Thiếu Niên Miêu Cương Là Hắc Liên Hoa - Chương 31.3
Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:11:34
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi cưới, bọn họ vợ chồng hòa thuận, ân ái. Phu quân còn một tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng đối xử với nàng, nhưng Hà Hoa mãi rõ dung mạo trong mộng, lẽ giấc mơ đa phần đều như .
Hà Hoa nghĩ về giấc mơ nữa, thu dọn sách vở, trở về giường nghỉ ngơi.
Ngoài cửa sổ.
Trên lầu cao đối diện hai đang .
Vết thương ở bụng Yến Lạc Nhứ xử lý qua loa, nàng thất thần cánh cửa sổ đóng chặt, bỗng cảm thấy một nỗi niềm cảnh còn mất, thương xuân buồn thu.
Năm xưa, khi Yến Vô Hành cho các nàng uống Trường Sinh Cổ, lúc lâm chung cầu xin Yến Lạc Nhứ nghĩ cách xóa bỏ ký ức về của nàng và Hà Hoa, khi các nàng trường sinh chịu đau khổ.
Nàng dùng cổ thuật xóa ký ức của Hà Hoa, nhưng xóa ký ức của chính .
Yến Lạc Nhứ năm đó nghĩ nghĩ .
Cuối cùng vẫn nỡ để cứ như phụ nữ yêu quên sạch sành sanh.
Yến Lạc Nhứ kể cho Hà Hoa xóa ký ức về quá khứ của Yến Vương, cuối cùng Yến Vương từng ơn cứu mạng với nàng, nàng là một hạ nhân bình thường của Yến Vương, nàng mãi mãi nhớ kỹ cái của .
Sau khi Hoàng đế Đại Yến lấy danh nghĩa Yến Vô Hành mưu phản hạ lệnh cấm bá tánh bàn luận về , dân gian xóa bỏ dấu vết liên quan đến , mấy trăm năm , ít còn nhớ đến .
Yến Lạc Nhứ và Hà Hoa coi như là hai .
Sử sách cũng quá nhiều ghi chép về .
Hà Hoa vẫn luôn hiểu tại thể sống nhiều năm như , mãi tìm nguyên nhân.
Mà Yến Lạc Nhứ từ mấy trăm năm tách khỏi Hà Hoa, Hà Hoa cũng nàng cũng sống sót, tưởng rằng chỉ là quái nhân.
Yến Lạc Nhứ thỉnh thoảng sẽ lén thăm nàng, từng Hà Hoa phát hiện.
Giờ khắc , lầu cao gió thổi qua.
Nam t.ử đeo mặt nạ nhắc nhở Yến Lạc Nhứ.
"Giờ còn sớm nữa, còn vết thương của ngươi nếu xử lý kỹ, cho dù uống đan d.ư.ợ.c đưa, cũng chống đỡ nổi qua đêm nay. Chủ t.ử phái đến đưa ngươi , để mang về một c.h.ế.t."
Yến Lạc Nhứ gì, rời cùng .
Không lâu khi Yến Lạc Nhứ rời , Hà Hoa mở cửa sổ, nàng cũng rõ tại mở cửa sổ, chỉ là bỗng nhiên mở.
Trên con đường dài bên Tĩnh Tư thư trai hai chiếc xe ngựa chạy qua, Hà Hoa liếc một cái.
Ngựa chạy nhanh, như thoáng qua trong chớp mắt.
Nàng thu hồi tầm mắt.
Cũng vì thế mà thấy rèm của một chiếc xe ngựa gió thổi tung, lộ Hạ Tuế An đang sấp đùi Kỳ Bất Nghiên bên trong, y phục nàng nhăn nhúm, khuôn mặt nhỏ nhắn lấm lem bụi đất, giống như một con mèo bẩn.
Hai chiếc xe ngựa dừng ở cửa khách điếm.
Hai chiếc xe ngựa là do Tô Ương dặn dò Chung Không chuẩn sẵn ở ngôi nhà ma khi xuống mộ để đề phòng bất trắc. Vừa dùng tới.
Bởi vì xảy động đất, bá tánh chạy hết ngoài nên lệnh giới nghiêm đêm nay của trấn Phong Linh lỏng lẻo hơn nhiều, giữa đường cũng gặp vài tuần tra, nàng là quận chúa liền nhanh chóng cho .
Tô Ương nâng váy bước xuống từ chiếc xe ngựa phía .
Thẩm Kiến Hạc cùng xe với nàng.
Hạ Tuế An mệt đến kiệt sức, ngủ say như c.h.ế.t ngay xe ngựa Kỳ Bất Nghiên bế xuống, Tô Ương chắp tay hành lễ với họ.
