Thiên Kim Trở Về - 177.
Cập nhật lúc: 2025-06-24 08:17:22
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Tích hoàn hồn từ trong kinh ngạc, nhìn về phía Tư Bạc Dạ: "Cậu sớm đã biết cô ấy lợi hại như vậy?"
Tư Bạc Dạ thành thật nhún vai: "Không biết."
Tần Tích không tin: "Vậy sao cậu lại chắc chắn như vậy, cô ấy sẽ thắng Tiêu Tiêu?"
Tư Bạc Dạ dùng đầu ngón tay xoa nhẹ nốt ruồi nhỏ màu đỏ trên dái tai cô gái, rời mắt đi.
Nheo mắt, giọng điệu hờ hững, lại mang theo sự kiêu ngạo và khoe khoang rõ ràng.
"Tôi chỉ biết, bảo bối nhà tôi từ nhỏ đến lớn, tham gia tất cả các cuộc thi, cô ấy chưa từng thua."
"Luôn là hạng nhất nhé."
Quá khoe khoang rồi.
Một câu lại một câu bảo bối nhà tôi, không thấy sến súa sao.
Nhưng lời Tư Bạc Dạ nói ra càng khiến người ta bất ngờ hơn.
Từ nhỏ đến lớn, tham gia tất cả các cuộc thi chưa từng thua, luôn là hạng nhất.
Thật sự có người bất luận so tài với người khác cái gì đều thắng sao?
Trên thế giới này sẽ có người lợi hại như vậy sao?
Tần Tích nửa tin nửa ngờ.
Tần Tiêu Tiêu lại là căn bản không tin lời này.
Có thể đánh ra điểm số như vậy, tuyệt đối là đã được huấn luyện chuyên nghiệp!
Nhưng Giang Niệm này, trước đó lại làm ra vẻ như mình căn bản không hề tiếp xúc với golf, căn bản chính là giả vờ yếu thế.
Cô ta tốn bao nhiêu tâm tư, cuối cùng lại bị Giang Niệm giẫm dưới chân, thành tích vốn dĩ đáng tự hào bị đánh cho tan nát.
Nghĩ đến sự đắc ý khoe khoang vừa rồi của mình, quả thực khiến người ta buồn cười.
Tần Tiêu Tiêu nghiến răng nghiến lợi.
Châm chọc hỏi: "Cô Giang đã tinh thông golf như vậy, sao trước đó không nói một tiếng? Là để đến lúc này giẫm tôi một chân, thể hiện bản thân sao?"
"Môn golf là do cô Tần hứng thú bừng bừng đề nghị muốn đến đánh, quy tắc thi đấu là do cô Tần định ra."
"Cho nên cô Tần là cho rằng tôi một chút cũng không biết, mới muốn kéo tôi thi đấu?"
Giang Niệm liếc nhìn sang.
Nghe vậy, sắc mặt Tần Tiêu Tiêu thay đổi, có chút không giữ được bình tĩnh.
Cô ta quả thật là cho rằng Giang Niệm loại người lớn lên ở vùng núi hẻo lánh, chưa từng va chạm xã hội này, căn bản không thể nào biết đến golf, càng không thể nào biết đánh. Cô ta chỉ muốn nhìn Giang Niệm mất mặt, mới đề nghị đến đây.
Nhưng Giang Niệm vừa nói ra những lời này, trực tiếp vạch trần bộ mặt tâm cơ của cô ta.
Rốt cuộc là ai, muốn giẫm ai một phát để thể hiện bản thân?
Nhưng Tần Tiêu Tiêu không nghĩ ra, làm sao Giang Niệm lại có thể đánh golf giỏi đến mức nghịch thiên như vậy.
"Tôi đúng là không ngờ, cô Giang lại có kỹ năng chơi golf lợi hại như vậy."
"Chắc là sau khi cô theo anh Bạc Dạ, anh ấy đã tìm người dạy cô đúng không?"
Ý ngoài lời, chính là một đứa nhà quê bám được đại gia, mới có thể bay lên cành cao hóa phượng hoàng, có cơ hội tiếp xúc với môn thể thao thượng lưu như golf.
Không có gì đáng để ngưỡng mộ cả.
Trang web đọc truyện https://www.vodtw5200.cc
Giang Niệm khẽ cười một tiếng, lười tranh cãi: "Cô cho là như vậy, thì cứ cho là như vậy đi."
Giang Niệm tuy không giải thích, nhưng mấy người đàn ông ở đây đều rất rõ ràng, kỹ năng chơi golf của cô chắc chắn không phải do Tư Bạc Dạ tìm người dạy.
Tần Tích giơ tay, ném chìa khóa xe trong túi quần soóc ra trước mặt Tư Bạc Dạ, giọng điệu cam chịu.
"Được được được, bố mày nhận thua. Của Hoắc Kiêu tao nợ trước, tao ra ngoài không mang theo thẻ."
Thấy anh trai mình ném chìa khóa xe ra, Tần Tiêu Tiêu không cần nghĩ cũng biết là chuyện gì.
Nhất định là mấy người bọn họ vừa rồi cá cược, cô ta và Giang Niệm ai sẽ thắng, anh trai cô ta chọn cô ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-tro-ve-ydpt/177.html.]
