Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 27: Đánh lợn rừng
Cập nhật lúc: 2025-10-26 17:14:17
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chị Hướng Du, chị về ,” Hướng Thành vẻ mặt hưng phấn lên, ba mặc áo khoác bông dày cộp.
“Các em đến tìm chị ,” Hướng Du tháo bao tay, mở cổng.
Ba ngượng ngùng, cuối cùng lấy một cái túi, đưa cho Hướng Du, “Chị Hướng Du, tặng chị.”
Hướng Du mở túi, chỉ thấy bên trong là một con thỏ c.h.ế.t, dường như còn thể cảm nhận nhiệt độ cơ thể nó, rõ ràng là mới c.h.ế.t lâu.
“Em đ.á.n.h …?” Hướng Du thiếu niên mới lớn mặt, ngờ mới chút thời gian như , bé thể dùng ná cao su đ.á.n.h thỏ, là một hạt giống .
“Chị Hướng Du, nếu chị dạy em cách đánh, đến bây giờ em vẫn chỉ là đ.á.n.h chơi thôi, đây là mang đến cảm ơn chị.”
Hai bạn bên cạnh Hướng Thành, đối với việc bé thể đ.á.n.h thỏ hiển nhiên cũng kích động, “Con thỏ là em đ.á.n.h , em cứ mang về ăn .”
“Còn về việc chị dạy em chơi ná, chúng thanh toán xong ,” huống chi bé hiện tại thu hoạch, đó cũng là do chính bé nỗ lực luyện tập mà .
Hướng Du gì cũng cần, ba Hướng Thành ngượng ngùng Hướng Du nhận lấy, kỳ thật họ đến đưa thịt thỏ, cũng là Hướng Du thể dạy thêm một chút đồ vật cho họ.
Nhìn ý tứ của ba , Hướng Du cuối cùng nhận lấy con thỏ, lên núi, phía liền theo ba cái đuôi nhỏ.
________________________________________
Gia đình chú Hướng thu hết lương thực trong vườn , hiển nhiên cũng là tính toán thời gian lâu khỏi cửa.
Thường xuyên còn thể thấy họ ở trong nhà dùng cối đá nghiền nát bột ngô, phỏng chừng là đang chuẩn để dành lương thực về .
Buổi chiều một giờ Hướng Thành ba đúng giờ xuất hiện cửa Hướng Du, hôm qua họ ở trong núi phát hiện dấu vết lợn rừng, ba đối với hành động hôm nay hiển nhiên là hưng phấn.
Ba giúp đỡ Hướng Du nhặt một ít củi gỗ , liền về phía rừng núi, lợn rừng đối với các loại tiếng động trong rừng rậm đều nhạy bén.
“Lát nữa bộ hành trình im lặng, xem khẩu hình của chị mà hành động,” Hướng Du dặn dò, ba gật gật đầu.
Cung tổng hợp cầm trong tay, cung tiễn tùy thời đều thể b.ắ.n , Hướng Du đầu, ba theo dấu chân Hướng Du đạp nền tuyết, tiểu tâm cẩn thận.
Lối hang đá rộng đến hai mét, một đám lợn rừng đen ngòm đang ở bên trong ngủ say.
Nhìn hẳn là bảy, tám con, mặt ba Hướng Thành là niềm vui mừng thể ngăn , nhưng Hướng Du nhíu mày.
Lợn rừng những nhạy bén, hơn nữa tính công kích cũng mạnh, nó húc một cái, e rằng dưỡng thượng mười ngày nửa tháng.
Nơi một chút xuất hiện bảy, tám con, nếu lát nữa chúng nó chọc giận bạo khởi, e rằng giải quyết thì chút khó khăn.
“Lên cây…,” Hướng Du đôi tay cẩn thận bám cây, tiếp theo liền bò lên, ba theo cô, cũng bò lên cây.
Ngồi xổm cành khô, Hướng Du kéo cung tiễn, ba cũng lắp đá ná cao su.
“Xem chuẩn, con bên nhất ,” Hướng Du hiệu cho ba , vèo một tiếng, cung tiễn thẳng tắp cắm mắt con lợn rừng bên .
“Két ~~~” lợn rừng trong miệng phát tiếng kêu rên thê thảm, những con lợn rừng còn đang ngủ say đ.á.n.h thức, nhao nhao chạy trốn ngoài hang.
Con lợn rừng cung tiễn b.ắ.n trúng chuẩn lên chạy trốn, ba viên đá hướng về phía đùi nó bay tới, chống đỡ , lợn rừng một chút ngã quỵ mặt đất.
Hướng Du những con lợn rừng chạy ngoài hang, xem chuẩn thời cơ, một mũi tên vọt tới, “Đánh con lông trắng lưng .”
