Thiếu Niên Miêu Cương Là Hắc Liên Hoa - Chương 38.3

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:14:18
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chăn đệm giường là mới, Hạ Tuế An quần áo mặc bèn trần trụi chui trong, là trần truồng trong thùng tắm đợi Kỳ Bất Nghiên mua váy về, là quấn chăn đợi, nàng chắc chắn chọn cái .

Trong chăn quá mềm mại, quá thoải mái.

Hạ Tuế An chui bao lâu, mi mắt díp , kéo nàng chìm mộng .

Không ngủ.

Không ngủ, ngủ.

Phải đợi Kỳ Bất Nghiên về, nàng mặc xong váy áo mới ngủ, Hạ Tuế An lẩm nhẩm từng một, nhưng ngược càng mệt càng buồn ngủ hơn.

Hạ Tuế An ngủ , ngủ say sưa.

*

Kỳ Bất Nghiên về khách điếm, đường mua váy tiện tay g.i.ế.c một .

Chiếc thuyền lớn rời khỏi bến tàu bỗng tiếng động lớn, thuyền, m.á.u chảy đầm đìa, một ngoại bang c.h.ế.t thảm, xác ngang cột buồm, dọa đám phu thuyền sợ vỡ mật.

Bọn họ cũng c.h.ế.t từ lúc nào.

Trong lúc vây xem t.h.ả.m trạng thuyền, Kỳ Bất Nghiên ung dung khuỵu gối xổm bên bến tàu rửa tay, đôi tay trong suốt như ngọc vô cùng, ai thể ngờ dùng đôi tay g.i.ế.c một .

Nước chảy qua kẽ ngón tay, nhanh rửa sạch máu.

Màu đỏ phai , lộ ngón tay trắng nõn.

Chuỗi xích tay bảy chiếc chuông bướm theo động tác rửa tay nhanh chậm của Kỳ Bất Nghiên, kêu leng keng quanh xương cổ tay tinh xảo nhô lên, tiếng chuông vui tai, giống như khúc nhạc bi ai tấu lên khi đoạt mạng .

Hắn rũ mi mắt, rửa nghiêm túc, giống như rửa sạch m.á.u tay là một việc thiêng liêng, tạo cho cảm giác kẻ g.i.ế.c , cho dù m.á.u cũng là cẩn thận dính .

Bá tánh cách đó xa bàn tán c.h.ế.t, c.h.ế.t ngoại bang.

Cách c.h.ế.t còn một lời khó hết.

Kỳ Bất Nghiên rửa tay xong, rời .

Thanh Châu hẳn một con phố bán quần áo may sẵn, bước một tiệm trong đó, ông chủ híp mắt đón chào hỏi mua quần áo gì, nhiều công t.ử bột ở Thanh Châu đều đến đây mua quần áo mới.

"Váy." Kỳ Bất Nghiên .

Ông chủ hiểu ý, rẽ bước chân, đưa đến chỗ để váy áo nữ tử.

Kỳ Bất Nghiên chọn vài chiếc váy màu sắc tươi sáng, thích nhất chiếc váy nhu tề n.g.ự.c màu đỏ , da Hạ Tuế An trắng, hợp mặc màu đỏ, bảo ông chủ gói , trả bạc .

Có mối ăn, ông chủ đương nhiên vui vẻ.

Ông hận thể bán thêm vài bộ.

Ông chủ nhanh nhẹn nhận lấy mấy chiếc váy gói : "Tiểu công tử, ngài là mua cho nương t.ử ?" Nhìn tuổi tác chắc là thành nhỉ?

Kỳ Bất Nghiên: "Không ."

Nghe , ông chủ vẻ mặt "quả nhiên là thế", tò mò hỏi: "Vậy tiểu công t.ử ngài là mua tặng cho tiểu cô nương?"

Hắn đáp: "Coi là ."

Nói xong, Kỳ Bất Nghiên bước khỏi tiệm quần áo.

Ông chủ chằm chằm bóng lưng , tấm tắc lấy lạ, sinh quá , bán quần áo mấy chục năm, đây là đầu thấy tiểu lang quân tuấn tú thế đến mua váy tặng .

Không tiểu nương t.ử trong lòng là thần tiên phương nào, ông chủ khỏi tò mò nghĩ.

*

Hạ Tuế An - ông chủ tiệm quần áo tò mò đang ngủ đến mức bất tỉnh nhân sự.

Khoan đến dung mạo như thần tiên , tướng ngủ thì chẳng dính dáng gì đến thần tiên cả, đầu nàng nghiêng gối lên gối mềm, cánh tay thon thả thò khỏi chăn, buông thõng bên mép giường, chân cũng đè lên góc chăn.

"Két" một tiếng.

Cửa phòng từ bên ngoài đẩy .

Hạ Tuế An hề trở , chăn trượt xuống đến thắt lưng, đường cong eo rõ ràng.

