Mọi tận mắt thấy dòng nước trong vắt, sạch sẽ chảy từ vòi nước.
Không chỉ sạch hơn nước máy đây, lượng nước cũng nhiều hơn, lực phun mạnh hơn, cứ như nước máy thời mạt thế .
Mẹ Tô mỉm lau nước mắt : “Nước máy đây còn một chút mùi hăng nhè nhẹ, nhưng bây giờ thì còn gì nữa.”
Cha Tô : “Tuy trông sạch, nhưng chúng vẫn đun sôi mới uống. Ai trong nước ngầm vi khuẩn gì , nhưng chỉ cần đun sôi thì .”
Đun sôi ở nhiệt độ cao là một phương pháp khử trùng nguyên thủy nhất, truyền đến ngày nay lý.
Hôm nay là một ngày vô cùng vui vẻ, khi rửa thực phẩm thể xa xỉ một chút, dùng nửa chậu nước để rửa.
Cũng thể đun một ấm nước, pha với nước lạnh để tắm táp sạch sẽ.
Nhà nhà đều tràn ngập khí vui tươi, nguồn nước dồi dào chỉ mang hạnh phúc về thể chất cho bọn họ, mà còn mang cảm giác an về tâm lý.
Thời buổi bây giờ, thể lo lắng về ăn uống là chuyện to tát lắm .
Ăn cơm xong, Cha Tô ngừng đun nước nóng.
Bọn họ đun đầy một thùng nước, để Chúc Hạ, Tạ Cảnh, Lăng Liệt Hoàng và Dịch Hàn xách về.
“Tắm rửa sạch sẽ ngủ ngon nhé,” bọn họ mỉm .
Mọi đều là những thanh niên tuổi tác chênh lệch nhiều với Tô Vũ Bạch, trong mắt cha Tô và Tô, ai nấy đều giống như con cái của họ.
Vì , bọn họ thích những việc chăm sóc , đây là sự quan tâm của lớn dành cho lớp trẻ.
Chúc Hạ xách thùng nước bốc nghi ngút trở về phòng.
Cô lóe lên một cái gian, cất thùng nước đó mà dùng.
Cô tắm trong gian còn tiện hơn, nước vẫn nên cất để dùng khi cần.
Tuyền Lê
Chúc Hạ cảm thấy cha Tô và Tô đúng, nước ngầm tuy trông sạch sẽ, nhưng vẫn nên đun sôi uống cho an .
Vì , cô cũng uống nước ngầm, khát thì trực tiếp lấy nước trong gian uống. Đó đều là nước khoáng và nước tinh khiết, cần đun nóng thể uống trực tiếp, tiện lợi.
Chớp mắt, nửa tháng trôi qua. Hôm nay đến lượt Chúc Hạ trực ca, đến 12 giờ đêm mới hết ca về.
“Chúc Hạ, ăn tối ở nhà ăn cùng ?” đồng nghiệp mời.
“Không cần , tự mang cơm.” Chúc Hạ từ chối.
Tuy cơm ở nhà ăn rẻ, nhưng dở tệ.
Chúc Hạ ngoài cùng Tống Thời Chân ăn sáng ở nhà ăn, cô từng đến nhà ăn.
Chờ đồng nghiệp hết, cô xác định xung quanh ai, liền lặng lẽ lấy một phần lẩu cay bốc khói từ gian.
Lẩu cay mùi nặng? Không , cô máy lọc khí cao cấp.
Vừa ăn, lọc khí, ăn xong sẽ còn một chút mùi lạ nào.
Không ai cô ăn gì. Chúc Hạ xác định trong văn phòng còn mùi gì, mới mở cửa khóa trái.
Cô bước , thấy mấy bác sĩ Tây y vẻ mặt hoảng hốt chạy vụt qua mặt cô. Xảy chuyện gì ?
Khi một bác sĩ nữa chạy qua mặt cô, cô nhanh tay lanh lẹ túm lấy , “Có chuyện gì ?”
“Nghe bên nhà ăn xảy chuyện, hình như là ngộ độc thực phẩm!” Bác sĩ nhanh như gió, “Cô mau buông , mười mấy bác sĩ đều ngã xuống, sùi bọt mép nghiêm trọng, nhanh chóng giúp bọn họ chữa trị!”
Ngộ độc thực phẩm?
Chúc Hạ buông tay, bác sĩ vội vàng chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-259-ngo-doc-thuc-pham-toi-khat-kho-co.html.]
Không lâu , Chúc Hạ đeo khẩu trang, bước nhanh về phía nhà ăn.
