Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 315: Chết đói
Cập nhật lúc: 2025-11-11 06:25:44
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mối đe dọa từ lũ dơi lớn kéo dài lâu.
vì nhận rằng chúng xuất hiện ồ ạt lúc, nên khi nắm rõ quy luật tấn công của chúng, họ sẽ còn cảm thấy bất an như .
Trong thời gian xác định lũ dơi lớn sẽ đến, những dân thường ở căn cứ cũng sẽ ngoài hoạt động quy mô nhỏ.
Dù thiên tai, đêm tối dày đặc, thêm lũ dơi tấn công, nhưng chỉ cần chút thời gian nghỉ ngơi, con sẽ tận dụng thời gian đó để sống và giao tiếp bình thường.
Đây chỉ là khát vọng sinh tồn, mà còn là yếu tố quan trọng giúp loài tồn tại và phát triển cho đến ngày nay.
Tuyền Lê
Dù trong cảnh khắc nghiệt nào, dù gặp khó khăn , con vẫn luôn cố gắng, kiên cường để sống sót.
Tuy nhiên, lý do khiến vẫn niềm tin cuộc sống cũng là vì đèn đường bên ngoài vẫn luôn sáng.
Dù tất cả đèn đường đều sáng, dù ánh sáng đèn đường yếu ớt, nhưng so với căn nhà tối đen hầu hết thời gian, thứ ánh sáng đại diện cho hy vọng.
một ngày, thứ ánh sáng đại diện cho hy vọng đột nhiên biến mất!
Mọi đều vô cùng kinh ngạc!
Rốt cuộc, khi bỏ phiếu đó, đa đều chọn bỏ phiếu kín để những sống sót phát điện bằng sức tiếp tục ở phát điện.
Chỉ cần những sống sót , sẽ tình trạng thiếu điện!
Khi cả thế giới chìm trong bóng tối, những gia đình tích trữ nến thể thắp nến một hai tiếng mỗi ngày.
những gia đình sự chuẩn chỉ thể bất an trong căn phòng lấy một tia sáng.
Bóng tối khiến con sợ hãi, dù nguy hiểm gì cũng khiến lòng bất an, từ đó dẫn đến những cảm xúc tiêu cực khác.
Mười hai giờ khi bóng tối bao trùm , đèn đường sáng lên.
Chỉ là , lượng đèn đường sáng ít hơn .
Ban đầu, mười đèn đường thể ba bốn đèn sáng, nhưng bây giờ, mười đèn đường chỉ một đèn sáng.
Dù , ánh sáng yếu ớt như một nữa trở thành niềm hy vọng của dân.
Chúng giống như ngọn hải đăng biển, mang sức mạnh cho những dân sợ hãi, bất an.
ai ngờ tới, ngay cả ánh sáng yếu ớt như cũng tắt ngấm năm giờ nữa.
"Tình hình thế nào? Tại sáng tắt? Đèn đường đèn nhà chúng , vấn đề gì về cung cấp điện chứ?"
"Tắt đèn nhà chúng thì cũng thôi, tại còn tắt đèn đường phố? Đây là cho chúng đường sống ?"
"Chính quyền rốt cuộc đang gì? Điện ít như cũng cung cấp nổi thì còn chính quyền gì? Một căn cứ lớn như , rơi tình cảnh !"
Khi một bắt đầu mắng, mở lời, những sẽ cảm thấy chỗ dựa, lẽ sợ hãi, liền nối gót theo liên tục lên tiếng, mang cảm giác khoái trá của pháp bất trách chúng.
dù bọn họ mắng thế nào, cũng ai từ phía chính quyền mặt trả lời.
Bọn họ đợi bất kỳ lời giải thích nào, ngược còn chờ đợi đợt tấn công tiếp theo của lũ dơi lớn.
Khi bọn họ xa xa thấy tiếng động của lũ dơi bay tới, miệng cũng mắng nữa, cửa sổ cũng vội vàng đóng .
Đùa !
Đó là lũ dơi kích thước tương đương đại bàng, nếu để chúng bay , một con dơi cũng tốn nhiều sức mới thể g.i.ế.c c.h.ế.t, thậm chí thể đến mức lưỡng bại câu thương.
Bấy nhiêu ngày qua, bọn họ ở nhà cũng thấy nhiều cảnh quân đội, đội trị an và tình nguyện viên chiến đấu với dơi, bọn họ vũ khí, thể đối mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-315-chet-doi.html.]
