Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 317: Hợp tác với chúng tôi, đó là đôi bên cùng có lợi

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-11 06:31:35
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Cận Dĩ Trạch tỉnh , phát hiện đang ở trong một tầng hầm bừa bộn, bốc mùi khó chịu.

Ký ức ùa về, cơn đau đầu khiến nhớ những gì xảy khi bất tỉnh.

"Các là ai? Các ? Các là ai ?" Ba câu hỏi dồn dập, giọng điệu của Cận Dĩ Trạch giống một kẻ bắt cóc.

Cứ như vẫn là con trai ai sánh bằng của Trưởng căn cứ.

"Nếu , sẽ im miệng." Một giọng khàn đặc, khó vang lên.

rõ ràng đây giọng thật của đó, nó qua xử lý.

Cận Dĩ Trạch tuy ngu ngốc, nhưng ở chỗ lời.

Hắn quả nhiên nữa, cố gắng mở to mắt quanh, nhưng xung quanh tối đen như mực, chút ánh sáng nào, thấy gì.

"Cậu nghĩ rằng là đứa con cưng nhất của Trưởng căn cứ, nên dù gì, cũng thể vượt qua Cận Luật, trở thành Trưởng căn cứ kế nhiệm?"

Giọng tuy khó , nhưng lời chạm thẳng tâm can Cận Dĩ Trạch.

Cận Dĩ Trạch công phá, "Lời ông thật thú vị. Nếu ông là ai, cũng và Trưởng căn cứ quan hệ gì, ông còn dám bắt cóc ?

"Ông hậu quả của việc bắt cóc ? Nếu ông đầu óc, thì mau thả , còn đưa về."

Giọng khàn khàn lên, tiếng đó khiến rợn tóc gáy.

"Cậu nghĩ rằng thời gian , những việc Cận Luật Trưởng căn cứ đều thấy ? Cậu nghĩ rằng Trưởng căn cứ mỗi ngày đang ? Cậu nghĩ rằng trong lòng Trưởng căn cứ, đối với hai các sự cân nhắc ?"

" đang tính toán gì, dựa để ràng buộc và khống chế Trưởng căn cứ, nhưng nghĩ hàng triệu dân chúng, tình cảm gia đình nhỏ bé, Trưởng căn cứ sẽ chọn cái nào?"

Tuy Cận Dĩ Trạch thấy , nhưng lời của như một câu thần chú, khiến cảm thấy bất an, đầu óc nóng ran.

" tin ông chắc chắn sẽ Cận Luật che mắt, chắc chắn sẽ , ai mới là đứa con trai giỏi giang và đáng tin cậy nhất của ông !"

Khi Cận Dĩ Trạch những lời , rõ ràng là thiếu tự tin nhưng vẫn cố gắng tỏ mạnh mẽ.

Không cần ai , tự cũng .

Giọng khàn khàn , tiếng Cận Dĩ Trạch thể nhận , đó là tiếng nhạo báng.

Giọng khàn khàn gì, chỉ , nhưng tiếng khiến Cận Dĩ Trạch một nữa công phá.

"Ông cái gì mà ! Loại ngoài như ông căn bản tình cảm thế nào, cũng thể và cha tình cảm thế nào!"

Giọng khàn khàn tranh luận vấn đề với Cận Dĩ Trạch.

thì, rốt cuộc ai mới là hiểu tình cảm của bọn họ, điều cũng thể tranh cãi .

Cận Dĩ Trạch tự trong lòng hiểu rõ.

"Bây giờ một cơ hội đặt mặt , chỉ cần nắm bắt cơ hội , thể nắm giữ căn cứ ."

Giọng khàn khàn chậm , nhưng càng chậm, giọng điệu càng thêm phần mê hoặc lòng .

"Chỉ là một căn cứ do một nắm giữ, Trưởng căn cứ đương nhiệm, càng Cận Luật. Sẽ còn bất kỳ ai thể tranh giành địa vị và phận với , tất cả thứ, đều là của riêng ."

Dưới sự mê hoặc của giọng , trong bóng tối, ánh mắt của Cận Dĩ Trạch ngày càng mơ màng.

Hắn sinh ảo giác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-317-hop-tac-voi-chung-toi-do-la-doi-ben-cung-co-loi.html.]

Trong ảo giác , dường như thấy ở trong căn cứ, địa vị cao cao tại thượng, tôn sùng.