Nàng thật lòng : "Tuy rằng chúng là mỗi một mục đích, nhưng vẫn lời cảm ơn với hai vị, nếu hai vị giúp đỡ, mấy chúng lẽ cũng thể sống sót ."
Hai Chung Huyễn cũng chắp tay hành lễ.
Thẩm Kiến Hạc vốn khéo léo cũng nghiêm túc đáp lễ: "Quận chúa quá khen ."
Hắn nghiêng qua thì thầm một câu.
"Ngươi yên tâm."
Tô Ương thấy ba chữ đơn giản , liếc mắt . Thẩm Kiến Hạc chỉ dùng âm lượng đủ để họ thấy mà : "Ta sẽ với khác chuyện phụ ngươi đêm nay cũng xuất hiện trong cổ mộ."
Nàng lùi một bước: "Cảm ơn."
Cũng nhỏ tiếng.
Chung Không thấy cảnh , tâm tư đ.á.n.h c.h.ế.t Thẩm Kiến Hạc cũng .
Kỳ Bất Nghiên ý định tọc mạch chuyện riêng tư của khác, hiện tại còn đang bế Hạ Tuế An, tự nhiên sẽ chuyện đáp lễ. Quan trọng nhất là, cũng loại đáp lễ khác.
Tô Ương xe ngựa, Chung Không và Chung Huyễn mỗi đ.á.n.h một chiếc xe ngựa rời khỏi cửa khách điếm.
Thẩm Kiến Hạc tiếc nuối thở dài.
Lần xuống mộ , chẳng thu gì, , vẫn thu hoạch, Thẩm Kiến Hạc thu hoạch một thương tích tốn tiền chữa trị.
Kỳ Bất Nghiên ở bên ngoài lâu, về khách điếm.
Thẩm Kiến Hạc đuổi theo.
Hắn Hạ Tuế An đang thiếu niên bế trong lòng: "Hạ tiểu cô nương là thương đau ngất ? Có cần tìm đại phu xem thử..."
Kỳ Bất Nghiên: "Nàng ngủ ."
Hạ Tuế An còn hợp thời mà ngáy nhỏ một tiếng.
"Khò khò khò..."
Người quá mệt mỏi đôi khi sẽ ngáy một chút, Thẩm Kiến Hạc hiểu. Hắn cũng rảnh tán gẫu nữa, về phòng xử lý vết thương.
Kỳ Bất Nghiên bế Hạ Tuế An về phòng xong, gọi tiểu nhị trực đêm của khách điếm chuẩn nước tắm, đối phương nhanh nhẹn chuẩn nước nóng, từng thùng từng thùng đưa lên phòng cho bọn họ.
Tiểu nhị đưa nước xong liền xuống lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/chuong-31-3.html.]
Trong phòng chỉ còn hai bọn họ.
Kỳ Bất Nghiên gọi Hạ Tuế An mấy tiếng, nàng dậy tắm rửa. Hạ Tuế An mệt đến mức chìm giấc ngủ sâu, về phòng đặt nàng xuống tư thế nào thì nàng vẫn giữ nguyên tư thế , hề đổi.
Đợi Kỳ Bất Nghiên tắm xong, Hạ Tuế An ngủ sấp thảm, co ro thành một cục nhỏ.
Tóc xanh của nàng xõa tung cùng dây lụa, ống tay áo trễ xuống khuỷu tay, lộ cổ tay cũng dính bụi đất và những vết đỏ do đá vụn cọ xát.
"Hạ Tuế An."
Kỳ Bất Nghiên từ từ cúi xuống.
Đầu ngón tay nhặt lên một sợi dây lụa tóc mai Hạ Tuế An, nghiêng đầu nàng: "Hạ Tuế An, dậy tắm rửa sạch sẽ ."
Kỳ Bất Nghiên nuôi cổ trùng thích sạch sẽ.
Cho nên thường xuyên ném chúng nước, đợi chúng ngâm — vùng vẫy một lát vớt lên, sẽ vô cùng sạch sẽ.
Nuôi cũng sạch sẽ.
Hạ Tuế An giống như quấy rầy giấc ngủ, tay quơ quào lung tung vài cái, buông thõng thảm, vùi đầu ngủ tiếp, mệt đến cực điểm, cơ thể chịu sự kiểm soát, dựa cảm giác.
Dây lụa trượt khỏi ngón tay Kỳ Bất Nghiên.
Để chút bụi khói.
Có thể tưởng tượng Hạ Tuế An khi trải qua chuyện sập lăng mộ Yến Vương bẩn đến mức nào, khuôn mặt nhỏ, dây lụa, mái tóc dài đều phủ một lớp bụi, những chỗ khác cũng thoát kiếp nạn .
