Thiên Kim Thật Trở Về, Thiên Kim Giả “Trà Xanh” Bị Đá Khỏi Nhà - Chương 47: Tao Muốn Một Bàn Tay Của Hắn
Cập nhật lúc: 2025-06-25 05:36:30
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có Quý Tử Dục chia sẻ lại bài viết, top 10 hot search trên Weibo đều liên quan tới Giang gia.
Sở Tiêu Tiêu nhìn dãy hot search mà tâm trạng khoái trá thêm vài phần.
Cùng lúc đó, tại công ty Giang gia.
Giang Thanh Tước tức giận đến dậm chân, trán nổi gân xanh. Cái ly trên bàn đã bị hắn ném vỡ vài cái. Cơn bão hôm qua còn chưa lắng xuống, hôm nay lại ập đến dữ dội hơn. Giang gia gần như không còn đường sống.
Một số khách hàng hợp tác đã tuyên bố hủy hợp đồng. Vài dự án đang triển khai cũng đột ngột gặp sự cố khiến Giang Thanh Tước rối như tơ vò.
Đến nước này, dù có ngu ngốc cỡ nào cũng phải hiểu là có người đang ra tay triệt hạ Giang gia.
Hắn đã dò hỏi khắp nơi, nhưng vẫn không tìm được bằng chứng cụ thể. Tuy trong lòng đã mơ hồ đoán được, nhưng hắn lại không dám xác định.
Quảng An Đường – cái thế lực đó không phải thứ hắn có thể đụng vào.
Nếu Sở Tiêu Tiêu chịu ra tay giúp Giang gia, sao cục diện lại bết bát đến thế này?
Giang gia hiện tại, cả nhà đều rơi vào khủng hoảng. Nếu công ty sụp đổ, từng người trong nhà đều bị ảnh hưởng. Ai nấy đều không muốn rơi vào cảnh không tiền sống qua ngày.
Diệp gia, Ninh gia và Âu Dương gia nhìn thấy Giang gia như đang bước đến bờ vực, chẳng ai dám nhân cơ hội chiếm thị phần. Ngược lại, bọn họ cảm thấy tình hình có gì đó rất bất thường.
Bọn họ nghi ngờ rằng sau lưng đang có người thao túng mọi thứ. Vài lần đắc tội với Sở Tiêu Tiêu đã khiến cả ba gia đình lo sợ đến thấp thỏm không yên, chỉ sợ sau khi Giang gia bị xử lý xong thì người tiếp theo chính là mình.
Ở tận Đế đô, Diệp Truyền Xa cũng nhận được tin.
Giang Thanh Tước từng định nhờ người nhà Diệp gia hỗ trợ vượt qua sóng gió, nhưng bị Diệp Bằng Khôn từ chối thẳng thừng. Giờ đến Diệp gia cũng đang trong thời kỳ khủng hoảng, làm gì còn dư tài chính giúp Giang gia?
Liên lạc với Sở Tiêu Tiêu thì không được. Bất đắc dĩ, Giang Thanh Tước buộc phải để Giang Du Nhiên đi tìm Diệp Truyền Xa.
Giang Du Nhiên và Diệp Truyền Xa vốn là thanh mai trúc mã, lớn lên bên nhau. Diệp Truyền Xa vẫn luôn thầm mến cô ta. Từ sau khi tiếp quản công ty, anh ta cũng thể hiện năng lực xuất sắc, thậm chí còn vượt qua cả cha mình.
Giang Du Nhiên không muốn đi làm việc này. Dù sao Giang Thanh Tước cũng định tổ chức tiệc nhận người thân cho Sở Tiêu Tiêu. Với thân phận chỉ là con nuôi, cô ta việc gì phải tích cực như vậy?
Giang Thanh Tước bất đắc dĩ thỏa hiệp, đồng ý sẽ không công bố thân phận thật của Giang Du Nhiên, mà tuyên bố ra ngoài rằng hai người là chị em sinh đôi.
Hiện giờ, vượt qua nguy cơ trước mắt mới là quan trọng nhất.
Diệp Truyền Xa sau khi nghe Giang Du Nhiên trình bày, trầm ngâm một lúc rồi đồng ý bỏ vốn hỗ trợ Giang gia – nhưng với điều kiện là khoản tiền đó tính như anh ta mua cổ phần Giang gia.
Giang Thanh Tước tức đến mức mặt mày tái xanh. Cái này mà gọi là giúp đỡ sao? Rõ ràng là nhân lúc nhà cháy mà đi cướp đồ!
Nhưng hiện tại không có lựa chọn tốt hơn.
Người phía sau ra tay quá mạnh. Nếu không xử lý, công ty có thể sẽ tổn thất nặng nề, thậm chí phá sản.
Cuối cùng, Giang Thanh Tước cắn răng chấp nhận điều kiện của Diệp Truyền Xa.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Hai bên vừa mới hợp tác xong, người của Quảng An Đường lập tức báo lại cho Sở Tiêu Tiêu.
Vốn dĩ, người đầu tiên cô định ra tay là Giang Thành Lâm. Diệp Truyền Xa ở tận Đế đô, dự định của cô là để xử sau nhưng nếu hắn đã gấp gáp muốn tìm đường c.h.ế.t như vậy, thì cũng đừng trách cô không khách khí.
Kiếp trước, chính Diệp Truyền Xa và Giang Thành Hạo đã cấu kết giả tạo hồ sơ y tế, cầm tù, tra tấn và cắt thận cô để truyền máu.
Nợ m.á.u thì phải trả bằng máu.
