Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 37: Vào núi đánh lợn rừng

Cập nhật lúc: 2025-10-26 17:14:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thôn trưởng, mấy cô phụ nữ đó ngày thường ăn ít ……”

Đương đương đương, chiếc tẩu t.h.u.ố.c trong tay thôn trưởng gõ cột điện bên cạnh, khói t.h.u.ố.c bên trong theo nhịp gõ rơi xuống nền tuyết.

“Hướng Võ, dối trắng trợn như thế, ngày thường việc chỗ nào mà ít hơn các .”

Một bà thím cuối cùng nhịn , bực tức thẳng.

Các phụ nữ trong thôn lập tức cũng nổi nóng, mặt họ lộ vẻ giận dữ, trong mắt như sắp phun lửa.

“Vật tư do Chính phủ phát, mỗi đều phần, qua miệng các thì chúng xứng nhận.”

“Làm ít việc, con mắt nào của các thấy chúng ít việc, tuyết lớn đến giờ, gần một nửa củi nhà là tự tay chẻ đấy.”

“Ở đây hán tử nào dám vợ ở nhà …….”

Trong thôn vẫn còn nhiều thanh niên độc , trong lúc nhất thời cãi vã ầm ĩ ngay cửa nhà thôn trưởng.

“Theo , những ngày thường đóng góp gì cho thôn như mấy cô mà lấy nhiều vật tư như , thấy ngại .”

“Còn nữa, Hướng Bưu, chỉ là la lớn nhất, năm nào cũng lén lút trộm đồ trong ruộng nhà , thật sự nghĩ ?”

Một phụ nữ trung niên la xông tới mặt đàn ông, định giật lấy đồ vật trong tay .

Người chồng phía cô cũng bước tới, chuẩn giữ chặt thanh niên đó.

“Năm xưa trộm bao nhiêu lương thực nhà , bây giờ trả hết ……,” phụ nữ quanh năm việc đồng áng nên sức tay cũng kém đàn ông là bao.

“Đủ , đừng cãi nữa……,” thôn trưởng dậy, hô lớn một tiếng về phía , cục diện hỗn loạn mới tạm thời lắng xuống.

Hướng Du lẳng lặng lùi về phía vài bước, xoay trong màn tuyết lớn.

“Vấn đề vật tư cứ thế , đừng cãi nữa, đều theo phân công của cấp , ăn nhiều ăn ít là vấn đề của mỗi .”

“Bây giờ tuyết lớn phong tỏa núi, ở nhà cũng việc nặng gì để , ai cũng rảnh rỗi, tiêu hao thể lực, ăn khác gì .”

“Chẳng lẽ chỉ vì ăn khỏe hơn mà nên chia cho nhiều hơn, như , e rằng cho hết vật tư cũng đủ cho ăn.”

Nói xong, thôn trưởng im lặng nhét sợi t.h.u.ố.c lá tẩu, đôi mắt đục ngầu lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Bên ngoài đôi ủng tuyết phủ một lớp tuyết mỏng, thở phà hóa thành sương trắng táp mặt.

Hướng Du đưa tay kéo chiếc khăn quàng cổ che kín mặt, ở ngoài trời quá lâu, dù mặc đồ chống lạnh, cô vẫn cảm thấy từng cơn lạnh buốt.

Một bóng cõng chiếc sọt phía đang chầm chậm tiến lên trong tuyết lớn, đến gần, Hướng Du mới nhận chính là Hướng Thành.

“Chị Hướng Du,” Hướng Thành thấy tiếng động, đầu phát hiện là Hướng Du thì khẽ chào.

Trong sọt của đựng tất cả vật tư chia, là phần của cả nhà.

“Bố ,” Hướng Du nghĩ đến vết thương ở chân bố , tình hình trong lòng đoán bảy tám phần.

“Đỡ hơn nhiều , cảm ơn chị Hướng Du quan tâm,” mắt Hướng Thành chằng chịt tia máu, cả trông vô cùng mệt mỏi, nhưng so với đây thì chững chạc hơn nhiều.

“Bố sẽ khỏe thôi, chiều mai lên núi đ.á.n.h lợn rừng ?” Hướng Du đầu .

“Vâng, chiều mai em sẽ tìm chị,” một tia sáng lóe lên trong mắt Hướng Thành, hai cùng bộ hơn mười phút, đó vì cùng đường nên chia tay.

Về đến nhà, Hướng Du liền nhào chỗ bột mì nhận thành bánh bao hấp chín cho gian, chọn hai củ khoai lang đỏ còn khá to cho bếp lò nướng.