Kỳ Bất Nghiên đặt váy áo sang một bên, đến bên giường, đập mắt là một mảng trắng như ngọc, đắp chăn cho Hạ Tuế An, đầu ngón tay lơ đãng lướt qua làn da mịn màng như giấy vẽ.

Đầu ngón tay dừng một chút, lướt .

Nàng lúc hiện mắt , giống như , giống , Kỳ Bất Nghiên lặng lẽ ngắm Hạ Tuế An hồi lâu.

Muốn cúi đầu hôn nàng .

Thời gian gần đây, Kỳ Bất Nghiên luôn nảy sinh ý nghĩ mật hơn với Hạ Tuế An.

Hắn cúi xuống, hôn lên môi Hạ Tuế An, nàng lúc Kỳ Bất Nghiên hôn tới liền tỉnh, nhưng quên mất hiện giờ mặc quần áo, theo thói quen hé miệng, hôn môi với , thở khỏi rối loạn.

Không khí ép cạn, Hạ Tuế An dùng miệng thở đồng thời khiến nụ hôn trở nên triền miên hơn, tiếng hôn môi kèm theo tiếng thở dốc rơi căn phòng trống trải, thêm vài phần ám .

Môi răng chạm , Kỳ Bất Nghiên chậm rãi nuốt lấy nước bọt của Hạ Tuế An.

Hắn cúi , đỡ lấy gáy nàng.

Nụ hôn vẫn đang tiếp tục.

Chuỗi xích bướm lạnh cổ tay Kỳ Bất Nghiên rủ xuống mắt cá chân, vì giơ tay đỡ cổ nàng, cũng chạm da thịt nàng.

Chuỗi xích bướm nhanh nóng lên.

Hạ Tuế An đột nhiên cảm thấy lạnh, trong lúc hôn hé mắt xuống, hóa nàng mặc quần áo, lập tức như con chim cút rụt về trong chăn, Kỳ Bất Nghiên vớt .

Ánh mắt Kỳ Bất Nghiên như đang hỏi "tại tiếp tục?", nàng dường như chút chấp nhận cảm giác cơ thể trần trụi mặt khác, vớt , dứt khoát nhào lòng , vùi đầu chịu .

Hương thơm ấm áp lập tức xộc mũi, cơ thể Kỳ Bất Nghiên luôn tỏa mùi hương dễ ngửi.

Trang sức bạc bên ngoài y phục màu xanh chàm của cũng Hạ Tuế An va kêu leng keng.

Tuyền Lê

Thiếu niên eo thon chân dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/chuong-38-3.html.]

Nàng dang hai tay liền ôm trọn vòng eo .

Hạ Tuế An nhớ tới trần truồng hôn môi với , hổ đến mức hận thể há miệng c.ắ.n eo Kỳ Bất Nghiên một cái qua lớp y phục, nhưng gan đó, rầu rĩ : "Ta mặc quần áo."

Kỳ Bất Nghiên: "Có gì khác ?"

"Đương nhiên khác biệt." Hạ Tuế An ngẩng đầu lên, ý thức tình cảnh hiện tại, vùi đầu lòng , kéo đai lưng của lệch , "Đổi ngươi mặc quần áo thử xem."

Nàng lầm bầm vẻ hèn nhát, nhưng cả toát sức sống khiến thể rời mắt.

"Ta để ý."

Kỳ Bất Nghiên vuốt ve mái tóc dài của Hạ Tuế An rủ xuống bên chân , .

Hạ Tuế An: "..."

Nàng nhỏ giọng : "Ta để ý."

Cơ thể con đối với Kỳ Bất Nghiên mà lẽ chỉ là một lớp da bọc bên ngoài m.á.u thịt, cho dù thấy cơ thể nàng, cũng sẽ nảy sinh ý nghĩ đen tối, nhưng Hạ Tuế An vẫn sẽ, sẽ chút ngại ngùng.

"Được." Kỳ Bất Nghiên chiều theo Hạ Tuế An, đầu ngón tay luồn qua tóc nàng, "Nếu ngươi để ý, thì mặc , cần giúp ngươi mặc ?"

"Ta tự mặc." Nàng lập tức .

Hạ Tuế An thấy Kỳ Bất Nghiên , sẽ ngăn cản nữa, đầu chui trong chăn, chỉ lộ một cái đầu xù lông.

Mắt nàng đảo qua đảo : "Ngươi... thể giúp lấy váy mới qua đây ?"

Kỳ Bất Nghiên lấy chiếc váy đỏ cho nàng.

Hạ Tuế An bảo lưng .

Cuối cùng, Hạ Tuế An dùng tốc độ nhanh nhất mặc xong váy, vặn, váy nhu tề n.g.ự.c màu đỏ viền tua rua, yếm n.g.ự.c màu đỏ nhạt, thêu hoa biệt xuân.

Dây váy thắt lưng, ôm lấy vòng eo thon thả, tà váy voan bồng bềnh, khi Hạ Tuế An dậy, mắt cá chân tinh xảo ẩn hiện tà váy.

"Xong ."

