Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 164
Cập nhật lúc: 2025-08-14 22:17:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy là Lục Tinh Đường, lập tức với Lục Tinh Đường: "Bác sĩ Lục, thật ngại quá, chúng cùng đội với bộ trưởng Quý, chúng bộ trưởng Quý tìm vật tư."
"Bác sĩ Lục, ! với bọn họ cũng cùng một đội ngũ, nhưng khi chúng rời khỏi Hàng Thành, chúng cùng một con đường với Quý bộ trưởng, chúng ở phía , bộ trưởng Quý ở phía . thấy bộ trưởng Quý bọn họ gặp sống sót, còn đặc biệt đến xem, sống sót đó ban đầu định căn cứ Hy vọng của chúng , nhưng thấy Hàng Thành sương mù dày đặc ăn mòn phá hủy, biến mất, còn tưởng căn cứ cũng còn, đang định đến căn cứ Phúc Thành.
Bộ trưởng Quý hỏi thăm tin tức của đó, về tình hình của các thành phố lân cận. Biết chỉ Hàng Thành và các huyện lân cận sương mù dày đặc và mưa axit ăn mòn, những nơi khác thì , vì bộ trưởng Quý đưa đến Gia Thành bên cạnh."
Từ Hàng Thành đến Gia Thành một đoạn cách, cần một chút thời gian, nếu thiên tai hoặc là vật tư bên phía Gia Thành dễ tìm, sẽ mất một chút thời gian để trở .
Lục Tinh Đường nhíu mày, Gia Thành? Cẩn thận nhớ tình hình Gia Thành trong kiếp , hình như thời gian ở Gia Thành đang mưa to.
Xem , cách Quý Ngôn Mặc trở về căn cứ, còn mất nhiều ngày.
Năm ngày nữa trôi qua, đội ngũ do Quý Ngôn Mặc dẫn đầu cuối cùng trở về, mỗi một xe đều chứa đầy, vật tư mang về đều là lương thực và nước, chỉ một ít thảo dược, cũng như gỗ và đá.
Thậm chí còn bắt hai con dê, một con bò, sói hoang và thỏ, tất cả đều săn bắt.
Tô Trình thấy vật tư mà Quý Ngôn Mặc bọn họ mang về thì mắt sáng lên, những vật tư đủ cho tất cả trong căn cứ ăn trong ba ngày. Dê núi và bò đều thả trại chăn nuôi, để chằm chằm, dù dê núi và bò ở hoang dã quen, thể quen nhốt, lo lắng lúc nuôi nhốt xuất hiện trạng thái căng thẳng, ầm ĩ đến mức những dê bò khác trong trại chăn nuôi đều ầm ĩ theo.
Lục Tinh Đường Quý Ngôn Mặc trở về, xin giáo sư nghỉ, tìm Quý Ngôn Mặc.
Quý Ngôn Mặc từ xa thấy Lục Tinh Đường chạy về phía , mặt tràn đầy nụ , dang rộng hai tay , để Lục Tinh Đường lao vòng tay của .
"A Mặc!" Khoảnh khắc Lục Tinh Đường lao vòng tay của Quý Ngôn Mặc, ôm chặt lấy : "Cuối cùng cũng trở về."
Quý Ngôn Mặc ôm chặt lấy ở trong lòng, đầu chôn cổ của cô: "Đường Đường, cần lo lắng cho , em quên mất cũng gian, còn dị năng hệ lôi, sẽ chuyện gì !"
" gian của , thể cho !" Ban đầu cô lo lắng cho sự an của Quý Ngôn Mặc, nhưng tám ngày, đó là thời gian xa lâu nhất kể từ khi họ ở bên , lo lắng chỉ là thứ yếu, nhớ nhung thấu xương tủy: "A Mặc, em nhớ ."
"Đồ ngốc, cũng nhớ em."
Đáng tiếc, Quý Ngôn Mặc nghỉ ngơi cả đêm, ngày hôm , tiếp tục mang theo tìm vật tư. Lần đều ở vật tư cần thiết, còn vất vả như . Thời gian cũng rút ngắn nhiều, nhưng vật tư vẫn còn thiếu thốn. Các công nhân xây dựng vì nhiều vật liệu xây dựng để tiếp tục xây dựng, chỉ thể cùng tìm kiếm vật tư trong đống đổ nát. Người đông lực mạnh, cũng tìm khá nhiều vật tư thể sử dụng.
Thời gian sự vất vả của , một tháng trôi qua chậm chạp, việc xây dựng căn cứ nguyên mẫu, nhưng thể so sánh với căn cứ Song Long thành lập như lúc ban đầu, những ngôi nhà xây dựng hiện nay đều là nhà đất sét, cảm giác như lùi hai trăm năm.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-ap-den-ta-tich-tru-hang-hoa/chuong-164.html.]
Lục Tinh Đường lo lắng cho Quý Ngôn Mặc, xin giáo sư nghỉ, cùng Quý Ngôn Mặc ngoài tìm vật tư.
