THIÊN KIM THẬT LẠI LÀ TÔI - Chương 29
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:18:35
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Tái Tái cảm thấy gì, còn với bà một cái.
Hứa Tần Nhã thì chút ngớ , đó lập tức đề phòng Tô Tái Tái.
Tiếp theo thì nghiêm mặt nghiêng đầu sang chỗ khác, cứ như chuyện hai mới lúc nãy từng xảy .
Sự khinh thường khiến cho Tô Tái Tái nhướng chân mày một chút, đó cô nhún nhún vai một cái tiếp tục cúi đầu bấm điện thoại.
… Thôi bỏ . Là bà tự tìm đường c.h.ế.t, liên quan gì tới cô chứ.
“Quản gia, ông canh chừng ở bên ngoài , sự cho phép của thì đừng cho phận sự đây.” Hứa Tần Nhã về phía quản gia và thản nhiên lệnh.
Tuy thẳng nhưng trong lòng quản gia cũng rõ “ phận sự” ở đây là ai.
Ông gật đầu : “Bà chủ cứ yên tâm, sẽ canh chừng ở đây.”
“Ừ.” Hứa Tần Nhã gật đầu một cách hài lòng, khi chồng một cái xong, bà mới vươn tay nắm tay của Bạch Ngữ Dung, dùng giọng dịu dàng mang theo ý : “Ngữ Dung, con đây.”
Thấy hai họ thận trọng như , Bạch Ngữ Dung lập tức gật đầu theo Hứa Tần Nhã.
Chờ ba bước trong phòng xong, quản gia mới đóng cửa , đó ông cứ đó chằm chằm Tô Tái Tái - vẫn yên tại chỗ nãy giờ - như thể chỉ cần cô dám bước tới đây thì ông sẽ hành động đáp trả thích đáng .
Người giấy nhỏ lén ló đầu từ trong phần mũ của chiếc áo hoodie , thấy hành vi của quản gia, nó lập tức động tác xắn tay áo, hầm hừ bò khỏi mũ đ.á.n.h một trận tới bến với ông già .
Đáng tiếc nó mới nhúc nhích thôi là Tô Tái Tái gọi .
“Đừng để ý tới bọn họ.” Tô Tái Tái lạnh lùng , cô buồn ngẩng đầu lên, tay cầm điện thoại gửi một sticker đáng yêu cho “Cậu Chủ Nhỏ T.ử Ngang”.
[Nếu mà còn gặp oan hồn nữa thì nhớ tìm tới nhé chủ ~ sẽ giảm giá 10% cho .]
Cậu Chủ Nhỏ T.ử Ngang - khó khăn lắm mới thoát oan hồn kiểu: [???]
Chị gái siêu đỉnh , những sự việc như thế thì nên kéo khách mới đúng chứ?!
Tô Tái Tái đối phương đang rủa thầm vì cạn lời, cô gửi một sticker “hẹn gặp ” xong thì cho điện thoại phần mũ của chiếc áo hoodie.
Cô lúc lắc cái cổ cho thoải mái với giấy nhỏ: “Chừa một ít tiền để mua đồ ăn vặt cho bọn em, còn thì chuyển hết qua cho sư phụ, xong thì em lấy điện thoại chơi trò chơi .”
Thôi .
Tuy giấy nhỏ đang tức xì khói nhưng nó vẫn lời và theo, tuy nhiên khi lùi về trong mũ choàng, nó còn quên về phía quản gia mặt .
...Chờ khi nào thời gian tui sẽ cho “Đồ Ăn Vặt” hù c.h.ế.t ông! Nhớ mặt tui đó lão già thúi!
Ở một bên khác, lá bùa vàng mà Hứa Tần Nhã lấy một cách thật cẩn thận, Bạch Ngữ Dung hoang mang hỏi ba đang mặt : “Mẹ ơi, đây là gì ạ?”
“Đây là lá bùa mà ông hai riêng cho con đấy.” Hứa Tần Nhã và chồng , đó sang Bạch Ngữ Dung, hai mắt sáng ngời, bà vươn tay nắm lấy tay cô mở miệng: “Ngữ Dung , hôm nay ba dẫn Tô Tái Tái tới cúng tổ tiên chủ yếu là cho đúng quy trình thôi, thật mục đích chính là cho tổ tiên của nhà chúng con là con gái duy nhất trong lòng của ba !”