Cửa nhà ăn tụ tập một đám lớn bệnh nhân, bọn họ đều chặn ở bên ngoài, từng ngẩng đầu chen chúc bên trong.
Đứng ở đây thể mơ hồ thấy tình hình bên trong nhà ăn, quả thật nhiều bác sĩ mặc áo blouse trắng bất tỉnh nhân sự mặt đất.
“Làm ơn tránh , là bác sĩ, chữa trị.” Chúc Hạ cố gắng lắm mới chen .
Bước nhà ăn, cô liếc mắt thấy Lý Tắc Thành đang sùi bọt mép.
Bác sĩ ngộ độc thực phẩm quá nhiều, bác sĩ đến cứu chữa thiếu , Lý Tắc Thành vẫn ai chữa trị.
Chúc Hạ nhanh chóng đến mặt , xổm xuống, tiên đưa tay sờ mạch của .
Rất kỳ lạ, mạch đập cho thấy Lý Tắc Thành trúng độc.
Cũng loại trừ khả năng cố ý đầu độc, hơn nữa loại độc d.ư.ợ.c cũng lợi hại như độc d.ư.ợ.c Chúc Hạ nghiên cứu , nên mới bắt mạch.
hôm nay ăn cơm ở nhà ăn chỉ bọn họ, tại bọn họ trúng độc, mà những khác đều bình thường?
Loại phương thức đầu độc phân biệt rõ ràng như , nào thể ?
Chúc Hạ liếc một vòng những mặt đất, bọn họ đều là những bác sĩ bình thường trong bệnh viện, cho dù hạ độc, cũng nên tối đa hóa “lợi ích” của độc dược.
Nên hạ độc những bác sĩ năng lực mạnh hoặc chức vị cao, tại gây khó dễ cho những bác sĩ bình thường ?
Có lợi ích gì chứ? Như là thiệt hại hơn là lợi ?
Những vấn đề xoay quanh trong đầu Chúc Hạ, cô nhíu mày sâu, nghĩ .
tình hình mắt khẩn cấp, nghĩ thì tạm gác , cô bắt đầu chữa trị cho Lý Tắc Thành.
Những gì thể trong nhà ăn hạn chế, chỉ thể một biện pháp cấp cứu để ngừng hiện tượng sùi bọt mép của bệnh nhân.
Các bác sĩ đến chữa trị cơ bản đều dùng phương pháp tương tự, mười phút, bệnh nhân lượt bình tĩnh , thần trí cũng khôi phục tỉnh táo.
Bọn họ đều mất trí nhớ lúc đó, tại mặt đất.
Chúc Hạ đỡ Lý Tắc Thành dậy, hỏi tình hình khi bất tỉnh, cảm thấy gì đó .
Lý Tắc Thành tỉnh , đầu nặng.
Hắn lắc đầu, choáng, suýt chút nữa vững, Chúc Hạ vội vàng đỡ lấy nữa.
“ ,” giọng khàn, “Không gì cả, chỉ là ăn cơm bình thường thôi.”
Hắn dừng , đột nhiên : “ khát khô cổ, cô thể giúp lấy chút nước ? Cô cầm thẻ của quẹt.”
Lý Tắc Thành phun nhiều bọt mép như , khát nước cũng là chuyện bình thường, Chúc Hạ để lòng, nhận lấy thẻ đến quầy lấy nước.
Từ khi nước ngầm khai thác thành công, cung cấp cho hàng triệu hộ gia đình, nước vốn đắt trong bệnh viện càng trở nên rẻ hơn.
cho dù rẻ hơn nữa, cũng dùng điểm để mua.
Bệnh viện kiếm lời, nhưng cũng lỗ.
“Nước đây.” Chúc Hạ bưng một bát nước, còn đến mặt Lý Tắc Thành, lung lay dậy, đoạt lấy bát nước đó.
Hắn uống nước nhanh, vài giây uống cạn một bát nước, dáng vẻ vội vàng như thể ba ngày ba đêm uống nước.
“Anh còn nữa ?” Chúc Hạ thấy thật sự khát nước lợi hại, thăm dò hỏi.
“Muốn.” Lý Tắc Thành mở to mắt, hốc mắt đỏ, trong mắt cũng những sợi tơ m.á.u nhàn nhạt, “Làm ơn giúp lấy thêm chút nước nữa.”
Hắn uống liên tục mười bát nước, bụng phình to thấy rõ, thật sự uống nổi nữa, mới dừng .
“Vẫn cảm thấy khát,” Chúc Hạ thấy nhỏ giọng lẩm bẩm.