Không ngờ từ trong cửa hang là một đàn dơi bay !
Ai cũng dơi là loài động vật sống về đêm.
Dơi quả thật sống trong hang động, nhưng dù là Chúc Hạ Tạ Cảnh, bọn họ đều ngờ thứ ở trong hang động là động vật, chứ .
suy nghĩ , điều đó cũng hợp lý.
Mùi tanh thoang thoảng mà bọn họ ngửi thấy lúc đầu chắc hẳn là do đàn dơi tụ tập phát .
Càng đến gần càng ngửi thấy mùi m.á.u tanh, điều đó cũng bình thường, suy cho cùng đời loài dơi hút máu.
Dù dơi hút máu, việc dơi săn về ăn uống mà mùi m.á.u tanh cũng là chuyện bình thường.
Từng đàn dơi bay vụt qua đầu Chúc Hạ và Tạ Cảnh, trong đó thể một hai con bay chậm , như thể phát hiện tung tích của Chúc Hạ và Tạ Cảnh.
Điều cũng bình thường, dơi bằng mắt, dù Chúc Hạ và Tạ Cảnh ẩn nấp kỹ đến , chúng vẫn thể phát hiện sự tồn tại của bọn họ.
Tuy nhiên, mấy con dơi chậm chạp nhanh chóng bay , như thể hề để ý đến hai họ.
Dơi trong hang động cứ từng đàn từng đàn bay , dường như điểm dừng.
Nếu Chúc Hạ và Tạ Cảnh đeo kính đêm, thể rõ chúng bay đầu, đổi là thấy gì ở đây, chỉ tiếng động đó thôi cũng đủ khiến lòng kinh sợ.
Khoảng hơn hai mươi phút , tiếng dơi bay cuối cùng cũng nhỏ một chút.
Ngẩng đầu , dơi bầu trời đêm cũng còn nhiều nữa, nhưng vẫn còn lác đác vài con.
Khi vẫn còn dơi, Chúc Hạ và Tạ Cảnh ăn ý lời nào.
Lại thêm mười mấy phút nữa, khi trong hang động còn một con dơi nào bay , khi bầu trời trở về yên bình, Chúc Hạ và Tạ Cảnh .
Tuyền Lê
Bọn họ cuối cùng cũng chọn dậy từ chỗ ẩn nấp.
"Xem cái hang sâu lắm nhỉ, bằng chứa nhiều dơi như ?" Tạ Cảnh vươn vai, giọng điệu lười biếng, tùy ý.
Hắn căn bản để dơi mắt.
Chúc Hạ nhẹ nhàng như , cô về hướng đàn dơi bay , vẻ mặt chút nặng nề.
Đây là chuyện kiếp từng xảy , hoặc đúng hơn, dù xảy cũng nghiêm trọng đến mức khiến Chúc Hạ chú ý.
Lẽ , cực đêm xuất hiện dơi là chuyện bình thường, dơi vốn thích bóng đêm. xuất hiện nhiều dơi như , Chúc Hạ theo bản năng cảm thấy bình thường.
Nhất là khi trong căn cứ chính thức xảy khủng hoảng giun ký sinh, cô nảy một liên tưởng vẻ hợp lý: chẳng lẽ những con dơi cũng là do thế lực gây thiên tai ?
nơi cách căn cứ chính thức một đoạn đường xa, cho dù thế lực gây thiên tai thừa dịp cực đêm gây chuyện, dù ngay trong căn cứ như khủng hoảng giun ký sinh, thì cũng ở nơi quá xa căn cứ chính thức.
Cái hang quá xa, dơi sinh vật thể điều khiển, để chúng bay thì bay ?
Chúc Hạ và Tạ Cảnh đến đây cũng là vì nhiệm vụ trong căn cứ, nhiệm vụ thể cũng là do thế lực gây thiên tai .
Chúc Hạ bề ngoài trông vẻ bình tĩnh, thậm chí còn lạnh nhạt, nhưng trong lòng nổi sóng ngập trời, đầu óc sắp rối tung lên như cháo loãng.
Cô hiểu những chuyện liên quan gì đến , cũng kế hoạch cứu sống sót là một âm mưu .