Bạch Ngữ Dung xong thì trợn to mắt, cô đầu về phía Bạch Văn Liên, thấy ông cũng mỉm gật đầu thì kìm sự vui sướng trong lòng, cô mừng rơn hỏi: “Ba ơi, ơi, hai thật ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-lai-la-toi/chuong-29.html.]
“Đương nhiên .” Hứa Tần Nhã gật đầu, bà về phía lá bùa và : “Tuy rằng con và ba cùng huyết thống, nhưng chỉ cần con uống nước tro khi đốt lá bùa thì vận mệnh của ba chúng sẽ kết nối với , đến lúc đó chúng sẽ là một gia đình còn thiết hơn nhà ruột thịt nữa.”
Bà tới đây thì dừng , đó tủm tỉm về phía Bạch Ngữ Dung: “Ngữ Dung, con đồng ý ?”
“Đồng ý... Đương nhiên là con sẽ đồng ý ạ!” Bạch Ngữ Dung vui đến mức hai mắt sáng rỡ, cô vươn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y của Bạch Văn Liên và Hứa Tần Nhã, một cách nghiêm túc: “Ba ơi, ơi, hai cứ yên tâm , về Ngữ Dung cũng chỉ nhận mỗi hai là ba thôi!”
“Con ngoan.” Hứa Tần Nhã vô cùng cảm động, bà vu.ốt ve mặt Bạch Ngữ Dung mới đưa lá bùa cho cô , đó dịu dàng : “Vậy con hãy tự tay đốt lá bùa .”
“Vâng ạ!” Bạch Ngữ Dung cẩn thận nhận lấy.
Hứa Tần Nhã và Bạch Văn Liên liếc một cái, nỗi phiền muộn trong lòng cuối cùng cũng tan biến.
Khó khăn lắm bọn họ mới thể bồi dưỡng Ngữ Dung Huyền Học Viện, ai mà ngờ con bé con ruột của , những tưởng công sức mười mấy năm nay đổ sông đổ biển thì bây giờ đột nhiên hy vọng mới.
Từ giờ trở , cho dù ba ruột của Bạch Ngữ Dung tới tìm con bé thì bọn họ cũng cần sợ hãi.
Nếu đối phương là hạng tài cán gì thì cứ quăng cho ít tiền đuổi là , còn nếu hạng xoàng…
Hiện giờ vận mệnh của hai nhà Bạch - Hứa gắn liền với vận mệnh của Bạch Ngữ Dung, phúc cùng hưởng họa cùng chia, cho dù bọn họ giúp thì cũng giúp!
Tóm dù tính kiểu gì thì đây cũng là một vụ ăn lời. Về phần con nhỏ Tô Tái Tái đang ngoài cửa…
Nó chỉ là một quân cờ giá trị lợi dụng mà thôi. Hứa Tần Nhã hừ lạnh một tiếng.
Cùng thời gian, ở sân bay của thành phố C.
Ngô Hạo mới bước từ lối đặc biệt thì chờ sẵn ở bên ngoài lập tức cung kính khom lưng với .
“Đội trưởng Ngô, mời lên xe.”
******* “Cô Tô.”
Quản gia bước tới từ phía Tô Tái Tái, mặt đổi sắc gọi cô.
Lúc Tô Tái Tái xoay , ông tinh mắt phát hiện tay cô đang cầm một nhành hoa dại hái ven đường mà đùa nghịch, thế là khẽ trề môi một chút, lạnh lùng : “Ông bà chủ gọi cô tới thắp nhang.”
“ .” Tô Tái Tái gật đầu.
Thấy , quản gia lập tức xoay lưng trở về, thèm để ý xem Tô Tái Tái theo kịp .
Ngoài , ngay khi mặt , ở một góc Tô Tái Tái thể thấy, mặt ông lập tức hiện lên biểu cảm khinh bỉ.
Ban nãy, tuy canh bên ngoài phòng, nhưng ông vẫn rõ mười mươi cuộc đối thoại giữa ông chủ và bà chủ bên trong, nên tất nhiên cũng hai họ xem như buông tay Tô Tái Tái.
Có điều, quản gia nhận rằng , khi với Tô Tái Tái bằng cái thái độ đó xoay lưng bỏ một nước, chuỗi hạt tay cô kiềm nổi nữa mà hóa thành một luồng khí đen khát máu, lao nhanh như bay về phía quản gia.