Hướng Du lệnh một tiếng, ba viên đá nữa bay , nhưng tốc độ lợn rừng quá nhanh, mấy con còn thừa dịp Hướng Du họ tấn công đồng bạn, chạy xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-27-danh-lon-rung.html.]
Con b.ắ.n trúng phía , từ trong hang bò , lắc lắc cung tiễn cắm trong mắt, trong miệng gầm nhẹ.
Con ở cửa hang thì đang run rẩy mặt đất, mũi tên Hướng Du cho nó rõ ràng thương yếu hại của nó, “Chị Hướng Du, nó đến .”
Hướng Thành con lợn rừng hướng về phía họ vọt tới, cung tiễn mắt trong lúc chạy vội lay động, dị thường khủng bố.
Nếu trong tay s.ú.n.g thì , Hướng Du nữa cảm thán, nếu súng, hôm nay những con lợn đều chạy thoát.
“Không , đừng xuống,” trong mắt Hướng Du chút nào hoảng loạn, lợn rừng chạy đến đại thụ, hung hăng hướng về phía đại thụ húc tới.
Lập tức một trận tiếng xào xạc vang lên, tuyết đọng cành cây xôn xao rơi xuống, đập lợn rừng.
“Đánh,” viên đá trong tay Hướng Thành một chút b.ắ.n trúng con mắt còn của nó, hai cũng nhàn rỗi, lợn rừng chôn trong đống tuyết, căn bản chỗ trốn tránh.
Theo tiếng kêu t.h.ả.m thiết của nó dần dần yếu , Hướng Du là đầu tiên nhảy xuống đại thụ, ba theo nhảy xuống, cùng vây quanh bên cạnh lợn rừng.
“Hướng Minh, em kéo con ở cửa hang đây,” bé tiểu nam hài hai lời liền chạy qua, con c.h.ế.t ở cửa hang chỉ một trăm cân.
Con gốc cây thì béo hơn một chút.
Phỏng chừng là gần đây lương thực đều đông c.h.ế.t, chúng nó cũng tìm thấy ăn, cho nên mới gầy như .
Hướng Du rút cung tiễn rửa trong đống tuyết lắp , nơi thuộc về núi sâu, thôn dân đốn củi ít sẽ đến nơi .
Hướng Du lấy d.a.o chặt củi, “Cứ xử lý ở chỗ mang về thôi, cứ như mang về, sẽ trong thôn thấy.”
Ba đối với đề nghị của Hướng Du nhất trí gật đầu, “Hướng Minh, Thân Đào, hai em ở chỗ đào một cái hố , cần quá lớn.”
Hiện giờ bão tuyết qua một tháng rưỡi, trong thôn một thôn dân trong nhà ăn, họ tự nhiên đồ ăn ý nghĩa cái gì.
Hướng Thành cầm d.a.o chặt củi, c.ắ.n chặt răng , một d.a.o cắt mở bụng lợn rừng, mấy công cụ thể dùng để hứng m.á.u lợn, chỉ thể là lãng phí.
Hướng Du động thủ, mà là phân phó ba bé họ , ba đứa trẻ , lớn nhất Thân Đào 16 tuổi.
Những cảnh tượng nếu ba bé họ chính đều tiếp thu , còn càng tàn khốc đang chờ họ.
Hơn nữa ba đứa trẻ , mỗi đều sẽ mang nhiều đồ ăn vặt cho cô, mỹ kỳ danh rằng ( khéo là) hiếu kính cô.
Hướng Thành và Thân Đào tâm lý còn , Hướng Minh thì vẫn luôn thường xuyên nôn mửa, thẳng đến phân giải con lợn thứ hai, trạng thái bé mới hơn một chút.
Ba đều kinh nghiệm g.i.ế.c lợn, chỉ là múa may d.a.o chặt củi chém, Hướng Du chỉ huy ba , đem nội tạng lợn nặng mùi bỏ trong túi.
Lại cho trong túi tuyết viên, thể tạo tác dụng che giấu khí vị.
Tám cái chân lợn bốn chia đều, mỗi hai cái, thịt lợn mỗi nửa miếng, vặn chia đều, đầu lợn Hướng Du đơn độc cầm một cái, một cái đầu lợn khác ba Hướng Thành chia.
Ba lô đựng một ít, nhưng họ căn bản lấy nhiều như , cuối cùng lưu hai ở chỗ canh chừng, hai khác chân núi đem xe đẩy của Hướng Du khiêng lên.
Đem thịt lợn bộ chất lên xe, trải một tầng tuyết viên ở mặt ngoài, cuối cùng ở phía đặt một đống củi đốt cùng cành cây.
Trực tiếp đẩy xe nghênh ngang xuống núi, vì gần đây ba Hướng Thành thường xuyên lẫn lộn (chơi chung) cùng Hướng Du, khi xuống núi các thôn dân thấy cũng nghi ngờ.
Vân Vũ