THIÊN KIM THẬT LẠI LÀ TÔI - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-12-16 02:49:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

vẫy tay với cô, vẻ mặt “ rảnh để hươu vượn”, đó bà ngoài.

dừng đầu hỏi: “ , nãy cô cần liên hệ trường học cho cô, đúng ?”

Tô Tái Tái lộ vẻ mặt kỳ lạ , cuối cùng cô cũng nhịn hỏi: “Bà chắc trí nhớ và thính giác của bà vấn đề gì ?”

Đi qua mấy liền, bà hỏi mệt chứ trả lời cũng thấy mệt nữa.

Hứa Tần Nhã Tô Tái Tái đ.â.m chọt, thế là hất mặt bỏ , thêm lời nào với cô nữa.

“Cuối cùng cũng .” Tô Tái Tái theo bóng lưng của bà , cô lắc đầu tiếp tục lên lầu, cô lẩm bẩm: “… Phiền phức.”

Khi Hứa Tần Nhã lên xe, bà đổi biểu cảm mặt.

Sau khi lên xe, bà còn mỉm trìu mến với bà Trình nhỏ và bày tỏ xin : “Xin khiến bà đợi lâu .”

“Không .” Bà Trình nhỏ gật đầu.

Sau khi chiếc xe lăn bánh, hai trò chuyện với .

Khi chuyện một hồi, Hứa Tần Nhã như thể đột nhiên nhớ đến chuyện vặt vãnh gì đó, đó bà lên tiếng: “ , đó nhờ bà tìm một trường đại học ở thành phố C để chứa Tô Tái Tái ? Bây giờ cần nữa .”

“Không cần ?” Bà Trình nhỏ Hứa Tần Nhã: “Sao ? Bà sắp xếp khác cho cô ?… Du học ?”

Bà Trình nhỏ suy nghĩ một hồi hỏi.

Tuy nhiên, khi dứt lời thì bà Trình nhỏ thấy Hứa Tần Nhã khẩy lắc đầu: “Giữ nó trong phạm vi quan sát của còn sợ nó hiểu chuyện mất mặt gia đình, cho nên dám đưa nó nước ngoài chứ.”

“Hơn nữa…” Hứa Tần Nhã dừng , giọng điệu nhàn nhạt : “Nó tiếng nước ngoài ?”

Bà Trình nhỏ gì. đôi khi im lặng chính là đồng ý.

“Thế… bà định tự xử lý ?” Bà Trình nhỏ dừng một chút .

ư?” Hứa Tần Nhã : “ còn chăm sóc Ngữ Dung, thời gian mà lo cho nó chứ.”

Dừng một hồi, bà với vẻ mỉa mai: “Vừa nãy cần giúp , nó thể tự liên hệ với nhà trường.”

“Tự liên hệ ?” Bà Trình nhỏ ngạc nhiên, nhưng thấy vẻ mặt của Hứa Tần Nhã hề giả trân, thế là bà Trình nhỏ khỏi tò mò hỏi tiếp: “Thế cô tìm trường nào ?”

Hứa Tần Nhã định trả lời, nhưng bốn từ Đại học Đế Đô sẽ chỉ khiến hơn mà thôi.

Thế là bà im lặng khẽ lắc đầu, dời mắt ngoài cửa sổ và nhàn nhạt : “Chỉ là những lời vớ vẩn vô nghĩa thôi.”

Đại học Đế Đô ư? Nó cũng xứng ?

Hứa Tần Nhã mỉa trong lòng. Mặt khác, ở bệnh viện.

Chu Phổ đang trong văn phòng nghiên cứu hồ sơ bệnh án của bệnh nhân thì nhận cuộc gọi, khi đầu dây bên xong thì ông khẽ nhíu mày: “Cái gì? Không nhận ư? Tại ?”

Ông suy nghĩ một hồi với sư ở đầu dây bên : “Có vì trình độ học vấn quá thấp ? Chỉ là một vị trí học cùng mà thôi, nếu thật sự thì ghi vị trí đó tên .”

Khi Chu Phổ còn trẻ, ông từng gặp nguy hiểm, nếu ông hai Bạch kịp thời tay cứu giúp thì đoán chừng ông c.h.ế.t gần hai mươi năm .

Cho nên ngay khi bà nội Bạch lên tiếng, ông đồng ý ngay lập tức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-lai-la-toi/chuong-34.html.]