Coi như là bữa tối, khoai lang đỏ còn sẽ hấp chung với bánh bao, cắt thành miếng nướng khô còn thể dùng đồ ăn vặt.

Vân Vũ

Dựa lưng chiếc giường sofa, Hướng Du màn tuyết bay tán loạn ngoài cửa sổ, gần đây cây trồng trong gian chín.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-37-vao-nui-danh-lon-rung.html.]

Ánh đèn dầu trong phòng chập chờn, bóng Hướng Du cũng lắc lư theo, tiếng hít thở đều đặn như ngủ .

Bỗng nhiên Hướng Du mở mắt, vươn vai, đưa tay che miệng ngáp một cái, “Mệt quá mất…….”

Gần đây cây trồng trong gian chín, mỗi tối khi ngủ đều thu hoạch một chút, dùng máy móc sơ chế.

Lúa mì, gạo, ngô, và cả dâu tây.

Lặt vặt dỡ những loại rau củ chín gửi , từ lúc nào tích trữ gần cả trăm cân.

Hướng Du thêm một ít than đá bếp lò, xác nhận thể cháy suốt một đêm, cô mới yên tâm ngủ.

Sáng hôm , khi theo thường lệ chạy bộ rèn luyện sức khỏe vòng quanh thôn, Hướng Du phát hiện đường chỉ cô và Hướng Thành, mà ngay cả Hướng Nghị cũng đến.

Ba im lặng chạy, ai chuyện với ai.

Buổi chiều 2 giờ rưỡi, đúng lúc ăn no đang sưởi ấm trong nhà, Hướng Thành bọc như một cái bánh chưng xuất hiện cửa nhà Hướng Du.

Tiếng động truyền đến từ cửa phòng, Hướng Du cầm lấy con d.a.o chẻ củi, mang theo cây cung hợp kim bước khỏi cửa.

Lần Hướng Thành rủ thêm bạn bè, chỉ và Hướng Du, theo tuyến đường săn lợn rừng .

Hai dọc theo nền tuyết tìm kiếm dấu vết lợn rừng, nếu lợn rừng thì bất kỳ động vật nào khác cũng .

Phần lớn khu rừng gần đây dân trong thôn đốn gần hết, dù động vật, chúng hẳn cũng di chuyển sâu trong núi.

Hướng Du giơ tay xem giờ, 3 giờ chiều.

chuẩn sâu trong núi, ?” Sâu trong núi chắc chắn là nguy hiểm.

“Đi……,” Hướng Thành hề do dự, gần như ngay khi Hướng Du hỏi xong, đồng ý ngay lập tức.

Hướng Du hai mắt, gì thêm, tuyết rơi quá dày, lúc cho dù ngang qua chân núi.

Cũng thể thấy hai đang núi.

Đi về phía sâu trong núi, khi thấy một khu rừng cây, Hướng Thành chủ động , “Chị Hướng Du, chúng tách , em bên trái, nếu phát hiện gì, em sẽ gọi chị.”

Hướng Du ý kiến gì, gật đầu đồng ý về phía bên .

Vừa , cô dùng d.a.o găm khẽ rạch một nhát lên cây để ký hiệu.

Đi về phía hơn mười phút, Hướng Du liền thấy tiếng gọi của Hướng Thành, cô xoay nhanh chóng chạy về phía .

“Chị Hướng Du, chị mau tới xem……,” vẻ mặt Hướng Thành kích động, chiếc xẻng nhỏ trong tay đang cào chỗ tuyết chân.

Hướng Du tới xem, phát hiện là một đống phân heo, rõ ràng đây hẳn là khu vực chúng hoạt động.

“Suỵt, tìm thêm chút nữa,” Hướng Du khẽ nhắc nhở, hai ngửi mùi hôi thối trong khí, tìm kiếm xung quanh một vòng.

Cuối cùng tìm thấy dấu vết lợn rừng cọ xát còn sót cây thông ở sườn bên , đào lớp tuyết gốc cây lên, mặc dù nhiều dấu vết chôn vùi.

hai vẫn phát hiện một vài dấu chân đen nhẻm, lộn xộn.

“Chị Hướng Du, bên cũng dấu chân,” hai tách tìm kiếm khắp nơi, Hướng Thành nhanh phát hiện một vài dấu chân lợn rừng.

Hướng Du đào lớp tuyết chân lên, thật cô cũng phát hiện vài chỗ dấu chân lợn rừng, nơi rõ ràng là khu vực chúng hoạt động.

 

 

 

 

 

Loading...