Nghĩ vậy, Sở Tiêu Tiêu gửi một tin nhắn cho Mèo Hoang:
"Tao muốn Diệp Truyền Xa mất một bàn tay!"
Hắn tự nhận mình là thiên tài y học? Cô muốn xem một khi tay hắn bị phế thì còn là thiên tài cái nỗi gì!
Sau đó, cô lại gửi thêm tin cho phía Quảng An Đường, bảo họ gây thêm chút chuyện cho Diệp gia, để xem họ còn có thời gian mà lo chuyện bao đồng không.
…
Khi Sở Tiêu Tiêu trở về Giang gia, Giang Thanh Tước và Giang Thành Liên đều không có ở nhà. Chuyện công ty đang rối tung, đương nhiên hai người không rảnh mà về.
Trong sảnh lớn chỉ có Cố Mạn Nhân và Giang Du Nhiên, cùng mấy người khác đang ngồi. Còn có hơn chục bảo vệ thân hình vạm vỡ, mặc đồng phục thống nhất đứng quanh đó.
Sở Tiêu Tiêu vừa bước vào, chỉ một ánh mắt của Cố Mạn Nhân, mười mấy bảo tiêu lập tức bao vây cô lại.
Cửa chính bị đóng sầm lại, chặn hết đường lui.
Sở Tiêu Tiêu thong thả bước tới, tùy ý chọn một chỗ ngồi xuống, hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-47-tao-muon-mot-ban-tay-cua-han.html.]
"Tính làm gì đấy?"
Thái độ dửng dưng của cô khiến Cố Mạn Nhân như bị chọc giận đến phát điên.
Bà ta vốn tưởng sẽ nhìn thấy dáng vẻ hoảng loạn, quỳ lạy cầu xin của Sở Tiêu Tiêu. Ai ngờ lại là bộ dạng thản nhiên, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.
Cố Mạn Nhân gằn từng chữ:
"Sở Tiêu Tiêu, mày đúng là sao chổi! Chính mày đã hại nhà tao thành ra như vậy! Mày hại con tao, tao nhất định không tha cho mày!"
Mấy đứa con của bà ta đều bị vạ lây vì vụ việc lần này.
Đứa lớn thì bị hủy hoại, mấy đứa còn lại thì bị mắng chửi khắp mạng. Mà tất cả đều bắt nguồn từ Sở Tiêu Tiêu!
Bà ta thật sự không hiểu nổi. Giang gia đã cho cô ta cuộc sống tốt đẹp như vậy, tại sao cô ta cứ nhất quyết phải hãm hại nhà này?
Ánh mắt của Cố Mạn Nhân nhìn cô như nhìn một kẻ độc ác.
Trước kia còn kiêng dè thế lực sau lưng Sở Tiêu Tiêu là Quảng An Đường, nên họ đành nhẫn nhịn. Nhưng giờ công ty đã đến nước này, mặt mũi cũng đã xé toạc, chẳng cần nhịn nữa!
"Đánh cho tao!"
Cố Mạn Nhân vừa dứt lời, đám bảo tiêu chuẩn bị xông lên thì —
RẦM!!!
Một tiếng động lớn vang lên, cửa kính sát đất trong phòng khách bị đập vỡ nát!
Ngoại trừ Sở Tiêu Tiêu, tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi.
Cố Mạn Nhân ngước nhìn — liền thấy sáu người đàn ông bừng bừng sát khí, đạp lên kính vỡ bước vào, đi đầu là Phó Diệc Thần.
Hắn kéo theo một cây rìu bằng tay phải, lưỡi rìu cọ vào nền đá phát ra tiếng kêu chói tai, khiến ai nấy đều ớn lạnh sống lưng.
Khí thế của đám người đến quá mức đáng sợ.
Bảo tiêu bao vây quanh Sở Tiêu Tiêu lập tức lùi lại vài bước.
Phó Diệc Thần đứng sau lưng Sở Tiêu Tiêu, giơ tay chỉ về phía đám người Giang gia, hỏi bằng giọng bình thản:
"Tiêu Tiêu, em muốn đầu ai?"
Giọng hắn không lớn, nhưng vang vọng khắp phòng.
Ngữ điệu như thể đang hỏi một câu chuyện nhỏ nhặt hàng ngày: "Em ăn cơm chưa?"
Cố Mạn Nhân cảm thấy mình bị khiêu khích nghiêm trọng.
Cơn giận bốc lên đầu, bà ta gào lên:
"Đánh nó!"
Đám bảo tiêu do dự, nhưng nghĩ đến số tiền đã nhận, lại thấy phe mình đông hơn nên vẫn xông lên.
Năm người phía sau Phó Diệc Thần liền lao vào giao chiến.
Chỉ 30 giây sau.
Toàn bộ đám bảo tiêu của Cố Mạn Nhân đều nằm la liệt dưới đất.
Người ôm bụng, kẻ ôm tay, người thì nắm chân kêu rên.
Mỗi người đều mặt mày tái nhợt, đau đến không đứng dậy nổi.
Cố Mạn Nhân từ phẫn nộ chuyển thành sợ hãi.
Giang Du Nhiên và mấy người còn lại chỉ muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng dù là phía cầu thang, cửa chính hay vách kính đều bị người của Phó Diệc Thần chặn kín.
Năm người kia đứng yên như mãnh thú rình mồi, chỉ cần có ai cử động — lập tức sẽ lao lên "cắn đứt cổ".
Phó Diệc Thần quay lại nhìn Sở Tiêu Tiêu.
Ánh mắt hắn lập tức trở nên ôn hòa, giọng nói cũng mềm mỏng như nước:
"Tiêu Tiêu, những người này... em muốn xử lý sao đây?"