Nghỉ ngơi đến 7 giờ tối, khi ăn xong đội ngũ liền xuất phát. Bởi vì nước chỉ thể cầm cự một ngày, xe trở về cơ hồ tăng tốc bộ hành trình.
Cửa thùng xe phía mở rộng. Hướng Du dựa ở lan can bảo vệ, gió bão cuốn theo cát bụi thổi đến tóc bay tán loạn.
Đội ngũ đến nơi ẩn náu tối hôm . Không bất kỳ kiểm tra nào, họ lập tức cho phép .
Lãnh điểm cống hiến xong, mấy Hướng Du cũng rời .
Hướng của họ giống Hướng Du, đều là khu khoang an hạng thấp. Có lẽ là cùng tham gia nhiệm vụ .
Trong đó vài còn báo cho nơi ở của , bắt đầu kết bạn.
“Anh Nghiêu, nếu tổ đội, thì đến tìm em…”
Lúc chia tay mấy còn hô về phía đàn ông. Người đàn ông phía Hướng Du, tầng lầu của hẳn là gần với Hướng Du.
Vì cùng Hướng Du chung một thang máy.
“Được , về nghỉ ngơi .”
Người đàn ông chào mấy xong, liền cùng Hướng Du bước thang máy. Hướng Du ở lầu 18, ở lầu 24.
“Cô b.ắ.n s.ú.n.g , cùng tổ đội ?”
Ngay lúc tầng lầu của Hướng Du sắp đến, đàn ông lên tiếng hỏi.
“Không cần,” Hướng Du nhấc chân bước khỏi thang máy.
Giờ khuya, nhưng phòng cách âm , cho nên Hướng Du cần lo lắng nếu cô ở trong phòng leng keng leng keng sẽ phiền khác.
Mở bếp ga đun chút nước nóng. Hướng Du nhà liền cởi bỏ quần áo . Trong gương, chỗ xương quai xanh dính đầy mồ hôi nhớp nháp cùng một lớp cát vàng.
Không chỉ mặt, ngay cả cũng dính một lớp. Ngón tay chỉ cần xoa lên, liền cảm giác sạn cát.
Đầu tiên là tắm vòi sen một chút, Hướng Du mới lấy bồn tắm để ngâm .
Người tắm sạch, nhưng nước tắm qua cơ hồ bộ là màu vàng. Tóc dùng khăn lông lau khô, trải qua nửa giờ.
Máy điều hòa nhiệt độ trong phòng giảm xuống, mát mẻ. Nằm sofa, đắp một chiếc chăn mỏng, Hướng Du liền ngủ say.
Sáng hôm tỉnh cơ thể vẫn còn cảm thấy mệt mỏi. Hướng Du lịch ngày đặt bàn gỗ.
Cách thiên tai tiếp theo đến còn một tháng. Cô nhanh chóng tích góp chút điểm cống hiến.
Rửa mặt đ.á.n.h răng xong cửa, đầu tiên là gia hạn phí thuê phòng nửa năm. Trong thẻ căn cước còn đến 800 điểm cống hiến.
Lại đổi một ít đạn dược, còn hơn hai trăm điểm cống hiến.
Số điểm cống hiến quả thực nhiều.
Hướng Du đường cái qua , trong tay c.ắ.n miếng màn thầu mới đổi. Lúc là giờ cơm trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-119-toi-moi-co-an-mot-bua-ngon.html.]
Phải nhanh chóng tích góp chút điểm cống hiến . Khi trận thiên tai tiếp theo đến, cô cũng tính toán cửa nữa.
Dù cảnh đó cũng thích hợp để ngoài, bên ngoài cũng nơi thích hợp để cư trú.
Ngồi ghế gặm màn thầu. Ngay lúc Hướng Du sắp sửa rời , một giọng quen thuộc vang lên bên tai.
“Chị họ! Chị vẫn còn sống ? Chị đến nơi ẩn náu khi nào , tụi em đều lo lắng cho chị…”
Hướng Vãn bất động thanh sắc buông tay đàn ông bên cạnh , về phía Hướng Du đang ghế.
Cô thật sự ngờ, Hướng Du còn sống, hơn nữa dáng vẻ, cô sống còn . Làn da trắng nõn, một chút dấu vết thương tổn do lạnh cháy nắng.
Cô một tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Hướng Du, kỹ mặt Hướng Du, cùng với cổ, nhưng đều thấy thứ cô thấy.
“Vãn Vãn, giới thiệu với ?” Ánh mắt đàn ông lưu luyến mặt Hướng Du, trong mắt mang theo ý nghiền ngẫm.
Hắn thấy, Hướng Vãn gọi phụ nữ là chị họ.
Hướng Du rút cái tay cô nắm lấy , hơn nữa còn xoa xoa, như là thứ gì ghê tởm chạm .
Nụ mặt Hướng Vãn cứng một chút, nhưng vẫn nhiệt tình giới thiệu đàn ông bên cạnh cô cho Hướng Du.
“Anh Bằng Phi, vị là chị họ của em, gọi là Hướng Du.”
Vân Vũ
“Chị Hướng Du, đây là bạn trai em, tên là Trần Bằng Phi.”
Vẻ mặt Hướng Vãn vẫn như cũ, từ ánh mắt đầu tiên thấy Hướng Du, sự kinh ngạc mừng rỡ mặt cô cho đến bây giờ vẫn hề giảm bớt.
Phảng phất thể gặp như Hướng Du ở đây, đối với cô là một hỉ sự lớn lao .
Hướng Du sớm thành thói quen với sự ngụy trang của cô . Ánh mắt ngược về phía Trần Bằng Phi bên cạnh.
Người đàn ông trông hơn ba mươi tuổi, eo một vòng bụng bia, sắc mặt hồng hào. Nhìn dáng vẻ nhân viên kỹ thuật thì cũng là tầng lớp quản lý của nơi ẩn náu.
Ánh mắt đàn ông kiêng nể gì đ.á.n.h giá Hướng Du, hiển nhiên coi Hướng Du và Hướng Vãn là cùng loại .
“Thì là chị họ. Chị họ đến nơi ẩn náu từ khi nào , ở đây ăn màn thầu? Đã gặp , thôi, hôm nay mời khách, dẫn chị họ ăn một bữa ngon.”
Trần Bằng Phi chuyện hào sảng. Nơi đây duy nhất thể ăn uống đàng hoàng cũng chỉ quán ăn lớn, một bữa cũng mười mấy hai mươi điểm cống hiến.
Hướng Vãn cũng ở bên cạnh phụ họa, thậm chí còn kéo Hướng Du về phía quán ăn lớn.
Nói thật, cô theo Trần Bằng Phi sớm chán ngấy. Nhìn vẻ mặt Trần Bằng Phi Hướng Du, cô liền chuyện hấp dẫn.
Chỉ cần tạo cơ hội cho Trần Bằng Phi và Hướng Du tiếp xúc.