Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 161
Cập nhật lúc: 2025-08-14 22:17:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt Tô Trình nặng nề, chỉ dối lừa gạt , là nhà kính cường lực sụp đổ.
Quý Ngôn Mặc cũng tới cửa thành phố ngầm, bàn tay to dán ở vách tường, sử dụng dị năng lôi hệ xuyên thấu qua vách tường, tới bên ngoài, tìm kiếm địa điểm xảy chuyện, đó thở dài một tiếng, như Tô Trình , đúng là vụ nhà kính cường lực sụp đổ.
Mà căn cứ tàn phá nặng nề, còn nhận hình dáng ban đầu.
Kính cường lực ăn mòn thể nhận , ước tính sẽ sụp đổ ngày mai.
Kể từ khi họ chuyển đến thành phố ngầm, mười ngày trôi qua, cách tổ nghiên cứu khoa học sương mù dày đặc còn mười ngày nữa mới kết thúc. Mười ngày ... Căn cứ sẽ thực sự phá hủy.
Có thể, Hàng Thành biến mất.
Nghĩ đến tình huống khi sương mù dày đặc kết thúc, Quý Ngôn Mặc chút đau đầu. Tối muộn, tìm một nơi thích hợp, kể chuyện với Lục Tinh Đường. Lục Tinh Đường cũng nặng nề, nhưng họ cũng cách , chỉ thể ở trong thành phố ngầm chờ, chờ sương mù dày đặc kết thúc.
Hai ngày trôi qua, họ luôn thể thấy tiếng ầm ầm, chính là kính cường lực ăn mòn, những ngôi nhà mà họ vất vả xây dựng đều đổ xuống trong sương mù, trở thành đống đổ nát.
Thật vất vả cũng vượt qua mười ngày cuối cùng, rốt cục Tô Trình cũng thể ngoài kiểm tra tình hình căn cứ, thấy một cảnh tượng hoang tàn, một tòa nhà nào thẳng, tâm trạng của Tô Trình lập tức sụp đổ.
Cho dù sớm dự đoán tình huống , nhưng thấy căn cứ hy vọng mà vất vả xây dựng hủy hoại, thể sụp đổ.
Quý Ngôn Mặc để mặc Tô Trình đau khổ gào thét, nếu gào thét thể khiến tâm trạng hơn một chút, thì cứ gào kêu .
Bọn họ xem qua bộ căn cứ, những ngôi nhà trong khu nhà ở, bao gồm cả ngôi biệt thự của họ cũng đều còn nữa.
May mắn bọn họ chuyển bộ vật tư sinh hoạt xuống lòng đất đó, nếu thì thật sự chẳng còn gì cả.
Bệnh viện căn cứ, trường học căn cứ và một phần khu phố thương mại ăn mòn nghiêm trọng, nhưng cũng liệu thể trụ vững đến cuối cùng .
Vườn trồng trọt của bọn họ, trang trại chăn nuôi, trang trại trồng dược liệu, các nhà máy lớn đều còn , bởi vì đây là cơ nghiệp của căn cứ, khi chế tạo thủy tinh công nghiệp. Khi chế tạo kính cường lực, Tô Trình cắn răng chế tạo kính cường lực ba lớp, vì những nơi đều .
Đây là điều duy nhất đáng ăn mừng của Tô Trình, may mắn là khi đó chịu áp lực, xây dựng kính cường lực ba lớp cho những nơi , nếu chỉ một lớp, thì còn.
Sau khi do dự nhiều , Tô Trình vẫn cho tất cả những sống sót trong căn cứ tin tức kinh hoàng , để cho trong lòng bọn họ một ý niệm, đồng thời dặn dò ăn mặc tiết kiệm, tuyệt đối lãng phí lương thực, bây giờ lãng phí lương thực, khi sương mù dày đặc tan , chỉ còn cách chờ chết.
DTV
Đặc biệt là nước, nên lãng phí. Căn cứ còn nhiều nước.
Không khí trong thành phố ngầm đột nhiên trở nên ngột ngạt, ngoài lũ trẻ ngây thơ vẫn vui vẻ, lớn đều im lặng, ngay cả những gây rối thường ngày cũng đều an tĩnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-tai-ap-den-ta-tich-tru-hang-hoa/chuong-161.html.]
Tô Trình cầm loa phóng thanh xuyên qua đám đông, ngừng với : "Bây giờ là lúc căn cứ gặp khó khăn, cầu xin đồng cam cộng khổ với căn cứ, chỉ cầu xin đừng căn cứ chùn bước! Nếu ở căn cứ hy vọng, thể đợi sương mù dày đặc tan rời .
Bây giờ chỉ cần ở căn cứ một ngày, xin hãy tuân thủ quy định của căn cứ, chúng cùng sống qua ngày, sống một ngày tính một ngày! cũng xin đừng quá lo lắng, chỉ cần sương mù dày đặc tan , căn cứ nhất định sẽ tìm cách vượt qua khó khăn , thiên tai vô tình, nhân gian hữu tình!
