương lâu.

Hắn thích.

Hạ Tuế An dùng để chế thành Cổ hương thì chỉ thể c.h.ế.t, lột bỏ lớp da thịt dính m.á.u của nàng, lấy xương của nàng , rửa sạch sẽ, bỏ cối giã nát thành bột, bỏ túi thơm.

Nếu cơ thể cũng vĩnh viễn sở hữu mùi hương , cần mượn vật ngoài như túi thơm, thì còn thể nuốt luôn đống bột xương giã nát đó.

Cổ hương khó chế tạo.

Kỳ Bất Nghiên cũng từng thử chế Cổ hương.

Hơi thở của phả lên bề mặt da thịt Hạ Tuế An, nóng rực như lửa: "Hạ Tuế An, ngươi nguyện ý trở thành Cổ hương của ?"

"Cổ hương?"

Thiếu niên : ", Cổ hương."

Thật Hạ Tuế An vẫn luôn sợ một ngày nào đó Kỳ Bất Nghiên nổi hứng bất chợt, vứt bỏ kẻ vô dụng như nàng. Nếu nàng giá trị đối với , thì khả năng vứt bỏ sẽ giảm ?

Ít nhất đảm bảo khi nàng khôi phục trí nhớ và chút hiểu về thế gian thì vứt bỏ, Hạ Tuế An đồng ý với Kỳ Bất Nghiên.

"Ta nguyện ý."

Hạ Tuế An Cổ hương trong miệng Kỳ Bất Nghiên rốt cuộc ý nghĩa gì, nàng hiểu theo cách nghĩ của , tưởng rằng chỉ cần cho ngửi như thế , bèn chút vụng về dang tay , ôm lấy eo .

Còn dụi dụi đầu n.g.ự.c , giống như một con thú nhỏ hoảng sợ nhưng bắt buộc lấy lòng khác.

Nàng lặp : "Ta nguyện ý."

Kỳ Bất Nghiên từng cận với ai như , tay buông thõng bên , chuỗi vòng bảy chiếc chuông nhỏ cổ tay kêu leng keng trong gió.

"Ngươi ngửi ." Nàng thì thầm.

Kỳ Bất Nghiên nhận Hạ Tuế An hiểu lầm ý của : "Ngươi thế là?"

Nàng thấp thỏm: "Không đúng ?"

Thiếu niên chớp mắt, đến mức run lên, đầu ngón tay lướt qua mái tóc đen của Hạ Tuế An đang rũ mu bàn tay , tiếng dần tắt, một lúc mới cực nhẹ: "Thôi bỏ ."

"Cũng ."

Tuyền Lê

Câu phía giọng nhỏ hơn một chút.

Cổ hương, còn sống.

Hạ Tuế An lướt qua vai t.ử thần, tiếng bất thình lình của , nàng vô cớ cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Nàng tựa , lông mi cọ qua xương quai xanh của .

Hơi ngứa.

Hạ Tuế An dứt khoát nhắm mắt .

Không thấy hình dáng đôi cánh bướm thoáng hiện biến mất của Kỳ Bất Nghiên, cũng sẽ rằng cách đây lâu thực sự sát tâm với nàng, câu g.i.ế.c nàng cũng thuận miệng chơi.

đổi ý , con bướm kịp hiện hình cơ thể biến mất trong chớp mắt.

Loading...