 

Ông vốn tưởng rằng đây hẳn là một chuyện đơn giản, chỉ cần một cuộc điện thoại là thể giải quyết , nhưng khó khăn đến chứ?

[Đó vấn đề về trình độ học vấn quá thấp.] Ở đầu dây bên , giáo sư của bệnh viện Đông y Huyền Học Viện khổ sở máy tính và trả lời.

“Vậy đó là vấn đề gì?” Chu Phổ cau mày, chút vui : “Chẳng lẽ một giáo sư danh dự như đủ giá trị ?”

[Sư chứ.] Sư ở đầu dây bên khổ sở . “Vậy rốt cuộc là chuyện như thế nào.”

[Bởi vì Tô Tái Tái tên trong danh sách trúng tuyển của Huyền Học Viện .]

“Đã tên trong danh sách ư?… Khoan , gì?” Chu Phổ cầm điện thoại dậy khỏi bàn việc, cuối cùng ông cũng chậm chạp nhận gì đó đúng: “Cậu trúng tuyển ?!”

[ .] Sư máy tính, di chuột, nhiều xác định tất cả thông tin do Chu Phổ gửi đến đều trùng khớp thì sư lên tiếng: [Không học cùng, mà là nhận chính thức theo nội bộ.]

Nội bộ ư?!

Chu Phổ kinh ngạc.

Ông chỉ là giáo sư danh dự của Huyền Học Viện, ông vẫn còn khác xa so với các giáo sư chính thức của Huyền Học Viện.

Ý nghĩa của việc nội bộ nhận … chẳng chính là giáo sư của Huyền Học Viện tự tiến cử Tô Tái Tái và cho con bé một vị trí nhập học chính thức ?!

“… hiểu , sẽ mời một bữa khi về thủ đô.” Chu Phổ bình tĩnh tiếp: “ cúp máy đây.”

Sau khi kết thúc cuộc gọi với sư , Chu Phổ bàn việc, chống hai tay lên bàn và cau mày suy nghĩ.

Bà nội Bạch rằng đứa cháu gái của bà mới đón về nhà, đó con bé luôn sống ở nông thôn, nên con bé chắc chắn thể nào quen với các giáo sư Huyền Học ở thủ đô .

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ?

Chu Phổ từng gặp Tô Tái Tái khi ở trong phòng bệnh của bà nội Bạch, trừ phi đối phương cao siêu hơn nhiều, nếu , chỉ cần đối phương năng lực thì ông chắc chắn thể cảm nhận .

Mà cuộc gặp gỡ đó tuy ngắn ngủi, nhưng Chu Phổ thể khẳng định Tô Tái Tái chỉ là một cô gái bình thường mà thôi.

Lẽ nào… con bé tình cờ quen liên quan đến Huyền Học Viện ở thủ đô ư?

Chu Phổ bối rối, nghĩ mãi cũng thể hiểu .

*********

Khi Tô Tái Tái tắm rửa sạch sẽ và thong thả xuống lầu, lúc giúp việc đang quét dọn ở tầng thấy cô thì dừng việc trong tay , hỏi: “Cô Tô, cần đưa cô thử lễ phục ?”

“Lễ phục ?” Tô Tái Tái dừng về phía giúp việc, bấy giờ cô mới nhớ tới lời mà Hứa Tần Nhã khi , cô lắc đầu đáp: “Không cần .”

ý định tham dự bữa tiệc đó.

hiểu .” Người giúp việc gật đầu, đến khi thấy Tô Tái Tái ngoài, cô mới tiếp công việc đang dang dở của .

quét dọn càu nhàu.

Nói chừng bà chủ còn mong Tô Tái Tái đừng thử lễ phục nữa kìa. Như thì đợi đến ngày diễn bữa tiệc, nếu bộ lễ phục nào phù hợp thì sẽ lý do chính đáng để khiến cô thể dự tiệc .

Lúc đang lẩm bẩm đến đây, bỗng một tiếng “lộc cộc” nhẹ nhàng vang lên, giống như thứ gì đó đá góc tủ.

Người giúp việc xổm xuống, thò tay trong mò một lúc lâu, đến khi đụng trúng thứ gì đó thì lấy xem, lập tức nhíu mày : “Đây là cái gì thế?”

 

 

Loading...