"Ngươi thật sự tắm rửa sạch sẽ?" Kỳ Bất Nghiên vẫn gọi nàng dậy.
Hạ Tuế An thấy chữ tắm, khẽ hé mi mắt, ngược sáng, chỉ thể thấy một bóng xõa tóc dài, giống như một đại mỹ nhân, nàng chỉ mở mắt một cái chịu nổi nhắm nghiền.
Thấy nàng mở mắt, Kỳ Bất Nghiên tưởng Hạ Tuế An tỉnh .
Nàng lầm bầm: "Ngươi giúp tắm."
"Ta giúp ngươi tắm?"
"Ừm." Hạ Tuế An phát âm mũi.
Kỳ Bất Nghiên bế Hạ Tuế An lên, khi cởi y phục cho nàng, đặt trong thùng tắm mới, nước ấm bao bọc cơ thể thoải mái, tứ chi hết đau nhức, nàng ngủ càng say hơn.
Ánh mắt vô tình lướt qua những chỗ khác biệt giữa nàng và , khỏi thêm vài .
Trước đó ở lăng mộ Yến Vương cũng từng thấy.
lúc đó kỹ, bây giờ kỹ, Kỳ Bất Nghiên phát hiện chỗ khác biệt đại khái mấy điểm. Hắn quá nhiều cảm xúc, cầm khăn lau lên Hạ Tuế An, lau sạch vết bẩn.
Đầu Hạ Tuế An gác lên thành thùng tắm cứ lắc lư, sắp rơi xuống nước, cứ cách một lúc Kỳ Bất Nghiên chỉnh cố định đầu cho nàng một .
Kỳ Bất Nghiên coi là một kiên nhẫn.
Nếu cũng sẽ thể ở lì trong nơi vài tấc đất ăn ngủ để luyện cổ trùng.
Ngày qua ngày.
Năm qua năm khác.
Nếu của Thiên Thủy trại một năm lên núi mười mấy , nhờ Kỳ Bất Nghiên luyện cổ hoặc đưa đồ cần, thêm việc thường xuyên chuyện với xác động vật, cổ trùng, thì e là chuyện nữa .
Tuyền Lê
Người Thiên Thủy trại kính trọng Kỳ Bất Nghiên, cũng sợ .
Bởi vì luyện độc cổ.
Cũng bởi vì Kỳ Bất Nghiên sẽ lẩm bẩm chuyện một với xác động vật và cổ trùng.
Trước một nam nhân ở Thiên Thủy trại vì ai trông con nên dắt nó lên núi.
Đứa bé thấy Kỳ Bất Nghiên chuyện với cổ trùng, buột miệng thốt lên: "Cha ơi, là kẻ điên , chuyện với sâu bọ thế?"
Nam nhân vội tát đứa bé một cái.
Gã dùng tay bịt miệng đứa bé đang chực , thất kinh xin Kỳ Bất Nghiên.
Kỳ Bất Nghiên đến mặt đứa bé, xổm xuống, thẳng nó, giọng điệu dịu dàng : "Tại thể chuyện với chúng?"
Đứa bé thút thít: "Không, ."
"Ồ."
Thiếu niên dậy.
Đêm đó, đứa bé trở về nổi mẩn đỏ, bệnh suốt nửa tháng mới khỏi.
Hồi ức như mặt nước phẳng lặng khuấy động, trong khách điếm, ánh nến sáng rực, chiếu rọi bóng , in xuống sàn gỗ.
Ngón tay Kỳ Bất Nghiên ngâm trong nước trắng muốt như ngọc, nước chảy qua kẽ tay, rửa đến nơi từng c.ắ.n đầu ngón tay , đều là một phần của con , cũng cần rửa sạch sẽ.
Hơi trơn ướt.
Hình như rửa thế nào cũng sạch.
Là vì một khe nhỏ ẩn sâu, Kỳ Bất Nghiên đưa ngón tay qua lau sạch hết thứ nước trơn ướt rõ tên , nhưng tình cờ phát hiện nơi đó thể chứa một đốt ngón tay của , càng trơn ướt hơn.
Hạ Tuế An đột ngột mở mắt, trong nháy mắt tỉnh táo đến mức thể tỉnh táo hơn nữa, chuyện, nhớ tới cuộc đối thoại giữa bọn họ , oán trách bản cứ luôn trả lời trong lúc mơ hồ.
Kỳ Bất Nghiên phát hiện nàng mở mắt .
"Sắp xong ."
Hắn .
Hạ Tuế An cúi đầu thoáng qua, cảm giác thêm một cái nữa thôi sẽ ngạt thở.