Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 38: Lão tử hôm nay đánh chết ngươi
Cập nhật lúc: 2025-10-26 17:14:28
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đến đây, bên ……,” Hướng Du đột nhiên dậy hô, hai rõ ràng đều bước chân nhẹ hẳn .
Hướng Thành cảnh giác hơn thường ngày, cầm con d.a.o chẻ củi trong tay, “Dừng …….”
Phía , chỗ mấy cây thông che khuất, truyền đến tiếng thở hổn hển dồn dập, hai lập tức dừng bước chân.
Chỉ thấy cách hai 10 mét, cây thông phía đang rung lắc, tuyết đọng cây ngừng rơi xuống.
Một con lợn rừng đen nhẻm đang dùng cọ cây, lớp tuyết rơi xuống từ cây bao phủ lấy cơ thể nó.
Trên nền tuyết trắng xóa vẫn thể thấy lưng nó ngừng lay động, hai quan sát một lúc, khu vực chỉ một con lợn rừng.
Vân Vũ
Hơn nữa con lợn rừng trông vẻ khá mập mạp, mũi tên cung của Hướng Du kéo căng hết cỡ, cả hai nín thở tập trung quan sát.
Vút một tiếng, mũi tên bay , xuyên thẳng qua cơ thể lợn rừng, găm đống tuyết, lợn rừng cảm thấy đau đớn.
Cơ thể nó lập tức nhảy dựng lên, phương hướng chạy loạn, đ.â.m loạn trong rừng, hòng giảm bớt sự đau đớn cơ thể.
“Chờ ……,” lời Hướng Du còn hết, Hướng Thành nhanh chóng cầm d.a.o chẻ củi chạy đến, đuổi theo con lợn rừng.
Hướng Du thấy thế cũng chạy theo.
Lợn rừng hiện tại thương, nó dù ngã xuống cũng chờ thêm mười mấy phút, Hướng Thành cứ thế màng nguy hiểm xông lên, e rằng sẽ gặp rắc rối.
Khi Hướng Du chạy đến, chỉ thấy Hướng Thành lợn rừng dùng đầu húc mạnh một cái, cơ thể bay lên cao, rơi xuống đống tuyết, nhưng lập tức bò dậy.
Máu tươi ngừng chảy từ lợn rừng, khi nó chạy, m.á.u tươi vương vãi nền tuyết, để một vệt dài.
Hướng Thành hét lớn một tiếng, con d.a.o chẻ củi trong tay đột nhiên bổ xuống, lợn rừng gào lên một tiếng cuối cùng chịu nổi sự đau đớn trong cơ thể, ngã xuống đất.
Hướng Thành quỳ rạp tuyết, con d.a.o chẻ củi rơi xuống bên chân.
Hướng Du những vết thương lợn rừng, đoán chừng Hướng Thành c.h.é.m nó vài nhát, con lợn rừng đứt ngay mặt hai .
Hướng Thành lấy tuyết đất xoa lên mặt, rửa sạch vết m.á.u loãng.
Ads by tpmds
Đối với sự đổi của Hướng Thành, Hướng Du cũng đoán một phần.
Hôm nay chỉ hai săn, Hướng Du lấy d.a.o chẻ củi , m.ổ b.ụ.n.g lợn rừng, lấy nội tạng .
Ngay khoảnh khắc nội tạng tiếp xúc với khí, một luồng nóng bốc lên, kèm theo mùi tanh nồng.
Con d.a.o chẻ củi sắc bén lạ thường, Hướng Du chia thịt lợn đôi, mỗi một nửa, vì hôm nay săn núi nên cả hai chuẩn đầy đủ.
Hướng Thành lấy hơn mười túi ni-lông từ ba lô, khi chặt thịt lợn thành từng khối, cho thịt lợn túi và nhét ba lô.
Con lợn rừng nặng hơn 150 cân, e rằng một chuyến thể vận chuyển hết về, khi xử lý xong nội tạng.
Hai khiêng hai đợt mới vận chuyển thịt lợn rừng về, dọc đường Hướng Thành vẫn luôn trầm mặc.
“Hướng Thành, ruột non lợn đổi , dùng một khối thịt lợn đổi với ,” Hướng Du Hướng Thành chuẩn rời .
“Chị Hướng Du, nếu chị thì cứ lấy , cần đổi ,” Hướng Thành xung quanh, lấy một túi ni-lông từ ba lô.
Bên trong là một khúc ruột non.
Hướng Du trực tiếp nhét khối thịt qua, “Thịt cầm , nếu chúng đừng cùng nữa.”
Hướng Thành lập tức nhận lấy miếng thịt.
