THIÊN KIM THẬT LẠI LÀ TÔI - Chương 50
Cập nhật lúc: 2025-12-17 01:21:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một cái c.h.ế.t bi t.h.ả.m như thế , mà một chút oán khí nào sót , chỉ thể chứng tỏ một điều.
Trong lòng Ngô Hạo tính toán, bụm mũi và miệng , từ từ lùi ngoài. Anh cửa phòng tắm lau sạch vết m.á.u dính đế giày xong, vô tình phát hiện vài hạt ngọc rơi rớt ở góc của bồn tắm.
Chắc hẳn là... chiếc vòng tay của cô gái . Ngô Hạo nghĩ thầm.
“Đội, đội trưởng Ngô, thấy sự việc ...?” Người phụ trách Lục Bộ ở thành phố C một bên dè dặt hỏi: “Có cần gọi ở thủ đô đến chi viện ?”
Một hiện trường bi t.h.ả.m như thế, chỉ thứ sở hữu sức mạnh to lớn mới thể gây thôi.
Ngay cả trong ngành nhiều năm như ông cũng gặp tình huống như bao giờ.
Có điều nếu thật sự thứ sở hữu sức mạnh to lớn như thì đúng thật là việc mà ông thể xử lý , thế nên ông mới nhanh chóng mời Ngô Hạo đến đây.
“Không cần.”
Người phụ trách thoáng sửng sốt, chằm chằm Ngô Hạo lắp bắp lặp : “Không, cần ư?”
Ngô Hạo gật đầu, hàng lông mày nhíu , tiếp đó lên tiếng giải thích: “Đây là một vụ án báo thù giải hận, sở dĩ sẽ thê t.h.ả.m đến mức … lẽ là do thứ c.h.ế.t oan vô tình sự trợ giúp của một nguồn sức mạnh nào đó ở bên ngoài, cho nên hiện trường mới…” trở nên đẫm m.á.u như thế.
Có một khi điều ác sẽ thứ c.h.ế.t oan tìm đến, chờ cơ hội để báo thù.
Cách trả thù thông thường đều là nhân lúc những đó xuống cầu thang, khi mất tập trung thì ngáng chân khiến họ vấp té hoặc đẩy họ một cái. Để nghĩ rằng những kẻ việc c.h.ế.t ngoài ý .
đó là do những oan hồn quá yếu, chỉ thể dùng những cách như để báo thù cho bản .
Đôi khi vẫn trường hợp ngoại lệ.
Ví dụ như nơi chôn xác vị trí địa lý khá đặc biệt, lúc c.h.ế.t vô tình hấp thụ thứ gì đó, hoặc cũng thể là đúng lúc trời âm u, v.v... Những nhân tố đều thể khiến oan hồn trở nên mạnh mẽ hơn.
“Có... điều quá mức thê t.h.ả.m thì ...” Ngô Hạo xong thì phụ trách hiểu. Mặc dù ông từng chứng kiến bao nhiêu hiện trường vụ án, nhưng khi phòng tắm mắt, vẫn nhịn mà nuốt một ngụm nước bọt.
Ngô Hạo: ?
Ngô Hạo im lặng liếc phụ trách một cái, nhưng lời nào.
Thật đây cũng là đầu tiên Ngô Hạo gặp trường hợp như thế. Cách thức trả thù tàn khốc đến mức linh hồn của đối phương dám sinh một chút oán khí nào, cứ như mà tan biến.
Quả thật là... khiến khiếp sợ.
“Được , vụ việc cứ kết án với lý do là c.h.ế.t ngoài ý .” Ngô Hạo lấy tinh thần với phụ trách: “Sau khi oan hồn báo thù xong sẽ tự động biến mất thôi, nó sẽ hại đến những khác .”
“Hả? Đã rõ...” Người phụ trách gật đầu, đợi đến khi tiễn Ngô Hạo xong, ông ủ rũ hiện trường, chằm chằm căn phòng tắm đầy m.á.u me với vẻ mặt cực kỳ đau khổ.
Như thế ... mà ghi trong báo cáo là t.a.i n.ạ.n ngoài ý đây…? Người phụ trách Lục Bộ ở thành phố C đau đầu thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-lai-la-toi/chuong-50.html.]
Mà ở bên , khi Tô Tái Tái đưa bé mèo trắng “vượt biên” phòng và đặt nó lên giường, lúc cô mới gõ nhẹ cái mũi nhỏ của nó một cái mỉm .
“Bé cưng đáng yêu, chào mừng em trở thế giới một nữa~ Ngày mai chị sẽ dẫn em gặp một bà cụ cực kỳ bụng, nhờ bà nhận nuôi em ~?”
