Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-08-14 22:17:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tô Trình, hiện tại căn cứ định, dẫn theo phụ nữ yêu tiêu dao, tự do, vài ngày thì ? Trước , cũng như ? Lúc đó còn khó khăn hơn nhiều." Quý Ngôn Mặc cau mày .

Tô Trình bất đắc dĩ: "Quý Ngôn Mặc, là bộ trưởng bộ hậu cần, cũng tình hình vật tư của căn cứ chúng , hiện tại là lúc quan trọng nhất! Trong thời kỳ mưa axit và sương mù dày đặc, sống sót, chết, sẽ theo sự sắp xếp của , nhưng bây giờ thiên tai, Hàng Châu phục hồi sinh khí, thứ đang phát triển theo chiều hướng , để chắc chắn ai gây chuyện?"

Trước đây và bây giờ, đều cùng chung sức.

Chờ căn cứ định, cuộc sống của cũng hơn, tự nhiên sẽ nảy sinh những toan tính nhỏ nhặt và những kế hoạch nào đó.

Quý Ngôn Mặc nhất thời nên lời: "Cậu chỉ chúng rời , nên mới nghĩ cái lý do ! Tô Trình, thật sự căn cứ, tuy rằng chúng ở căn cứ, nhưng chúng sẽ thường xuyên trở về thăm , giống như lúc mang theo vật tư đến thăm chúng !"

"Vậy bộ phận hậu cần giao cho ai quản? Vật tư nhà họ Thịnh để cho ai bảo quản?" Tô Trình bắt đầu chơi .

Quý Ngôn Mặc: " thấy hai trợ lý đặc biệt của tệ, thể giao bộ hậu cần cho trợ lý đặc biệt Hồ Ly, vật tư nhà họ Thịnh giao cho trợ lý đặc biệt Trung Khuyển, hai bọn họ đáng tin cậy!" Đây là kết luận của Quý Ngôn Mặc một năm quan sát: "Hơn nữa, thấy trong ban quản lý cũng vài đáng tin cậy, thể yên tâm để họ cùng quản lý căn cứ, cùng tất cả những sống sót sống ."

Tô Trình Quý Ngôn Mặc quyết tâm rời , Suy nghĩ một chút: "Như , cách căn cứ của chúng xa một ngọn núi nhỏ, ngọn núi là một ngọn núi cao, bởi vì mưa axit và sương mù dày đặc ăn mòn, nó trở thành ngọn núi nhỏ. Hai các nơi đó ở, sẽ cho xây một căn nhà cho các ở bên đó. Đi bộ đến ngọn núi mất một tiếng, sẽ với , đừng đến quấy rầy các , trừ khi việc thật sự cần thiết! Cậu nghĩ thế nào?"

"Ngọn núi nào?" Quý Ngôn Mặc suy nghĩ một chút: "Được!" Chỉ cần thể cùng Đường Đường trải qua cuộc sống gia đình tạm của hai , như thế nào cũng , mắng ích kỷ vô tình cũng .

Tô Trình đồng ý để Quý Ngôn Mặc và Lục Tinh Đường rời khỏi căn cứ, sống cuộc sống gia đình tạm của hai , nhưng nào dễ dàng như , nhất là Quý Ngôn Mặc, mất một tháng để bàn giao công việc của cho trợ lý đặc biệt Hồ Ly. Anh cung cấp chi tiết về việc nhập kho và sử dụng vật tư của căn cứ từ khi tiếp nhận cho đến nay, bao gồm lượng vật tư nhập kho hoặc sử dụng hàng ngày, hàng tháng để đảm bảo vấn đề gì.

Trợ lý đặc biệt Hồ Ly tuy ranh ma, nhưng việc tỉ mỉ cẩn thận, từng khoản vật tư đều hỏi rõ ràng.

Quý Ngôn Mặc nào , đây là Tô Trình cố tình để trợ lý đặc biệt Hồ Ly , để kéo dài thời gian cho họ ở .

Thực cần bàn giao cẩn thận như .

Tô Trình , Quý Ngôn Mặc sở dĩ phối hợp như , là bởi vì để cho hỗ trợ xây phòng ở vẫn thành, đồ đạc trong nhà họ cũng chuyển qua, cho nên mới phối hợp cao độ với trợ lý đặc biệt Hồ Ly trong việc bàn giao chi tiết vật tư.

Ân Mỹ Tâm Lục Tinh Đường cùng Quý Ngôn Mặc rời khỏi căn cứ, sống ở chân núi gần căn cứ, bà luyến tiếc, nắm tay Lục Tinh Đường nhiều lời, giống như là sinh ly tử biệt, Lục Tinh Đường đùi Ân Mỹ Tâm: "Giáo sư, em sẽ thường xuyên thăm cô. Em sẽ mất cô!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-ap-den-ta-tich-tru-hang-hoa/chuong-166.html.]