Chúng hy vọng căn cứ sẽ bỏ rơi bất kỳ một sống sót nào, cũng sẽ bỏ rơi căn cứ, ngay cả khi Hàng Thành còn khả năng sinh tồn, chúng cũng sẽ dễ dàng bỏ cuộc."
Lục Tinh Đường thấy Tô Trình hết lòng hết sức như , kể từ khi các tòa nhà của căn cứ bắt đầu sụp đổ, lo lắng đến mức ăn ngon ngủ yên, chỉ trong vài ngày, tóc bạc.
Vào giờ khắc , bọn họ đang nghi ngờ, liệu việc giao căn cứ cho Tô Trình, là đúng là sai.
Quý Ngôn Mặc âm thầm trấn an Lục Tinh Đường, mặc kệ là đúng sai, họ , giờ họ chỉ thể cùng Tô Trình tiến lên, đừng bỏ rơi Tô Trình một .
Cho dù là chạy nạn, căn cứ sụp đổ, bọn họ cũng thể rời .
Vì , họ cũng tìm kiếm loa phóng thanh, cầm loa phóng thanh xuyên qua đám đông, cùng Tô Trình định tâm trạng lo lắng của những sống sót, khiến những sống sót bình tĩnh, tuyệt đối gây rối. Đồng thời cũng đe dọa một chút những thích gây rối, nếu gây rối thì sẽ ném khỏi thành phố ngầm, sương mù ăn mòn mà chết.
Có lẽ là sự an ủi tác dụng, lẽ là lời đe dọa tác dụng, lẽ là đều chết, khi sương mù dày đặc kết thúc, dù thiếu nước thiếu lương thực, đều gây rối lớn, một gây rối nhỏ, là vì nước, nhưng hiện tại nước khan hiếm, chỉ dùng cho những nhóm đặc thù.
"Tại dùng nước cho họ, chúng cũng là của căn cứ! Trưởng căn cứ, thể nặng bên nhẹ bên !"
"Trưởng căn cứ, chắc chắn giấu nước , cố ý cho chúng dùng, mau giao nước ! Nếu giao , thì đừng trách chúng lật ngửa thành phố ngầm!"
Lục Tinh Đường thấy những hung hăng như , bèn lấy một khẩu s.ú.n.g từ tay trợ lý Hồ Ly, trực tiếp b.ắ.n c.h.ế.t đó: "Ai tiếp tục gây rối? Đều , bà đây sẽ đưa các ngươi một chuyến! Căn cứ đang trong thời kỳ khó khăn, các một đám sâu mọt còn oan uổng trưởng căn cứ, nếu như trưởng căn cứ, các sớm c.h.ế.t trong mưa axit ! Làm quá vô lương tâm sẽ gặp báo ứng của trời!"
Quý Ngôn Mặc tiếp sai lôi những gây rối , ném khỏi thành phố ngầm, mặc kệ bọn họ sống chết.
Bởi vì hành động của Quý Ngôn Mặc, những ý định lợi dụng việc gây rối để lấy vật tư sợ tới mức từ bỏ ý định. Môi trường càng khắc nghiệt, họ càng chết.
Vì thế họ thành thật , mấy ngày nay cường độ ăn mòn của sương mù dày đặc giảm nhẹ, còn tàn bạo như nữa, nhưng đó sương mù dày đặc quá dày, khiến nhiều tòa nhà sụp đổ. Ngay cả khi bây giờ cường độ ăn mòn của sương mù dày đặc giảm nhẹ, vẫn thể thấy tiếng đổ sập của nhiều tòa nhà vọng .
Sau khi vượt qua mười ngày nhẹ nhàng, ba ngày sương mù dày đặc tới. Lần , đều dựng tai ngóng động tĩnh bên ngoài, thể là do các tòa nhà đổ sập gần hết nên họ thấy nhiều động tĩnh.
Trong ba ngày , Tô Trình như sống một ngày bằng một năm, , lo lắng yên. Vì vật tư giảm sút, nước còn, lòng định, biện pháp g.i.ế.c gà dọa khỉ của họ chỉ thể giải quyết trong chốc lát, nhưng thể lâu dài.
Lục Tinh Đường nước trong gian, chỉ là tiện lấy sử dụng, tháp nước của căn cứ trông coi, cho phép bất luận kẻ nào tới gần tháp nước, cho dù cô lấy thêm nước tích trữ đó cho căn cứ cũng tìm thời cơ.
Nghe thấy tiếng oán thán ngoài , thấy mái tóc bạc ở hai bên thái dương của Tô Trình, Lục Tinh Đường một nữa mím môi, chờ sương mù dày đặc kết thúc, cô điều trị thể cho Tô Trình thật , kẻo đợi đến khi thiên tai kết thúc, trụ nổi.
Trong lúc đang đếm từng giây từng phút, ba ngày cuối cùng của sương mù dày đặc cuối cùng cũng trôi qua.