Bé mèo trắng chậm rãi ngáp một cái, trông cực kỳ đáng yêu. Nó buồn ngủ đến mức mở nổi mắt, nhưng vẫn cố ngẩng đầu lên, điều còn kịp thực hiện xong động tác gật đầu, kêu “bẹp chẹp!” một tiếng vùi trong chân, tiếp tục ngủ ngon lành.
Tô Tái Tái thấy , ôm nó đến ghế sô pha ở bên cạnh, với giấy nhỏ đang lượn lờ ở một bên: “Bọn em trông chừng nó nhé, chị tắm đây.”
Đi đón bé mèo con trở về xong, cả của cô cũng ướt đẫm mồ hôi, bây giờ cô tắm rửa cho sạch sẽ cái .
Người giấy nhỏ gật đầu, khi thấy Tô Tái Tái phòng tắm, nó chắp tay lưng, đung đưa hai chân trông chừng bé mèo con.
Vài luồng khí đen mỏng manh từ trong viên ngọc đen bên cạnh chui , hóa thành hình bàn tay, đụng bé mèo con.
còn kịp chạm thì giấy nhỏ vung tay hất .
Tái Tái chạm mà!
Người giấy nhỏ chống hông, dáng vẻ cực kỳ hung dữ.
Tuy đám lệ quỷ phục, nhưng vẫn lượt rút tay về.
… Hừ, cho sờ thì thôi!
Không bọn sợ mi nhá, chẳng qua là nhường mi thôi!
“Cái gì?” Bạch Văn Liên xong thì đầu , trừng mắt Hứa Tần Nhã, sửng sốt vài giây mới thốt lên “Ôi trời!”, ông đặt nĩa xuống, cau mày : “Em đúng là hồ đồ thật mà! Sao em đuổi Tiểu Tái hả?”
Gương mặt của Hứa Tần Nhã cũng lộ vẻ vui, bà đặt cốc cà phê đang cầm tay xuống, giận tái mặt phản bác: “Em đuổi nó hồi nào? Rõ ràng là tự nó thì , chân mọc ở nó, lẽ nào em ngăn nó chắc?”
Bà im lặng một lát sang Bạch Ngữ Dung và : “Hôm qua Ngữ Dung cũng mặt ở đó, nếu tin thì hỏi con bé thử xem, là em đuổi nó nó tự rời .”
Bạch Ngữ Dung gọi đến tên thì về phía Bạch Văn Liên, dịu dàng : “Ba , là Tiểu Tái tự đó ạ.”
“Anh thấy ?” Hứa Tần Nhã tức giận lườm Bạch Văn Liên một cái, cầm cốc cà phê lên, nhàn nhạt : “Nó những về muộn mà còn mang theo cái thứ gì đó về nữa, em chẳng qua chỉ nó vài câu thôi mà nó bỏ nhà mất tiêu. Ba con cái vài ba câu thì gì sai chứ?”
“Năng lực thì , thế mà tính tình thì nóng nảy thật đó!” Hứa Tần Nhã đến đây “hừ” một tiếng.
“Mẹ , đừng như mà, Tiểu Tái lưu lạc ở bên ngoài nhiều năm như , lẽ xung quanh nào dạy em những điều cả. Sau chúng thể từ từ dạy bảo em mà.” Bạch Ngữ Dung nhẹ nhàng khuyên nhủ Hứa Tần Nhã.
“Hay là... chúng gọi điện cho em , bảo em trở về nha ?” Bạch Ngữ Dung khựng vài giây bổ sung thêm: “Bọn con sắp đến Đại học Đế Đô nhập học , sẽ hiếm khi thời gian ở nhà lắm.”
“Ngữ Dung đúng đó.” Bạch Văn Liên gật đầu, Hứa Tần Nhã : “Em cũng kích động thật đó! Bây giờ chúng nên bồi dưỡng tình cảm với Tiểu Tái mới , chừng con bé sẽ là giúp đỡ cho Ngữ Dung ở Đại học Đế Đô thì ?!”
“Giúp đỡ á? Nó gây rắc rối cho Ngữ Dung thì em cảm ơn trời phật phù hộ .” Hứa Tần Nhã tức giận chế nhạo một tiếng: “Nói chung là em sẽ gọi điện cho nó , vun đắp tình cảm thì ba như tự mà ha.”
Nói đến đây, bà sang Bạch Ngữ Dung và : “Ngữ Dung , con cũng đừng gọi cho nó gì. Thay vì lãng phí thời gian chuyện , chi bằng dành nhiều thời gian để kết với Đồng Nhược Thiến còn hơn. Nó mới là trợ thủ đắc lực của con khi Đại học Đế Đô đấy.”