DTV

Từ khi gặp cô giáo ở bệnh viện căn cứ, mỗi ngày cô đều ở bên cô giáo, mối quan hệ giữa họ sớm còn đơn giản như thầy trò nữa, họ , ngoài A Mặc , Ân Mỹ Tâm đối với cô một ngày ba bữa ân cần hỏi han, sợ cô chịu chút ấm ức nào, coi cô như con gái ruột của , cô cô giáo đang nhớ nhà của , nhưng cô cũng gia đình của giáo viên còn sống ?

Cũng dám nhắc đến gia đình của bà nhiều mặt cô giáo, chỉ sợ bà đay lòng khổ sở. Lúc Tô Trình bảo cô và Quý Ngôn Mặc rời khỏi căn cứ ngoài để sống bên ngoài, cô với cô giáo, lúc đó cô giáo đỏ hoe mắt, cô bảo cô giáo cùng họ, nhưng cô giáo từ chối, là sống c.h.ế.t cũng căn cứ.

còn : "Ở căn cứ, chừng một ngày nào đó, thể gặp gia đình. Rời , thì còn cơ hội nữa."

Câu khiến cô và cô giáo đều đỏ hoe mắt, cô cũng ép buộc cô giáo cùng cô, chỉ đảm bảo, sẽ thường xuyên thăm cô giáo, để cô giáo nhất định sống , đợi cô về nhà thăm cô giáo! Đợi gia đình của cô giáo đến tìm cô giáo, hoặc một ngày nào đó trong tương lai, vẫn thể trở Đế Đô.

Ân Mỹ Tâm cũng mong chờ ngày đó, chỉ là ở bên Lục Tinh Đường lâu , cô rời cô giáo luyến tiếc.

"Cô giáo, chúng sẽ đều cả!" Tuổi của cô giáo thì lớn , nhưng bà thường xuyên chăm sóc cơ thể, cộng thêm tất cả đều tôn trọng bà , sẽ chăm sóc bà , tâm trạng của bà dần dần thả lỏng, cả đều sắc mặt hơn nhiều.

Chờ Quý Ngôn Mặc bàn giao công việc trong tay cho trợ lý đặc biệt Hồ Ly, cùng Lục Tinh Đường đến nhận lương thực tháng . Sau đó, họ mượn xe của căn cứ để chuyển hết vật tư và đồ đạc trong nhà xuống căn nhà chân núi. Căn nhà chân núi cũng là nhà đất, một phòng ngủ hai phòng khách một bếp một phòng vệ sinh, kết cấu tương tự như ngôi nhà gỗ mà họ xây dựng ở đỉnh Thanh An.

Lục Tinh Đường đối với việc phi thường hài lòng, địa phương thanh u an tĩnh, huyên náo như căn cứ, chung quanh cây xanh cỏ dại hoa nhỏ đều vui sướng sinh trưởng, cho xuân ý dạt dào, sinh cơ bừng bừng vui mừng.

"Lần , hy vọng thể sống ở nhà mới thật lâu, hy vọng thiên tai vĩnh viễn đừng đến, càng thể phá hủy nhà của chúng ."

Quý Ngôn Mặc ôm Lục Tinh Đường, để cho cô tựa lòng của : "Hạt giống trồng trong vùng đất đen ." Hạt giống là hy vọng cho sự kết thúc của những ngày tận thế ?

Lục Tinh Đường đưa ý thức đến mảnh đất đen trong gian, lắc đầu: "Hạt giống từ lúc trồng đến giờ động tĩnh gì, lương thực trong gian của chúng thu hoạch mấy vụ . Nó, vẫn nảy mầm! Em định đào nó lên xem, gửi đến tổ nghiên cứu, để họ kiểm tra xem hạt giống bằng đá ."

Quý Ngôn Mặc bật : "Cố quá thành quá cố, thể thiếu thiếu thiên thời địa lợi nhân hòa?"

Ngày 3 tháng 4 là ngày Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc chuyển đến nhà mới. Tô Trình sớm yêu cầu bọn họ tổ chức một bữa tiệc mừng nhà mới, nhưng Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc ý định , nhưng đối mặt với biểu tình u oán của Tô Trình, Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc thỏa hiệp, vì Tô Trình mà dọn một bàn rượu chuyển nhà, để cho Tô Trình đến uống.

Khi Tô Trình tới thì trời tối, rượu, chỉ ba món ăn đơn giản cùng một nồi bánh bao lớn, Tô Trình hầu như động đũa, mà chỉ chằm chằm Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc như một vợ nhỏ bỏ rơi: "Hai thật điều. Vì bản ..." Anh bắt đầu lải nhải, trách móc Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc bỏ , một hưởng cuộc sống nhàn hạ.

Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc yên lặng dùng bữa, những lời phàn nàn của Tô Trình, để mặc phàn nàn. Chờ bọn họ ăn no, Tô Trình còn đang thao thao bất tuyệt, Quý Ngôn Mặc : "Đừng nữa! Ăn no tiếp!"

Tô Trình sững sờ một lúc, cầm đũa lên bắt đầu ăn ngấu nghiến, trong vòng ba phút, quét sạch tất cả các món ăn bàn, còn một chiếc bánh bao nào, còn uống một bát nước lọc lớn, đó tiếp tục ngừng...

Loading...