Về đến nhà, Hướng Du đun nước rửa sạch ruột non, đó rửa sạch thịt lợn rừng, tách thịt mỡ và thịt nạc thái, cho máy xay thịt xay nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-38-lao-tu-hom-nay-danh-chet-nguoi.html.]
Sau khi ướp, cô thành lạp xưởng, đặt lên bếp củi hun khói, thịt lợn rừng tươi mới và béo, hương vị cũng ngon hơn heo nhà nuôi.
Hun khói thêm mấy miếng thịt khô nữa, Hướng Du mới ngủ.
Tưởng rằng cuộc sống cứ thế bình lặng trôi qua, nhưng một buổi chiều năm ngày , một cô ngờ tới đến gõ cửa.
Mấy xiên thịt nướng lò BBQ đang nhỏ mỡ, Hướng Du thấy tiếng gõ cửa ngoài cổng thì khẽ nhíu mày, lấy bớt than trong lò BBQ một ít dậy mở cửa.
Cánh cửa sắt rỉ sét lâu năm phát tiếng bang bang, bên ngoài dường như đang tức giận, Hướng Du cửa, khe cửa đang rung lên bần bật.
Đưa tay rút chốt cửa, bên ngoài dường như thấy tiếng động bên trong nên còn đá cửa nữa.
Cánh cửa mở một khe hở, bên ngoài kiềm đẩy cửa , Hướng Du sớm đề phòng.
Hai chân lùi một bước ghì chặt cánh cửa, rõ bên ngoài, sắc mặt Hướng Du lập tức trở nên âm trầm.
Người đến chính là bố cô, Hướng Lâm.
Cuộc sống gần đây của Hướng Lâm rõ ràng lắm, đầu đội một chiếc mũ len chút rách nát.
Bên trong là một chiếc áo cổ cao màu xám, bên ngoài khoác một chiếc áo bông, bên trong hẳn là mặc vài chiếc áo dài tay mỏng, áo bông cộm lên ít.
Quần hẳn là mặc vài chiếc, nhưng chiếc nào giữ ấm , lúc cửa, cơ thể vẫn nhịn run rẩy.
Mặt trông đen một mảng, vàng một mảng, rõ ràng lâu rửa mặt.
Nhìn thấy khuôn mặt hồng hào của Hướng Du, Hướng Lâm lập tức húc cơ thể cửa, “Mày ở thôn Hướng Gia ăn sung mặc sướng, mau thả tao , bên ngoài lạnh c.h.ế.t .”
“Sao ông tới đây, ở trong thành ,” Hướng Du chất vấn, lập tức như nghĩ điều gì đó, sắc mặt cô đổi.
“Tao về tìm mày chứ , cho tao mày sống ở thôn Hướng Gia , bây giờ mày thế , mày chắc chắn sống tệ, mau cho tao , chân tao lạnh đến mức còn cảm giác gì nữa.”
Hướng Lâm ồn ào đưa tay đẩy Hướng Du, nhưng Hướng Du từ từ đóng cửa .
“Mày cái gì thế, tao là bố mày, pháp luật mày cũng trách nhiệm phụng dưỡng tao, mau cho tao ,” Hướng Lâm theo bản năng giơ bàn tay lên, một cái tát định giáng xuống mặt Hướng Du.
Hướng Du đưa tay túm chặt cổ tay Hướng Lâm, “Thì ông cũng phụng dưỡng già là trách nhiệm, nhưng ông nuôi nấng ngày nào , còn mặt mũi đây lời .”
Sắc mặt Hướng Lâm lập tức đỏ như gan heo, vùng vẫy bàn tay Hướng Du nắm, “Cứng cánh đúng , dám chuyện với lão tử mày như thế, hôm nay tao dạy dỗ mày tử tế.”
Bị Hướng Du dỗi như , tính khí lập tức bốc lên, “Cái mạng của mày là do lão tử cho mày, lão tử hôm nay liền đ.á.n.h c.h.ế.t mày…….”
Hướng Lâm dùng sức rút tay về, đá một cước qua, Hướng Du đối với hai và Ngô Nguyệt sớm còn bất kỳ tình cảm nào.
Đối với những lời lẽ độc ác họ , cô cũng từng để bụng.
Lấy con d.a.o chẻ củi từ phía , Hướng Du một động tác giả vờ c.h.é.m qua, Hướng Lâm lập tức sợ hãi, cho rằng Hướng Du chơi thật, thu chân và lùi về phía .
Hắn ngã nền tuyết.
Hướng Du cầm d.a.o chẻ củi tới thêm vài bước, đó Hướng Lâm liền la to, “Hướng Sâm, Hướng Sâm…….”
Lòng sợ hãi tột cùng.
Một bóng từ phía bức tường rào sân chạy , vội vàng đỡ Hướng Lâm đang đất dậy.