Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 9: Về thôn
Cập nhật lúc: 2025-10-26 17:13:52
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa lớn nhà kho đóng chặt, một màu trắng xóa, từ xa thể thấy một bóng đang cửa nhà kho, giữa hai ngón tay kẹp một điếu t.h.u.ố.c đang cháy dở.
Hướng Du lái xe tới, đó liếc cô một cái, nghiêng đẩy cánh cửa mở một khe hở. Hướng Du lách .
Bên trong nhà kho rõ ràng vắng vẻ hơn ban ngày, hơn mười đang cùng chủ quán mặc cả. Dù , để họ "châm chước," ban ngày cũng chi ít lợi lộc.
Họ chuyện với giọng nhỏ. Hướng Du lập tức đến chỗ ông chủ bán gạo, ông chủ Hướng Du lộ nụ .
Dù cô tay coi là hào phóng nhất trong những . Hướng Du mặc cả, dù hiện tại còn thể mua với giá gốc.
Chờ thêm một tuần nữa, giá cả sẽ tăng gấp đôi, thậm chí hơn. “Giới hạn cao nhất là bao nhiêu,” Hướng Du hỏi thẳng.
“Hai nghìn cân,” ông chủ lời nào, gọi bắt đầu dọn gạo chất lên xe. Ông Hướng Du nhất định sẽ mua.
Quả nhiên, Hướng Du hai lời đưa tiền ngay lập tức, vẫn là tiền mặt. Hiện tại tiền gửi trong ngân hàng cũng rút .
Thậm chí ngân hàng ở thị trấn cũng đóng cửa, máy ATM tiền cũng rút sạch.
Tiền mặt coi là phương thức giao dịch họ thích nhất. Hướng Du đẩy chiếc xe đẩy chất đầy gạo, tự dọn hàng.
Trong lúc đó, cô còn lén lút thu mấy bao gạo gian. Sau khi chất đầy xe, Hướng Du cố ý lái xe dạo một vòng trong thôn, khi xe còn gì.
Người canh giữ cửa thấy Hướng Du nhanh như , còn tưởng rằng ngoài thị trấn tiếp ứng cô.
Tiếp theo là bột mì, mì sợi và dầu ăn, Hướng Du đều mua mười vạn tiền hàng, đủ cho cô ăn trong một thời gian dài.
Muối một thùng hai mươi gói, nhưng giới hạn lượng mua, giới hạn cao nhất là 25 thùng. Hướng Du trực tiếp mua hết giới hạn, nhưng nhu cầu về muối là lớn.
Số e rằng đủ. Hướng Du đợi ở ngoài cửa một lúc lâu, cuối cùng đưa cho một cô dì một ít tiền, nhờ cô giúp mua thêm 25 thùng nữa.
Cô đưa nhiều, cô lúc thiếu tiền mặt, nên đồng ý giúp đỡ.
Sau khi mua đủ đồ, Hướng Du liền lái xe xuyên đêm rời khỏi thị trấn. Nơi cô đến thành phố khác.
Mà là quê hương nông thôn xa xôi ở K thành. Nơi đó địa thế cao, khi tuyết tan nước sẽ ngập lên . Tiếp theo, ở đó chỉ mấy thôn liền kề.
Dân cư ít, dày đặc như dân thành phố. Nơi nào dân cư càng dày đặc, khi bạo loạn xảy , c.h.ế.t càng nhiều.
Hơn nữa, thôn tựa lưng núi lớn. Chờ đến khi nhiệt độ khí hạ xuống âm, thể lên núi đốn củi để sưởi ấm.
Dọc đường , Hướng Du vẫn thể thấy mấy chiếc xe xúc tuyết việc nghỉ đêm ngày, họ bận rộn ngừng. Trên đường gặp trạm xăng dầu ngang qua.
Hướng Du đều dừng , đổ đầy bình mang theo trong cốp xe. Quan sát xung quanh, Hướng Du phát hiện tuy trạm xăng .
camera vẫn luôn chuyển động. Đổ đầy một bình xong Hướng Du liền tiếp tục đổ bình thứ hai. Khoảng thời gian gần đây cô đều tích trữ dầu diesel và xăng, nhưng giới hạn, cô thể quá nhiều một .
May mắn là chiếc xe cô thuê tiêu hao nhiên liệu cao. Lái khỏi địa phận K thành, đường liền xe xúc tuyết chuyên dọn tuyết nữa.
Theo dấu bánh xe còn của xe , Hướng Du cẩn thận lái.
Gần trưa ngày hôm , Hướng Du mới chạy đến ngoài thôn họ Hướng. Lúc đại lộ nối thôn với thị trấn.