Sau hai giờ tấn công của lũ dơi lớn, đợt tấn công kết thúc.
Khi quân đội, đội trị an và tình nguyện viên mệt mỏi thu vũ khí, chuẩn trở về, thấy tiếng loa phát từ đó.
"Hệ thống điện sụp đổ, phần lớn sống sót c.h.ế.t!"
Chỉ câu lặp lặp .
Số lượng từ nhiều, giọng tiếng phổ thông chuẩn và âm thanh vang dội, thể khiến đều rõ nó đang gì.
Tiếng loa vô hình yên một chỗ, nó giống như gắn một vật thể nào đó, phát 360 độ xung quanh.
Trong bóng tối, quân nhân, đội trị an và tình nguyện viên đều kinh ngạc xung quanh.
Bọn họ đều trang kính đêm, nhưng vẫn thấy âm thanh đến từ .
Bọn họ dựa lưng , đề phòng nguy hiểm đột ngột xuất hiện xung quanh, đồng thời vẫn đang tìm kiếm nguồn gốc âm thanh.
cuối cùng bọn họ gặp nguy hiểm, cũng tìm nguồn gốc âm thanh, bọn họ chỉ thể trong bóng tối và tiếng loa rõ ràng ngày càng xa, bất đắc dĩ rời .
"Thật ? Chính quyền thật sự ngược đãi những sống sót, cho họ ăn, chỉ bắt họ phát điện bằng sức , để họ c.h.ế.t đói?"
Trên bàn ăn, Tô đầy vẻ tò mò Tôn Hữu.
Vì đó cho nhiều thùng dầu, Tôn Hữu việc ở tòa nhà chính quyền. Tuy chỉ là một công việc nhàn hạ, nhưng dù cũng ở trong hệ thống, cũng ngóng nhiều chuyện.
"Cụ thể rõ, nhưng c.h.ế.t đúng là nhiều." Tôn Hữu nhét một ngụm cháo miệng.
Thời gian xảy quá nhiều chuyện, thật sự khẩu vị.
cháo nấu từ kê và bí đỏ quá thơm.
Ở căng tin tòa nhà chính quyền, cũng từng ăn cháo ngon và thơm như .
Và lý do bọn họ thể ăn những món ngon như trong thời kỳ mạt thế, còn nhờ kho vật tư của Lăng Liệt Hoàng.
Nghĩ đến đây, Tôn Hữu đang ăn cháo bí đỏ kê ngọt ngào khỏi Lăng Liệt Hoàng.
Hắn khỏi suy nghĩ, đàn ông tuấn tú, trai , trong kho vật tư còn bao nhiêu món ngon mà bọn họ ? Hơn nữa, tại đàn ông sẵn lòng chia sẻ với bọn họ?
"Bởi vì là một đàn ông hảo, mà đàn ông hảo thường hào phóng và tao nhã, thể ăn một ?" Lăng Liệt Hoàng dùng khăn lau khóe miệng, với vẻ quý tộc.
Tôn Hữu khỏi che miệng.
Hóa nãy nghĩ quá chuyên tâm, buột miệng hỏi nghi vấn trong lòng !
hỏi , đành phó mặc, tiếp tục hỏi: "Kho vật tư của lớn đến mức nào? ý gì khác, nếu vật tư của đủ cho ăn, cần mỗi ngày đều lấy ."
"Chúng cũng thể tự tìm đồ ăn, dù bây giờ cũng coi như thể việc bình thường, dù điểm thể đổi đồ ít hơn , nhưng chỉ cần , sẽ đến mức c.h.ế.t đói."
Lời của Tôn Hữu , những khác cũng lượt đặt đũa xuống, Lăng Liệt Hoàng.
Thật , những lời chính là điều bọn họ .
Lăng Liệt Hoàng mỗi ngày đều đưa cho cha Tô một ít thực phẩm, để họ nấu, những khác cùng đến nhà họ Tô ăn cơm.
Cha Tô nhận những thực phẩm , trong lòng cũng chút lo sợ.
Bọn họ thật sự lo lắng Lăng Liệt Hoàng đang cố tỏ giàu , nhưng đây họ từng đề cập, Lăng Liệt Hoàng để ý, họ cũng tiện nhắc .
Lăng Liệt Hoàng thờ ơ : "Cụ thể còn bao nhiêu, thật sự xem."
" các cũng cần lo lắng, nếu một ngày thể lấy đồ từ kho vật tư , đến lúc đó sẽ tự nhiên yêu cầu các mang đồ đến cho ăn."