Hạ Tuế An mặc xong, lên giường.

Nàng ngoài cửa sổ, phát hiện trời tối, Kỳ Bất Nghiên mua váy lâu như ? Hạ Tuế An cảm thấy lạ, nhưng cũng hỏi kỹ, cũng chẳng chuyện gì quan trọng.

Bọn họ tối nay ăn cơm, Hạ Tuế An vì bữa ăn đó với Tưởng Tuyết Vãn ở quán ăn, đến giờ vẫn no, khẩu vị.

Nàng mặc xong váy liền sấp giường.

Kỳ Bất Nghiên cho cổ trùng ăn.

Hạ Tuế An dám gần, vẫn sấp giường, cho cổ trùng ăn.

Thức ăn cho cổ trùng đều là thịt tươi, là thịt gì, là Kỳ Bất Nghiên hỏi tiểu nhị lấy, tiểu nhị ngược cảm thấy xa xỉ, lấy loại thịt thượng hạng cho trùng rắn ăn, dám nhiều chuyện.

Thiếu niên thể nuôi trùng rắn bên cạnh thể là hạng tầm thường, tiểu nhị khi đưa thịt tươi lên, đến thêm một cái cũng dám.

Hắn đặt đồ xuống chạy biến.

Trùng rắn độc cổ của Kỳ Bất Nghiên từ khi xuống núi ăn qua xác , mồm miệng nuôi cho kén chọn , giờ ăn thịt loại thường, tỏ vẻ mấy hứng thú.

Rắn đen từng uống m.á.u Hạ Tuế An, hiện giờ vẫn thèm thuồng mùi vị tươi ngon đó, cái đầu rắn dẹt dẹt về phía nàng, một ngón tay như trúc gõ nhẹ một cái.

Lực gõ vẻ nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa ý vị nguy hiểm.

Rắn đen rụt cổ ăn đồ ăn.

Đợi trùng rắn ăn xong, Kỳ Bất Nghiên ném chúng ngoài, để chúng tự ngoài tiêu hóa thức ăn, thì dùng nước nóng rửa tay hai .

Hạ Tuế An thực sự buồn chán, cúi đầu tự tết tóc cho , tết tháo, tháo tết.

Tết thế nào cũng bằng Kỳ Bất Nghiên tết.

Nàng nghịch tóc nữa.

Kỳ Bất Nghiên cũng lên giường, giờ cũng còn sớm nữa, cho cổ trùng ăn tốn ít thời gian.

Sau khi đèn trong phòng tắt, Hạ Tuế An thích ứng một lúc mới thể thấy mặt Kỳ Bất Nghiên, nàng ôm ngủ, nàng giống như thú cưng tỉ mỉ nuôi nấng, luôn đặt bên cạnh mới .

Hạ Tuế An buổi chiều ngủ một giấc , ngủ , lật qua lật .

Cơ thể mềm mại lăn qua lăn trong lòng, mũi Kỳ Bất Nghiên tràn ngập thở của Hạ Tuế An, tay nàng vô tình lướt qua eo mấy , hàng mi thiếu niên khẽ run trong bóng tối.

Có dị thường, Kỳ Bất Nghiên kìm vùi đầu hõm cổ Hạ Tuế An, thở phả , giống như đau đớn mà rên nhẹ một tiếng, dọa Hạ Tuế An tưởng chuyện gì nên: "Sao, ?"

Khuôn mặt Kỳ Bất Nghiên mang vẻ cực diễm lệ, cũng sự mờ mịt những điều .

Năm ngón tay nắm chặt lấy chăn.

Hạ Tuế An vốn lật ngửa, thấy tiếng , xoay , thành nghiêng, mặt đối mặt với , Kỳ Bất Nghiên mặt ửng hồng diễm lệ cho kinh ngạc trong chốc lát.

Vừa định hỏi rõ rốt cuộc , Hạ Tuế An phát hiện một manh mối, khi nàng xoay , nóng bỏng, rực lửa, khéo chạm nàng, nàng luống cuống nuốt nước bọt.

Cằm thiếu niên đặt lên vai Hạ Tuế An, giống như thông qua việc tiếp cận nàng, ngửi thở của nàng, để giảm bớt cơn đau.

Hồi lâu , Hạ Tuế An hỏi: "Đỡ hơn chút nào ?"

"Rất kỳ lạ." Hắn .

Kỳ Bất Nghiên mười bốn tuổi thỉnh thoảng buổi sáng cũng gặp tình huống tương tự, tuy nguyên nhân là gì, nhưng nó sẽ tự bình .

giống... nó là vì Hạ Tuế An mà đổi.

Hạ Tuế An càng lúc càng căng thẳng, dám lộn xộn, lòng bàn tay đều đổ mồ hôi, cũng là do thời tiết nóng, là vì nguyên nhân khác.

Nàng truy hỏi: "Cái gì gọi là kỳ lạ?"

Kỳ lạ là.

Kỳ Bất Nghiên thúc nàng.

 

Loading...