Không ít thôn dân đang sự dẫn dắt của trưởng thôn, quét tuyết đọng đường.
“Mọi xem, đó là ai về ,” chú trung niên nheo mắt , chiếc xe thương mại màu đen đang từ từ lái tới từ xa.
Hướng Du chạy đến gần, đường vài , nhất thời lái qua , Hướng Du liền cửa kính xe xuống.
Ông già gần năm mươi tuổi tiến lên, đôi mắt đục ngầu bên trong xe. Khi thấy Hướng Du, ông khẽ một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-9-ve-thon.html.]
“Cháu gái nhà ông Hướng lão nhị, cháu về, học ?” Ông già đ.á.n.h giá Hướng Du. Cô bao bọc quá kín mít, suýt chút nữa nhận .
Trong thôn trẻ con thi đậu trường danh giá, họ mặt cũng thấy chút vẻ vang. Lúc đó còn suýt tiệc mừng Hướng Du nhập học.
“Trong trường học chút việc, xin nghỉ về. Đường về liền phong tỏa, hiện tại thể học, cháu nghĩ đến thăm ông bà nội.”
Hai ông bà họ chôn cất ở đây, Hướng Du mỗi năm Tết đều về cúng bái, nên trong thôn còn khá quen thuộc với Hướng Du.
Những còn cầm xẻng tiến lên, ngoài cửa sổ xe, “Thì là cháu gái nhà ông Hướng lão nhị về , còn lái cả ô tô….”.
“Cháu chào các chú các thím…,” Hướng Du chào hỏi mấy , tránh lối , Hướng Du liền lái xe về nhà cũ.
Dọc đường , Hướng Du còn thấy hơn mười thanh niên và trẻ con, họ cầm xẻng, đang dọn tuyết đọng con đường chính trong thôn.
Thấy xe Hướng Du, mấy đều dừng động tác trong tay, dịch sang ven đường, tò mò trong.
cửa kính đen che khuất tầm của họ, mấy thấy rõ bên trong là ai.
“Hướng Thành, khi nào là bố về , xe bố hình như cũng màu đen,” thiếu niên dùng khuỷu tay thúc bạn bên cạnh.
Hướng Thành liếc chiếc xe chạy đến gần, “Xe bố tớ chiếc , lẽ họ, các nhận ?”
Hướng Thành sang mấy bên cạnh, họ đều lắc đầu.
Tuyết lớn phong tỏa đường, ngay cả tín hiệu cũng ảnh hưởng. Đã một thời gian liên lạc với bố .
Hướng Thành chiếc xe đen của Hướng Du xa.
Trong thôn vài hộ gia đình là trẻ em ở , cha họ đều ăn xa, để hai ông bà già và trẻ con ở trong thôn.
Hai bên con đường xi măng nhỏ chất đầy tuyết đọng nén chặt, mặt đường mở rộng ít. Hướng Du đậu xe nhà cũ.
Đây là một căn nhà chữ "tứ" một tầng, diện tích lớn. Bên ngoài căn nhà bao quanh bởi một bức tường rào cao hai mét, lúc căn nhà vùi lấp trong tuyết đọng.
Có lẽ là thấy tiếng ô tô, cánh cửa phòng đối diện đang đóng chặt mở , cửa sổ cũng hiện ba khuôn mặt nhỏ, ánh mắt đều về phía Hướng Du.
Một bà lão chắp tay lưng , “Hướng cô bé, đến thăm ông bà cháu .”
“Vâng bà nội, bên ngoài lạnh quá, tuyết lớn, bà mau về phòng ,” Hướng Du hỏi thăm bà lão hai câu, đó mở cốp xe, lấy xẻng , bắt đầu xúc tuyết trong sân.
Trước cửa nhà đối diện đậu hai chiếc xe, thể thấy con trai nhà bà lão lẽ về, hơn nữa cả nhà đều về.
Đang lúc Hướng Du xúc tuyết một nửa, phía truyền đến tiếng bước chân. Hướng Du đầu , là một thanh niên quen , trông 25-26 tuổi.
Thân mặc một chiếc áo hoodie lót lông, bên ngoài khoác áo khoác bông, bên là một đôi giày thể thao.
Thanh niên cầm xẻng trong tay, vẻ mặt đạm mạc, “Bà bảo đến giúp cô xúc tuyết.”
“Không cần, cần…,” Hướng Du ngăn , nhưng thanh niên cũng rời .
Chiếc xẻng trong tay Hướng Du cầm , liền đẩy chiếc xe cút kít chất đầy tuyết đọng bên cạnh ngoài.
Vân Vũ