Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thiên Kim Trở Về - 171.

Cập nhật lúc: 2025-06-24 08:13:49
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô đã nói cho Tư Bạc Dạ biết quá khứ của mình, cũng nên thử tìm hiểu quá khứ của Tư Bạc Dạ.

 

Giang Niệm nói: "Có thể đi gặp, nhưng mà tối nay tám giờ em đã hẹn người khác ăn cơm ở Thẩm Viên rồi."

 

"Nếu thời gian trùng lặp, em có lẽ không thể qua đó được."

 

"Thấm Viên?" Tư Bạc Dạ dừng một chút: "Thật trùng hợp, bọn họ đặt địa điểm cũng là Thấm Viên, hẹn chúng ta bảy giờ rưỡi gặp mặt."

 

"Vậy thì cùng nhau đi đi, tan học anh đến trường đón em. Em chào hỏi một tiếng, đến giờ rồi đi là được."

 

"Như vậy, không có vấn đề gì chứ?"

 

Giang Niệm cũng không biết, như vậy có phải là không lễ phép hay không.

 

"Đương nhiên không có vấn đề gì." Giọng nói của Tư Bạc Dạ lộ ra vài phần lười biếng, tùy hứng: "Anh đã nói rồi, ở bên cạnh anh em chỉ cần là chính mình, muốn làm gì cũng được."

 

Bảy giờ tối, Thấm Viên.

 

Nhà hàng cao cấp nhất Giang Thành, khắp nơi đều toát lên vẻ sang trọng, xa hoa, kín đáo.

 

Phòng riêng chỉ dành cho những người có địa vị cao trong giới quyền quý, người bình thường căn bản không có tư cách đặt chỗ.

 

"Bạc Dạ và Cẩn Dặc sắp đến rồi nhỉ?"

 

Người đàn ông trẻ tuổi đang hỏi chuyện có mái tóc xù, rối tung, bất cần, mặc một chiếc áo sơ mi hoa hòe loè loẹt, phía dưới còn phối một chiếc quần đi biển rất thoải mái.

 

Ngồi trong phòng riêng sang trọng này không hợp chút nào, quả thực là người đại diện cho bốn chữ "cảm giác thoải mái".

 

Một người đàn ông khác mặc bộ vest cao cấp hàng hiệu, tư thái cao ráo, tao nhã, ngón tay kẹp điếu thuốc: "Chắc là sắp đến rồi."

 

Nhướng mí mắt, giọng nói lạnh nhạt: "Có điều, em gái của cậu sao cũng đi theo vậy."

 

Tần Tích nhìn em gái bên cạnh, cũng vẻ mặt không kiên nhẫn.

 

"Cậu còn không biết sao, con bé từ nhỏ đã thầm mến Bạc Dạ, nghe thấy ba chữ Tư Bạc Dạ đều có thể rung động nửa ngày."

 

"Nghe nói đi theo tôi có cơ hội gặp được Bạc Dạ, có thể không đến sao. Giống như keo dán chó, đuổi cũng không đi."

 

"Anh!"

 

Tần Tiêu Tiêu ở một bên giậm chân giận dữ.

 

Nghe thấy cái tên Tư Bạc Dạ, trên mặt lại nhuốm một vệt ngượng ngùng.

 

Hôm nay cô ta đã trang điểm tỉ mỉ mấy tiếng đồng hồ, tìm nhà tạo mẫu trang điểm hàng đầu, mặc cũng là bộ đồ đặt may mới nhất của AN.X, đều là vì để gặp được người đàn ông mà mình tâm tâm niệm niệm.

 

Nhiều năm như vậy, ở Kinh Thành đã gặp qua rất nhiều loại đàn ông đẹp trai, cô ta vẫn không quên được Tư Bạc Dạ năm đó khi còn là thiếu niên lần đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt, kinh diễm.

 

Khuôn mặt đó sinh ra đã chói mắt, khí chất phóng khoáng, tà mị, không thể thay thế.

 

Chỉ một ánh mắt liền câu mất hồn của cô ta.

 

Cho dù đối phương chưa bao giờ để ý đến mình, cô ta những năm này vẫn nhớ mãi không quên.

 

Hoắc Kiêu nhìn về phía Tần Tích.

 

"Không phải ông cụ nhà cậu tối nay mời vị ân nhân đã cứu ông ấy và Tinh Lễ kia ăn cơm, muốn người nhà họ Tần các cậu đều phải qua đó, đích thân cảm ơn ân nhân sao."

 

Tần Tích khoát tay: "Không vội."

 

"Ông cụ hẹn người ta tám giờ, hơn nữa ngay ở phòng riêng bên cạnh. Tôi đã chào hỏi với Bạc Dạ và Cẩn Dặc rồi, đến giờ thì qua đó là được."

 

Đang nói chuyện, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.

 

Tần Tích và Hoắc Kiêu đều đứng dậy.

 

Tần Tiêu Tiêu trong nháy mắt tim đập thình thịch, căng thẳng đến mức sắp kêu lên.

 

Giây tiếp theo, liền thấy cửa phòng riêng bị mở ra.

 

Hai người đàn ông có chiều cao và ngoại hình đều vô cùng ưu tú, nhưng phong cách khác biệt.

