Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 12: Xin hãy giúp đỡ
Cập nhật lúc: 2025-10-26 17:13:55
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hướng Du buông xe đẩy, kịp cài chốt cửa phía , liền tháo chiếc túi đen treo chốt cửa xuống và chạy theo.
“Này, chờ một chút…” Thanh niên dừng bước, tại chỗ Hướng Du chạy chậm .
Cô đưa chiếc túi trong tay về phía : “Hôm nay thị trấn mua đồ, cái cứ cầm về .”
Thanh niên nhận, “Bà bảo mang cho cô,” hẳn là ít giao tiếp với khác, lời cứng nhắc, giống như một cái máy truyền lời.
“Hướng cô bé, bà cháu ở nhà lương thực, cứ cầm lấy mà ăn . Nghe bọn họ cơn tuyết lớn sẽ kéo dài đến khi nào, lương thực cháu mua ở thị trấn, thể ăn quá lâu .”
Hướng Du bà nội chống gậy, cuối cùng vẫn nhận lấy đồ, “Anh chờ một chút,” Hướng Du gọi thanh niên , đó móc trong túi một trăm tệ đưa cho .
Thanh niên phát hiện Hướng Du đưa tiền mặt, nhận nhưng chút ngượng ngùng, “Anh cầm lấy , hiện tại mua t.h.u.ố.c mua đồ ăn họ đều chỉ cần tiền mặt.”
Thanh niên thấy bà nội nhà, liền nhận lấy tiền trong tay Hướng Du.
Cởi bao tay, Hướng Du mở chiếc túi trong tay, chỉ thấy bên trong hơn mười củ khoai lang đỏ, cùng với hơn mười củ khoai tây.
Khoai do nông dân tự trồng, củ nào cũng to, một hai củ là thể no .
Hướng Du đặt đồ vật ở bên cạnh bếp lò, đổ nước lên bếp lò đun, lau dọn đơn giản xong liền ngủ.
________________________________________
Sáng hôm thức dậy, Hướng Du liền tìm kiếm trong nhà bếp. Cô nhớ rõ ông nội đây hai con d.a.o chặt củi đặt ở đây.
Lật tung nhà bếp lên, Hướng Du cuối cùng cũng thấy hai con d.a.o chặt củi gác xép nhà bếp, cùng với một cái cưa.
Lưỡi d.a.o chút gỉ sét, cô đ.á.n.h một chậu nước đặt bên cạnh đá mài dao, Hướng Du mài hai con d.a.o chặt củi gỉ sét .
Con d.a.o chặt củi là do thợ rèn cũ trong thôn năm đó rèn, chỉ mới mài một chút, Hướng Du liền phát hiện nó sắc bén vô cùng.
Lưỡi d.a.o ánh lên hàn quang. Mài d.a.o xong, Hướng Du liền đẩy xe đẩy về phía núi. Đến núi Hướng Du mới phát hiện, lúc núi cũng ít trong thôn.
Trong tay họ mang theo d.a.o chặt củi, đang đốn cây.
Hướng Du tìm một cây cổ thụ to bằng vòng tay ôm, mất hơn mười phút mới đốn ngã cây. Trên cô cũng một lớp mồ hôi mỏng.
Đỡ cây cổ thụ cọc gỗ, Hướng Du cầm cưa cưa cây. Số than đá cô mua đó đủ để cô vượt qua bão tuyết và thời kỳ cực lạnh.
cô mới về thôn, vẫn cần bộ tịch.
Vì núi cũng nhiều , Hướng Du dám cất hết củi gỗ gian.
Củi gỗ cưa thành từng đống nhỏ, Hướng Du liền từng chuyến chất lên xe đẩy, ngay cả cành cây cũng bỏ sót, chạy ba chuyến mới vận về.
Củi gỗ đặt ở trong sân, Hướng Du liền mở tin tức, chẻ củi.
“Trời vô tình hữu tình, ngay hôm qua, hai lớn tuổi ở khu dân cư Quang Minh thành phố B mắc kẹt trong tuyết lớn gần ba giờ, vài học sinh ngang qua quản nguy hiểm, giải cứu hai lớn tuổi mắc kẹt ….”
“Tại đây kêu gọi đông đảo dân, khi bạn thấy tình huống đường, xin hãy giúp đỡ.”
“Hãy nghĩ đến nhà đang ăn xa của bạn, nghĩ đến con cái ở nhà của bạn, nếu họ gặp tình huống như , nếu ai giúp đỡ họ, liệu bạn hối hận vì sự thờ ơ của lúc ban đầu .”
Điện thoại đúng lúc vang lên. Hướng Du liếc màn hình, là Thường Minh, cô nhấn loa ngoài đó bắt máy .
