Cả đầu Diệp Tư Tư bê bết máu.
Máu tươi chảy xuống từ trán, nhuộm đỏ cả khuôn mặt, rợn cả tóc gáy.
“Aaaa... mặt tao... mặt tao hỏng ! Tao sắp hủy dung !” — Diệp Tư Tư hoảng loạn gào thét, hoảng sợ đến cực độ.
Cơn đau khi móng tay rút còn khủng khiếp bằng cảm giác mặt hủy hoại. Nếu giờ cô trói chặt ghế, lẽ cô quỳ xuống cầu xin Diệp Huệ Tâm tha mạng .
Giờ phút , cô thực sự sợ hãi. Lần đầu tiên trong đời, cô cảm nhận sát ý — sát ý đến từ một mà từng coi như con kiến chân.
Diệp Huệ Tâm nắm lấy cằm cô, ép cô thẳng mắt .
Cô thưởng thức sự hoảng sợ trong ánh mắt , sự tuyệt vọng, sự van xin — tất cả đều là chất xúc tác cho niềm vui trong lòng cô.
Cả cơ thể Diệp Huệ Tâm run lên vì phấn khích.
Mặc cho Diệp Tư Tư gào cầu cứu, cô vẫn ấn c.h.ặ.t t.a.y cô , lạnh lùng cầm lấy kềm, bấm chặt móng tay, từng cái từng cái rút xuống — hề biểu cảm, chỉ thấy trong lòng sảng khoái vô cùng.
Mỗi Diệp Tư Tư đau đến mức ngất xỉu, dội nước lạnh để tỉnh .
Tra tấn đủ , Diệp Huệ Tâm lệnh băng bó đơn giản vết thương, đút vài viên thuốc cầm máu, để một canh chừng.
Yêu cầu đơn giản: chỉ cần Diệp Tư Tư c.h.ế.t là . Ăn uống hằng ngày? Không quan trọng. Cho cô sống lay lắt là đủ.
Thức ăn? Tất cả đều là đồ ăn thừa từ khác.
Sắp xếp xong xuôi, Diệp Huệ Tâm rời , cô còn nhiều việc , thời gian chơi đùa với Diệp Tư Tư mãi.
Trở về Diệp gia.
Nguyễn Mộng Hoa đang ngủ ghế salon thì tiếng cửa mở đánh thức.
Vừa thấy Diệp Huệ Tâm trở về, bà lập tức lao đến, mặt mày dữ tợn.
Chưa kịp tới gần, một đá văng xuống đất.
Lý do Diệp Huệ Tâm thể về Diệp gia với khí thế như là vì cô còn đơn độc. Giờ đây cô là Chủ tịch công ty, Sở Tiêu Tiêu phái bảo vệ an tuyệt đối, ai dám động cô?
Tất cả hầu trong nhà đều sửng sốt.
Từ nhỏ đến lớn, trong mắt họ, Diệp Huệ Tâm chỉ là kẻ yếu đuối, nhẫn nhịn, địa vị còn bằng họ. Họ quen với việc bắt nạt cô, thậm chí khi Diệp Tư Tư bắt gặp còn thưởng.
hôm nay — cô là khống chế bộ tình thế.
Nguyễn Mộng Hoa từ mặt đất ngẩng đầu cô, trong mắt là sự kinh ngạc thể tin nổi.
Con chó luôn quỳ gối chân , hôm nay dám cắn ngược?
“Con tiện nhân , mày dám đánh tao?” — Bà gào lên.
Diệp Huệ Tâm bước tới, ánh mắt quá mức lạnh lẽo khiến Nguyễn Mộng Hoa vô thức rùng .
“Người ! Bắt con tiện nhân cho tao! Hôm nay tao dạy cho nó ai mới là chủ nhân thật sự của cái nhà !”
Bà lệnh, đám hầu liền kéo đến. Cảnh tượng quá quen thuộc trong quá khứ — đánh luôn là Diệp Huệ Tâm.
, những mà cô mang theo chắn ngang.
Nguyễn Mộng Hoa bắt đầu thấy sợ thật sự.
“Diệp Huệ Tâm! Mày gì? Các đang xâm phạm nhà riêng đấy! Tao sẽ kiện tụi mày!”
Cô một lời, tung chân đá thẳng n.g.ự.c bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-111-bao-thu.html.]
Nguyễn Mộng Hoa ngã ngửa sàn, kịp hồn giẫm lên bàn tay, đau đến mức suýt ngất.
“Bịt miệng bà .”
Người của Diệp Huệ Tâm lấy tấm vải cũ, nhét thẳng miệng bà .
Nguyễn Mộng Hoa vùng vẫy dữ dội, nhưng chẳng ai quan tâm.
Bà giờ mới dần hiểu ... vì mấy ngày nay liên lạc với con trai và chồng, vì con gái mộ viên về.
Chỉ sợ tất cả đều liên quan đến Diệp Huệ Tâm.
Bà há hốc, ánh mắt hoảng loạn, cố hét lên:
“Mày gì con trai và con gái tao?!”
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
tất cả chỉ là tiếng ư ử vô nghĩa.
Diệp Huệ Tâm trả lời. Cô bà sống trong lo sợ.
Cô kéo tay Nguyễn Mộng Hoa, cùng khác lôi bà lên lầu.
Dọc đường, lưng bà va mạnh bậc cầu thang, đau đến chảy nước mắt.
Tầng .
Diệp Huệ Tâm lột sạch quần áo bà , bắt đầu quất roi.
Từng lằn roi rít xuống như những vết rạch sâu da thịt.
Chưa dừng ở đó, cô đổi roi — loại ngâm nước muối và ớt cay.
Một roi quất xuống, cơn đau xuyên thấu .
Diệp Huệ Tâm vẫn hả giận thì đến báo:
“Có tên là Giang Du Nhiên đến tìm Diệp Tư Tư ạ, là bạn của cô .”
Ánh mắt Diệp Huệ Tâm lóe sáng.
“Cho cô đợi, xuống ngay.”
Trước khi rời phòng, cô đặt một bức tranh vẽ bàn trang điểm, khung kính lau sạch sẽ.
“Nguyễn Mộng Hoa,” cô , cúi đầu lạnh lùng, “Ở đây quỳ cho đàng hoàng. Nếu tâm trạng tao , khi sẽ cho mày con trai con gái mày rơi kết cục gì.”
Nguyễn Mộng Hoa phản ứng dữ dội, lắc đầu nguầy nguậy.
Muốn bà quỳ con tiện nhân ? Không đời nào!
Diệp Huệ Tâm nổi giận, túm cằm bà , gằn từng chữ:
“Hôm nay, mày quỳ — cũng quỳ. Không quỳ — tao vẫn bắt mày quỳ!”
Ngày mất là ngày bi kịch của đời Diệp Huệ Tâm bắt đầu.
Dưới danh nghĩa “đánh dấu kết thúc đau buồn”, Diệp Bằng Khôn đưa Nguyễn Mộng Hoa về vợ, mở đầu cho những chuỗi ngày đen tối.
Vì thể diện, Diệp gia công khai Diệp Huệ Tâm và Diệp Truyền Xa là con ruột của Diệp Bằng Khôn.
Từng lúc, cô hiểu vì ba — từng thương yêu cô nhất — bỗng nhiên đổi.
Cho đến một ngày, Diệp Tư Tư đắc ý thì thầm bên tai cô:
“Bởi vì tao mới là con gái ruột của ba.”