Nhưng Tần Tiêu Tiêu không ngờ, ba người đàn ông còn lại cho dù đều biết cô ta từ nhỏ đã học golf, vậy mà bọn họ vẫn đều cược Giang Niệm thắng.
Cuối cùng, cũng đúng là Giang Niệm thắng.
Điều này đối với cô ta vốn luôn kiêu ngạo mà nói, quả thực là sỉ nhục.
Tần Tiêu Tiêu hít sâu một hơi, lồng n.g.ự.c tràn ngập một ngọn lửa ghen tị.
Cô ta chưa bao giờ giống như bây giờ, điên cuồng muốn so hơn thua với một người, gấp rút muốn lấy lại thể diện.
"Anh Bạc Dạ vừa rồi nói, cô Giang từ nhỏ đến lớn tham gia tất cả các cuộc thi, chưa từng thua?"
"Có khi nào, là do những người mà cô Giang gặp trước đây, trình độ đều quá thấp không."
"Dù sao tối nay vẫn còn sớm, hay là chúng ta đi chơi thứ khác đi? Coi như là tiêu khiển."
Tần Tiêu Tiêu nói những lời này là nhắm vào Giang Niệm.
Còn muốn chơi thứ khác?
Tư Bạc Dạ hơi ngẩng cằm lên nhìn Giang Niệm.
Vốn tưởng rằng cô gái sẽ từ chối, nhưng không ngờ cô lại hờ hững nhướng mày, thậm chí còn mang theo một nụ cười như có như không.
"Được thôi. Cô Tần muốn chơi gì, tôi đều có thể chơi cùng."
Muốn chơi gì cũng có thể chơi cùng.
Khẩu khí thật lớn!
"Trang viên này của anh Hoắc Kiêu, có không ít thứ hay ho."
Tần Tiêu Tiêu tỏ vẻ thần bí tiến lại gần.
Giọng điệu mang theo sự ưu việt cao cao tại thượng.
"Cô Giang, đã nhìn thấy s.ú.n.g bao giờ chưa?"
"Súng?" Giang Niệm chớp mắt, trả lời rất thành thật: "Thấy rồi."
Trong túi của cô bây giờ còn có một khẩu.
"Trong phim truyền hình và điện ảnh thấy rồi đúng không." Tần Tiêu Tiêu tỏ vẻ hiểu rõ.
"Trong trang viên có một trường bắn, bên trong có các loại s.ú.n.g thật. Hay là, chúng ta đi chơi b.ắ.n s.ú.n.g đi?"
Giang Niệm nghiêng đầu, xác nhận lại một lần.
"Cô muốn so tài b.ắ.n s.ú.n.g với tôi?"
Tần Tiêu Tiêu chỉ cảm thấy Giang Niệm là đang sợ hãi, càng thêm tự tin.
"Không hẳn là so tài, chỉ là b.ắ.n chơi thôi, xem ai b.ắ.n chuẩn hơn."
"Trước đây chưa từng chơi không sao cả, tôi cũng chưa chơi mấy lần, trình độ chúng ta cũng ngang nhau, cô không cần phải sợ."
Lời này của Tần Tiêu Tiêu hoàn toàn là nói dối.
Cô ta đâu phải là chưa chơi mấy lần. Chỉ riêng lớp học b.ắ.n súng, năm nay cô ta đã học không dưới ba mươi buổi.
Ngay cả huấn luyện viên của cô ta cũng nói, cô ta là người có năng khiếu nhất trong số tất cả các cô gái mà anh ta từng dạy. Người bình thường cho dù học một năm, cũng chưa chắc có được độ chính xác như cô ta.
Golf Giang Niệm biết đánh, không lẽ b.ắ.n s.ú.n.g Giang Niệm cũng học qua rồi sao.
Toàn bộ Hoa Quốc chỉ có Kinh Thành và Giang Thành có hai câu lạc bộ b.ắ.n s.ú.n.g thật, nếu Giang Niệm cũng đã theo học huấn luyện viên nào đó, cô ta không thể nào không nghe nói qua, không gặp qua.
"Vậy được thôi." Giang Niệm thu hồi ánh mắt, giọng điệu không rõ ràng: "Tôi đã nói rồi, cô Tần muốn chơi gì, tôi đều có thể chơi cùng."
Hoa Quốc cấm súng.
Mặc dù Giang Thành và Kinh Thành có câu lạc bộ b.ắ.n s.ú.n.g thật, nhưng điều kiện rất nghiêm ngặt.
Muốn đến trải nghiệm, phải mang theo giấy tờ tùy thân để đăng ký. Câu lạc bộ chỉ cung cấp s.ú.n.g ngắn và s.ú.n.g trường cỡ nhỏ, s.ú.n.g ngắn cỡ lớn bị cấm.
Việc nạp đạn và lên đạn đều do nhân viên an toàn thao tác, tất cả s.ú.n.g đều bị xích sắt cố định, phạm vi có thể di chuyển rất nhỏ, chỉ có thể nhắm b.ắ.n về phía trước.
Không có chút tự do nào.