Hướng Du mở lời, bên Thường Minh đợi một lúc thấy Hướng Du lên tiếng liền gọi, “Hướng Du, em về ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-12-xin-hay-giup-do.html.]
Vân Vũ
Giọng vẻ yếu ớt, rõ ràng gần đây đói bụng một thời gian. Tính thời gian, hiện tại trường học cắt giảm khẩu phần ăn gần bốn ngày.
“Chuẩn về , còn mang cho nhiều đồ ăn,” đầu dây bên Thường Minh lập tức lộ vẻ mặt mừng rỡ.
“Tốt, chờ em,” dựa theo sự dựa dẫm của Hướng Du đối với , tin rằng cho dù tuyết lớn ngập trời, Hướng Du cũng khẳng định sẽ đến bên cạnh .
Cúp điện thoại xong, khóe miệng Hướng Du nhếch lên, hiển nhiên tâm trạng . Cô mau chóng chẻ củi xong dọn hết trong phòng, đặt ở căn phòng đây cô ở.
Thường Minh hiện tại cô hứa hẹn, còn tưởng rằng cô thật sự sẽ đưa lương thực cho , lẽ thời gian tiếp theo, sẽ mỗi ngày chờ mong.
Nếu lừa , sẽ suy sụp thành bộ dạng gì.
Ban ngày đốn củi tối nghỉ ngơi, mỗi ngày của Hướng Du đều trôi qua phong phú.
Trưa ngày thứ ba, Hướng Du còn đang chẻ củi, ngoài cổng sắt liền truyền đến tiếng gọi, “Có ai ở nhà ?”
Hướng Du cầm d.a.o chẻ củi mở cổng , ngoài cửa là một đàn ông trung niên quen , đàn ông thấy cửa mở, quanh trong phòng.
“Người lớn nhà cô ở nhà , mua chút lương thực,” đàn ông run rẩy , mặc một chiếc áo khoác bông giữ ấm.
Bên trong là một chiếc áo len cao cổ màu xám, cổ áo sờn thành màu đen, rõ ràng lâu giặt.
Chuyện cô về thôn nhiều trong thôn đều , đàn ông mắt lẽ trong thôn họ.
“Ở đây chỉ một , cũng mới từ thành phố chuyển đến, lương thực, hỏi nhà khác xem ,” Hướng Du thấy vẻ mặt thất vọng từ ánh mắt đàn ông.
Nghe thấy Hướng Du là mới từ thành phố đến gần đây, đàn ông liền rời , gõ cửa nhà bà nội bên cạnh.
Mở cửa là mấy đứa trẻ con, “Người lớn nhà các cháu ở nhà ,” mấy đứa trẻ chạy trong nhà, nhanh một đàn ông trung niên .
Trông vẻ quen mắt, hẳn là con trai bà nội bên cạnh. Sau khi hai chuyện, trong phòng, khi trong tay cầm một chiếc túi đen.
Đối phương quét tiền cho , nhưng từ chối, “Cảm ơn đại ca,” đàn ông ngừng cảm ơn.
“Anh em mau về thôi, nhà nào cũng mấy đứa trẻ, lớn đói mấy ngày còn , trẻ con đói vấn đề thì phiền phức.”
Người đàn ông xách đồ vật chạy về phía cổng thôn. Trong mấy ngày tiếp theo, thị trấn thường xuyên chạy về các thôn xung quanh.
Ý đồ mua chút lương thực từ dân trong thôn về ăn, dù lương thực mua ở siêu thị căn bản đủ no.
Cửa nhà Hướng Du cứ cách mấy ngày đến gõ.
Buổi sáng, Hướng Du theo thường lệ ngoài đốn củi, nhưng đường gặp gia đình bà nội bên cạnh. Người đàn ông trung niên thường xuyên chơi cùng bố Hướng Du khi còn nhỏ.
Cho dù hai cãi , nhưng vẫn chút ấn tượng với Hướng Du, “Cháu là Hướng Du hả, lớn như , cháu thi đậu Thanh Đằng, tiền đồ hơn đứa nhà chú nhiều.”
“Chú Hướng, chú các bác đốn củi ,” Hướng Du đẩy xe, năm lưng đều đeo giỏ.
“ , chúng lên núi đốn củi, chú cháu cũng đốn củi, cùng ,” đàn ông trung niên dọc đường ngừng tìm chuyện để , trò chuyện cùng Hướng Du.
Ban đầu gia đình họ về thăm bà nội bệnh, nhưng ngờ kéo dài nửa tháng. Sau đó tuyết lớn phong tỏa đường, họ cũng về , liền ở đây.
Chú Hướng giới thiệu mấy còn cho Hướng Du.