Vốn dĩ giáo sư đồng ý, nhưng ba Từ Nghiên thể tự đảm nhận, bà chỉ cần ở một bên chằm chằm là , gần đây đều bận rộn xây dựng nhà cửa, bệnh nhân phụ khoa cũng tiết kiệm thuốc, cũng đến nơi đóng quân của bệnh viện chữa bệnh, trừ khi thể kéo dài nữa, hoặc sản phụ sinh đẻ, về cơ bản đều việc lớn gì. Thậm chí Lục Tinh Đường còn mượn sang khoa ngoại, giúp đỡ một thời gian ở khoa ngoại.
Nhìn thấy mối quan hệ của đôi trẻ thực sự mật, Ân Mỹ Tâm cũng gậy đánh uyên ương, nên đồng ý để Lục Tinh Đường theo Quý Ngôn Mặc, dặn dò hai lúc tìm kiếm vật tư nhất định cẩn thận, ngàn vạn nên xảy chuyện, bà chờ bọn họ về nhà.
Lúc bọn họ đến Gia Thành tìm vật tư, nhưng đến Gia Thành mà Thiệu Thành. Thiệu Thành cũng giống như Gia Thành mưa axit và sương mù dày đặc ăn mòn, vật tư tương đối phong phú, bọn họ tìm ít vật tư ở Thiệu Thành để mang về căn cứ.
Đương nhiên cũng gặp ít nguy hiểm, chẳng hạn như cướp tổ chức, gặp mưa bão và lở đất. Nếu Quý Ngôn Mặc dị năng, họ sẽ trả giá đắt để mang vật tư về nhà.
Hai tháng trôi qua, trong sự nỗ lực chăm chỉ của tất cả , căn cứ dựng lên những ngôi nhà đất sét san sát. Một phần lớn sống sót chuyển từ thành phố ngầm lên mặt đất, sống trong những ngôi nhà đất sét. Mặc dù những ngôi nhà đất sét lớn, nhưng một nhà ở đều hưng phấn, cuối cùng bọn họ cũng nhà, từng từng mắt rưng rưng, mặt đầy tâm sự và khó khăn, cũng tràn đầy sự mong đợi về tương lai.
Những tàn tích của căn cứ vẫn dọn sạch , nhưng những vật tư vùi lòng đất tìm thấy nhiều, đặc biệt là vật tư của những giàu .
Ban đầu, những giàu ý định quyên góp vật tư cho căn cứ, nhưng khi thấy tất cả những sống sót giúp họ tìm những vật tư mà họ cất giấu, họ cảm thấy lương tâm áy náy, nên quyên góp một phần vật tư cho căn cứ để thể hiện lòng ơn của .
Tô Trình thấy giàu dần dần hạ thấp cái , còn tỏ cao ngạo với những nghèo, những nghèo cũng còn thù ghét giàu, sống hòa thuận với , ít nhất là hiện tại hòa thuận, Tô Trình khá hài lòng.
Điều khiến cho Tô Trình vui mừng hơn nữa là môi trường sinh thái của Hàng Thành đang dần khôi phục.
Hầu như một tuần mới một trận mưa, mỗi trận chỉ kéo dài một ngày hoặc hai ngày, tuyệt đối quá ba ngày.
Mặt đất ăn mòn bởi mưa axit và sương mù dày đặc mọc chồi xanh. Nhìn thấy những chồi xanh mọc lên, tất cả những sống sót trong căn cứ đều vui mừng reo hò nhảy nhót, điều lên bọn họ thể ở Hàng Thành mà cần di cư.
Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc Tô Trình ở cửa căn cứ, liền tới: "Nghĩ gì ?"
"Đang nghĩ, cuộc sống của chúng ngày càng hơn ."
Lục Tinh Đường gật đầu, quả thật càng ngày càng .
Đặc biệt là hai tháng , căn cứ chính thức của Trùng Khánh nơi gần nhất tình hình ở Hàng Thành đặc biệt bay máy bay đến để kiểm tra tình hình của căn cứ. Phát hiện bọn họ đang xây dựng , cho nên căn cứ chính thức của Trùng Khánh quyên tặng cho họ một tháng vật tư sinh hoạt và nhiều hạt giống, đảm bảo cuộc sống cơ bản của những sống sót trong căn cứ.
Kể từ khi đám Quý Ngôn Mặc nhận sự viện trợ từ căn cứ chính thức của Trùng Thành, cho nên đội của Quý Ngôn Mặc ít tìm kiếm vật tư sinh hoạt, mà chỉ tìm kiếm vật liệu xây dựng để xây dựng căn cứ. Vật liệu xây dựng dễ tìm hơn vật tư sinh hoạt nhiều, hơn nữa bọn họ xây nhà cao tầng.
Một tháng nữa trôi qua, đến tháng 11. Thời tiết tháng 11 ở Hàng Thành chút lạnh, Lục Tinh Đường lấy bộ quần áo giữ nhiệt mặc, thấy Tô Trình ăn mặc đơn bạc, lạnh đến phát run, khi Lục Tinh Đường hỏi Quý Ngôn Mặc, đó liền thức cả đêm một bộ quần áo giữ nhiệt theo kích cỡ của Tô Trình. Quý Ngôn Mặc đưa cho : "Quần áo là tìm thấy lúc tìm vật tư ở Gia Thành, vốn ý định mang về, kết quả ngày hôm qua mặc thử thì phát hiện quần áo thể giữ nhiệt ở 25 độ, hề thấy lạnh. Cậu mặc !"