 

Một người mặc vest, thắt cà vạt chỉnh tề, trên sống mũi đeo kính gọng vàng, khí chất tinh anh, người lạ chớ đến gần điển hình.

 

Một người khác cổ áo sơ mi lười biếng mở ra hai cúc áo, dưới cổ ẩn hiện lộ ra xương quai xanh, cả người toát ra vẻ phóng khoáng, tùy hứng, không kiềm chế được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-tro-ve-ydpt/171.html.]

 

"Anh Bạc Dạ..."

 

Tần Tiêu Tiêu kích động đến mức tim run lên!

 

Còn chưa kịp gọi ra tiếng, liền nhìn thấy cô gái xa lạ đột nhiên xuất hiện ở giữa hai người đàn ông.

 

Dáng người mảnh khảnh, tỷ lệ cơ thể gần như hoàn mỹ. Trên người mặc bộ đồng phục học sinh áo sơ mi trắng và váy xếp ly màu xanh lá cây đậm, lộ ra đôi chân vừa thon vừa thẳng.

 

Mái tóc đen như rong biển xõa ngang vai, làn da trắng nõn đến mức ẩn hiện mạch m.á.u màu xanh nhạt dưới cổ. Ngũ quan được tạo hóa thiên vị, dưới hàng lông mày cong là đôi mắt đen láy, lạnh lùng.

 

Quá đẹp rồi.

 

Xinh đẹp, bắt mắt vô cùng.

 

Đặc biệt là khí chất quá mức độc đáo. Chỉ cần đứng như vậy, liền thần bí, xinh đẹp lại khiến người ta khao khát.

 

Tần Tiêu Tiêu ngây người.

 

Tần Tích đã lăn lộn ở nước ngoài nhiều năm, gặp qua vô số người đẹp và Hoắc Kiêu ở Kinh Thành chìm nổi, cũng nhất thời ngơ ngác nhìn cô gái.

 

Ánh mắt hoàn toàn bị hấp dẫn.

 

Người đàn ông nào đó nhướng mày, giơ tay ôm lấy vai cô gái, lười biếng nói: "Bảo bối nhà tôi xinh đẹp như vậy, khiến các cậu đều nhìn đến ngây người rồi?"

 

"Bảo bối nhà cậu?!"

 

Tần Tích là người đầu tiên kêu lên.

 

"Đây là lợn nái leo cây hay là thiết mộc lan nở hoa rồi, cậu Tư Bạc Dạ vậy mà lại có bạn gái?"

 

Tần Tích kinh ngạc tột độ.

 

Trong suy nghĩ của anh ta, Tư Bạc Dạ và hai chữ phụ nữ căn bản không hề liên quan.

 

Hồi học cấp hai, biết bao nhiêu nữ sinh theo đuổi, gửi thư tình, nhưng Tư thiếu gia đều thẳng thừng từ chối, bắt người ta cút đi.

 

Sau này lớn lên, Tư Bạc Dạ cũng chưa từng dính dáng đến phụ nữ, đến mức anh ta lúc nào cũng trêu chọc Tư Bạc Dạ là trai tân dù đã có tuổi.

 

Nhưng bây giờ, cô gái xinh đẹp đến kinh diễm này, vậy mà lại là bạn gái của anh ta?!

 

Nhưng nhìn cô gái này, tuổi tác có vẻ không lớn lắm.

 

Tần Tích giơ tay lên: "Tôi xin mạn phép hỏi một câu, em gái nhỏ, em bao nhiêu tuổi rồi, bộ đồ em đang mặc không phải là đồng phục cấp ba đấy chứ?"

 

Vừa tan học Tư Bạc Dạ đã trực tiếp đi đón cô, cho nên Giang Niệm cũng không kịp thay quần áo: "Vâng, tôi học lớp 12 ở trường Anh Trung."

 

"Lớp 12?!" Tần Tích trợn tròn mắt.

 

Vậy chẳng phải là mới mười bảy tuổi sao?

 

Giây tiếp theo liền nhìn về phía Tư Bạc Dạ, vẻ mặt khinh thường mắng một câu: "Súc sinh! Em gái người ta mới học lớp 12 mà cậu đã lừa người ta về tay, trâu già gặm cỏ non!"

 

Hoắc Kiêu cũng hiếm khi phụ họa, nhàn nhạt nói: "Tôi đồng ý, đúng là rất súc sinh."

 

"..."

 

Tư Bạc Dạ lười phủ nhận.

 

Bởi vì cảm thấy bọn họ nói cũng không sai.

 

Trang web đọc truyện https://www.vodtw5200.cc

 

Trước khi gặp Giang Niệm, anh cũng không ngờ rằng lần đầu tiên rung động trong đời, lại là với một cô gái đang học cấp ba.

 

Nhưng vừa gặp đã yêu, anh không khống chế được khát vọng của mình, chỉ muốn đến gần cô gái nhỏ này thêm một chút, một chút nữa.

 

Tần Tiêu Tiêu đã hoàn toàn sững sờ.

 

Không thể tin được: "... Anh Bạc Dạ, anh thật sự đang hẹn hò với cô bé cấp ba này sao?"

 

Lúc này Tư Bạc Dạ mới nhìn thấy Tần Tiêu Tiêu cũng ở đây.

 

Lập tức nhíu mày, giữa hai hàng lông mày lộ ra vẻ chán ghét.

 

Loading...