"Chúc Hạ, cô ?" Tạ Cảnh ghé sát , nhíu mày hỏi han quan tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-283-di-sau-vao-hang-dong-tham-hiem-tim-kiem-su-that.html.]
Dù Chúc Hạ giấu giếm đến , Tạ Cảnh cũng bình thường, nhịp thở của Chúc Hạ chút rối loạn, khác với sự bình đó.
" ." Chúc Hạ nhắm mắt, hít sâu một .
Cô cố gắng dùng cách để dịu tâm trạng, nhưng tác dụng mấy, tim cô vẫn đập mạnh như .
Cô kìm mà hỏi: "Tạ Cảnh, nếu lúc nãy đàn dơi đó bay hết về phía căn cứ chính thức thì ?"
Tạ Cảnh mất hai giây để suy nghĩ về khả năng , nhưng nhận sự hoảng loạn của Chúc Hạ bình thường, bèn chọn cách an ủi cô : "Sẽ . Ở đây núi, chúng hẳn là núi kiếm ăn ."
Chúc Hạ thêm gì nữa.
Cô cũng suy nghĩ của chỉ là phỏng đoán, chắc thành hiện thực.
nếu đàn dơi đều bay về phía căn cứ chính thức, mà nguồn thức ăn quan trọng của dơi là máu, thì rõ ràng, mối nguy phụ thêm kèm với cực đêm, chính là dơi.
Các tòa nhà trong căn cứ chính thức đều nguyên vẹn, dù dơi quấy nhiễu, cũng thể trốn các tòa nhà khác , hoặc nhà của .
Chúc Hạ mất bình tĩnh vì lo lắng mối nguy dơi tiềm ẩn thể gây hại cho dân chúng bao nhiêu, cô đang sợ hãi ký ức của kiếp .
Nếu mỗi thiên tai đều kèm theo những nguy cơ nhân tạo khác do thế lực xa tạo , nếu gặp nguy cơ nhân tạo mà cô thể chống , cô còn thể sống sót thuận lợi ?
Cô thể sống đến ngày tận mắt thấy thiên tai kết thúc ?
Tạ Cảnh thấy trạng thái của Chúc Hạ , dù tại , nhưng cũng hỏi.
Tạ Cảnh, đừng thường trêu chọc , lời thể khiến tức c.h.ế.t, nhưng kỳ thực quan sát sắc mặt.
"Vì dơi cơ bản bay , chúng xem thử ? Chúng mai phục ở đây lâu như , chẳng là để đợi sinh vật bên trong rời ?"
Tạ Cảnh chọn cách dùng diễn biến của một sự kiện khác để kéo Chúc Hạ thoát khỏi trạng thái hiện tại.
Sự thật chứng minh cách của là đúng.
Chúc Hạ hít sâu một , cưỡng ép bản thoát ly khỏi trạng thái bi quan xen lẫn chút sợ hãi.
"Đi thôi."
Bọn họ kiểm tra lẫn trang , xác định thứ đều chỉnh, mới cẩn thận bước hang động.
Vừa bước hang động, ẩm, lạnh lẽo, nhớp nháp, mùi tanh liền xông thẳng mặt.
Chúc Hạ khẽ nhíu mày, rõ ràng là thích cảm giác .
bọn họ đến để điều tra sự thật, để nghỉ dưỡng, đừng là thích, dù ghê tởm nôn, cũng nín thở tiếp tục .
Càng sâu, bọn họ càng nhận , cái hang động đúng như Tạ Cảnh , bên trong diện tích lớn.
Nói nó là một cái hang động thì bằng nó là "chốn bồng lai tiên cảnh" của loài dơi.
Lẽ lối hang động lớn, nhưng bên trong như một thế giới khác, ở đây đừng hai , dù cả một đoàn du khách, gần như đều thể song song với .
Bên trong thậm chí còn dòng chảy ngầm, là nước suối từ hội tụ , vẫn đang chảy.
"Chúng nên theo dòng nước ?" Tạ Cảnh hỏi.
Hướng dòng nước chảy, thể là một lối khác của cái hang , cũng thể đến chỗ cụt.
Suy cho cùng, nước thể chảy đến nơi, nhưng thì .