Tất cả đều cúi đầu quỳ lạy chân , ngay cả cha và Cận Luật cũng ngoại lệ.

Cận Dĩ Trạch mơ tưởng đến cảnh tượng sảng khoái đến cực điểm đó, nhịn thành tiếng.

"Thế nào, nghĩ xong ? Nếu đồng ý, chúng tùy lúc đều thể bắt đầu hợp tác." Giọng khàn khàn bắt đầu mê hoặc.

, thái độ của Cận Dĩ Trạch sự đổi rõ rệt so với .

"Nếu chúng bắt đầu hợp tác, ông ít nhất cho ông là ai, trong đội của các ông còn những ai. Chẳng lẽ ông là ai, gì về ông ?"

Thái độ và giọng của Cận Dĩ Trạch mềm xuống.

Điều rõ ràng trong dự đoán của giọng khàn khàn.

"Cậu cần chúng là ai, bởi vì chúng ở khắp nơi. Một khi quyết định hợp tác với chúng , chúng sẽ để phương thức liên lạc điện thoại của . Đến lúc đó chúng cơ bản cần gặp mặt, chỉ cần dùng điện thoại liên lạc là ."

"Liên lạc bằng điện thoại?" Cận Dĩ Trạch nhíu mày, "Vậy nội dung trò chuyện và cuộc gọi của chúng sẽ lén ?"

"Việc cần lo lắng, chúng cách của ."

Đến nước , cũng còn gì để hỏi nữa.

Cận Dĩ Trạch im lặng vài phút, cuối cùng lên tiếng: "Được, đồng ý hợp tác với ông."

"Đồng ý hợp tác, chỉ là suông." Giọng khàn khàn .

tiếng phản diện, ý nghĩa "khi khi khi", khiến Cận Dĩ Trạch nổi da gà.

"Vậy ông gì" Hắn còn hết lời, cảm thấy thứ gì đó lạnh lẽo, nhớp nháp và trơn tuột nhét miệng .

Hắn còn kịp phản kháng, thứ đó trực tiếp trượt xuống cổ họng .

"Ọe, ọe!" Cận Dĩ Trạch theo phản xạ đưa tay móc họng.

móc họng mãi, cũng thể nôn thứ nuốt bụng ngoài.

Cảm thấy vô vọng, giận dữ mắng: "Ông cho ăn cái gì?"

"Yên tâm, chỉ cần giữ lời hứa, ngoan ngoãn phối hợp với chúng , chúng tuyệt đối sẽ hại ." Giọng khàn khàn tiến gần, một đôi tay thô ráp vuốt ve gò má Cận Dĩ Trạch.

"Còn thứ nuốt , cũng sẽ cảm thấy xa lạ, đó là giun ký sinh đây."

Giun ký sinh?!

Tuyền Lê

Lời , Cận Dĩ Trạch càng thêm buồn nôn!

"Ông cho ăn thứ đó, sẽ c.h.ế.t mất!" Cận Dĩ Trạch móc họng, tức giận mắng, nước mắt cũng rơi xuống, "Lúc khi cuộc khủng hoảng giun ký sinh bùng phát, hề nhiễm một con nào, bây giờ ông bắt ăn trực tiếp nó!"

Giọng Cận Dĩ Trạch nghẹn , đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, bò dậy, ", đúng, Tống Thời Chân nghiên cứu thuốc, thể tìm xin thuốc. Chắc chắn còn hàng tồn kho, nhất định sẽ c.h.ế.t!"

"Đừng lãng phí sức lực." Giọng khàn khàn bình tĩnh, "Đây là giun ký sinh mới, t.h.u.ố.c đây tác dụng. Tống Thời Chân mẫu để phân tích, thể nghiên cứu t.h.u.ố.c chữa mới. Cậu sống, thì ngoan ngoãn thực hiện lời hứa của ."

Cận Dĩ Trạch lúc mới hiểu, dường như lừa.

Bất kể cuộc đối thoại đó đồng ý với giọng khàn khàn , cuối cùng đều chung một kết cục: đều nhét con giun ký sinh mới , đều khống chế.

Chỉ là bề ngoài, chọn đồng ý thì tình hình vẻ " đẽ" hơn.

Giọng khàn khàn thấu sự lo lắng của Cận Dĩ Trạch, an ủi: "Cậu cần lo lắng chúng khống chế , chúng chỉ giúp bước lên vị trí đó. Chỉ cần lên , thì đối với chúng đó là đôi bên cùng lợi."

Loading...