Đứng ánh mắt kinh ngạc của em trai Thẩm, chỉ tay Thẩm Giao Giao, dõng dạc : "Cô là đồ giả, còn gọi là hàng nhái, hàng lậu. Em tự đ.á.n.h giá xem, rốt cuộc chúng ai mới là 'thái tử' trong lời em ?"
Em trai Thẩm phản bác đến ngớ , miệng há khép , trông hoảng loạn.
Không khí ngưng trệ y như dự đoán của . dậy mở chiếc vali cỡ lớn nhất, rút mấy cuốn sách đặt nặng trịch lên bàn , xếp thành một hàng.
Bìa sách lượt là "Cuộc chiến thiên kim thật giả", "Trọng sinh là thiên kim thật", "Thiên kim giả cưng chiều"...
Mọi : "..."
Cái ... là đây?
Bố Thẩm với tư cách là trụ cột gia đình, ho nhẹ một tiếng lên tiếng: "Thanh Lam, con gì ?"
"Ồ là thế ạ, con là rảnh rỗi thích tiểu thuyết. Mọi thấy cảnh của con và con mèo hoang , , của Thẩm Giao Giao, khá khớp với mấy cuốn sách ?"
Lời dứt, Thẩm Giao Giao đáng thương rơi lệ, đến mức hình khẽ run rẩy: "Chị ơi, tất cả là của em, em là em với chị, nhưng chuyện hồi đó, khi còn là một đứa bé, em thể quyết định ..."
Dù cô cũng sống trong căn nhà mười mấy năm, còn là con gái duy nhất nên cưng chiều hết mực.
Mẹ Thẩm liền kéo cô lòng, giúp : " Thanh Lam, Giao Giao mấy ngày nay ăn ngon ngủ yên, cứ mãi tự trách với con."
Thẩm Giao Giao thuận thế tựa Thẩm, còn tranh thủ liếc một cái đầy khiêu khích.
Thậm chí còn , bà đây về là để nhận nền giáo d.ụ.c hơn, chứ để "đấu đá nội bộ gia đình" chuyện phiếm với cô .
Một tay phát tiểu thuyết từng cuốn một, một tay tiếp lời Thẩm: "Cô ăn ngon ngủ yên là điều hiển nhiên, nếu cô vẫn ăn ngon ngủ yên thì đó là do mặt dày, hoặc là vấn đề di truyền gen ."
Tiểu thuyết phát xong, mỗi một cuốn, vặn đủ.
"Con luôn nghĩ rằng hiện thực và tiểu thuyết thể phản chiếu lẫn . Con hy vọng thể kỹ và ghi nhớ những tình tiết đấu đá, mưu mô trong đó, như thể tránh lãng phí thời gian quý báu của . Những ai con và Thẩm Giao Giao xưng hô chị em, hoặc đặt kỳ vọng mối quan hệ của chúng con, con xin khuyên một câu: đừng mơ. Nếu thể hoán đổi phận với một kẻ ăn xin, trong khi đối phương hưởng hết vinh hoa phú quý còn thì chịu hết khổ sở, mà mười mấy năm mối quan hệ vẫn thiết, như ruột thịt thì mới tư cách để đ.á.n.h giá, khuyên nhủ con.”
“Hơn nữa, những đang đây, là phú nhất đại thì cũng là phú nhị đại, về cơ bản chắc hẳn tam quan vấn đề gì. Nếu con là con gái ruột, trở về nhà mà nhận đãi ngộ còn bằng con của một kẻ buôn kẻ trộm cắp thì e rằng con đổi cái về . Các nhãn mác ghi chú của cũng sẽ đổi theo, ví dụ như Thánh mẫu Maria, Phật sống tại thế, truyền nhân xá lợi tử đương đại gì đó..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-xin-mien-tiep-chieu/chuong-2.html.]
Tĩnh lặng... Im ắng đến mức thể thấy cả tiếng kim rơi...
Ngọn lửa khiêu khích nhỏ bé của Thẩm Giao Giao mới bùng lên dập tắt ngay lập tức.
rạng rỡ, chút cảm xúc tiêu cực nào, hỏi Thẩm: "Mẹ ơi, chuẩn phòng cho con ? Có nhỏ hơn phòng của Thẩm Giao Giao ?"
"Ừ... ừm..." Mẹ Thẩm ấp a ấp úng, năng rõ ràng.
Bà nào dám thật là chuẩn một căn phòng nhỏ hơn phòng của Thẩm Giao Giao để con gái ruột ở chứ?
Thẩm Giao Giao là viên ngọc quý Thẩm nâng niu từ nhỏ, thể hiện rõ ràng thế nào là "ngậm trong miệng sợ tan".
Cho dù Thẩm Giao Giao con ruột, bà vẫn nỡ, đành lòng để cô ê chề chuyển khỏi căn phòng ngủ vị trí và cảnh tuyệt vời.
Vì , bà chỉ thể dọn dẹp một căn phòng khách sạch sẽ và rộng rãi khác.
Đối diện với ánh mắt sâu thẳm của , Thẩm căng thẳng, sợ những lời như "Phật Lạc Sơn cũng nhường chỗ cho cô ", bà lén lút kéo quần bố Thẩm: "Ông… ông Thẩm, ông gì chứ."
Tâm lý của bố Thẩm hơn bao nhiêu. Ông mặt đổi sắc, ôn tồn dặn dò : "Hôm nay thời gian kịp, con cứ tạm ở phòng khách . Ngày mai, bố sẽ dọn dẹp căn phòng nhất cho Thanh Lam của chúng ."
Có câu trả lời mong , đôi co nhiều nữa, dứt khoát kéo vali đến phòng khách.
Tắm rửa qua loa, tiếng gõ cửa vang lên, Thẩm giọng lấy lòng: "Thanh Lam, đường xa vất vả con đói ? Mẹ bảo một bàn đồ ăn ngon, xem hợp khẩu vị của con ?"
vị trí bên bố Thẩm, Thẩm ân cần gắp thức ăn cho , khiến Thẩm Giao Giao vốn luôn hưởng đãi ngộ nhưng giờ ghẻ lạnh, đôi mắt đỏ hoe vì ghen tị.
liếc Thẩm Giao Giao một cái, thong thả ăn cơm, chờ đợi cô giở trò.
Thế nhưng cần chờ thì thấy, chờ một liên quan.
Bảo mẫu Lưu, phụ trách bếp núc nhà họ Thẩm lên tiếng : "Thưa bà chủ, mấy ngày nay cô chủ lén mấy bận , lòng cô dễ chịu chút nào. nghĩ, ân oán đời thế nào thì cũng thể đổ lên đầu một đứa trẻ vô tội ạ?"
Dường như mang theo cảm xúc cá nhân, động tác của dì Lưu khi đặt chén canh hầm mặt chút nặng tay.