THIÊN KIM THẬT LẠI LÀ TÔI - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:14:10
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ , Tần Nhã, con nhắc tới việc học của Ngữ Dung. Con sắp xếp thỏa chuyện trường lớp cho Tái Tái ?”
Bạch Ngữ Dung bên cạnh, tuy sắc mặt hề đổi nhưng hai tay nắm lấy , siết thật chặt.
Hứa Tần Nhã bất giác liếc Bạch Ngữ Dung mới qua dịu dàng trả lời với bà nội Bạch, gượng , năng nhỏ nhẹ: “Mẹ ... Mẹ cũng là Ngữ Dung thi đậu Đại học Đế Đô đấy, con và Văn Liên chỉ mới tìm giáo viên hướng dẫn cho con bé xong nên vẫn kịp lo tới chuyện .”
“Mẹ thấy đó, sắp tổ chức tiệc đúng ? Thế ...” Hứa Tần Nhã dừng một chút tiếp: “Chờ con lo xong chuyện của Ngữ Dung, con sẽ lập tức sắp xếp cho Tiểu Tái, ạ?”
Bà nội Bạch đến đây, mặt lập tức sa sầm .
*****
Năm đó ông nội Bạch qua đời quá đột nhiên, trong quãng thời gian ông hai Bạch còn kịp về thì tập đoàn của nhà họ Bạch bà nội Bạch một tay cáng đáng.
Chính bà nội Bạch và chồng là gây dựng lên tập đoàn của nhà họ Bạch, đó chính là thành quả của bọn họ. Về khi con trai Bạch Văn Liên đời, tập đoàn của nhà họ Bạch cũng dần nề nếp, đến lúc thì cả hai mới chia , một lo lụng, một lo việc gia đình.
như nghĩa là khác thể xem thường bà nội Bạch.
Bà hiếm khi nổi giận, cũng từng mắng nhiếc Hứa Tần Nhã bao giờ, nhưng từ lúc gả nhà họ Bạch thì bà luôn sợ chồng của .
Bây giờ thấy bà sầm mặt xuống như thế thì Hứa Tần Nhã cũng thấp thỏm yên, nhưng bà cảm thấy thế gì là sai cả, bà chỉ đang nghĩ cho tương lai của nhà họ Bạch và nhà họ Hứa thôi mà?
“Chờ con hết bận thì chuyện của Ngữ Dung cũng trễ nải hết cả .” Bà nội Bạch Hứa Tần Nhã .
Thấy bà cúi đầu dám , bà dừng một lát dịu giọng bảo: “Hay là như , nếu Ngữ Dung đến Đại học Đế Đô học thì cứ cho Tái Tái theo nó là .”
Nghe bà nội Bạch tới đây, Hứa Tần Nhã lập tức ngẩng phắt đầu lên và bà bằng ánh mắt dám tin, nhưng lúc định mở miệng gì đó thì bà nội Bạch giơ tay bảo khoan: “Con hết .”
Bà nội Bạch liếc Hứa Tần Nhã một cái, chờ bà tình nguyện ngậm miệng xong thì mới thở dài và tiếp: “Ngữ Dung cũng là cháu gái của , đương nhiên sẽ khó nó gì. Đến lúc đó cứ để Tái Tái tới Đại học Đế Đô học sinh dự thính là , như về chúng mới thể sắp xếp một đại học hơn cho con bé.”
Bà nội Bạch tới đây thì bắt đầu chậm rãi giảng giải cho Hứa Tần Nhã hiểu: “Dù gì con bé cũng là con ruột của con mà, nó là m.á.u mủ duy nhất của nhà họ Bạch chúng đấy, bởi vì xui rủi nên đôi bên mới thất lạc nhiều năm như , chúng cố bù đắp cho nó, bao nhiêu thì bấy nhiêu. Về phần Ngữ Dung...”
Bà dừng một chút thoáng qua Bạch Ngữ Dung, thấy cô ngoan ngoãn một bên lớn dạy bảo, mặt cũng vẻ gì là oán giận thì mới lòng tiếp: “Đến lúc đó cũng sẽ bạc đãi nó.”
Năm đó khi ông hai Bạch trở về nhà họ Bạch, tuy ông tuyên bố là phong ấn la bàn còn xem bói đoán mệnh nữa, nhưng vì sợ bản qua “tuổi phùng cửu” cho nên ông giao hết những bảo vật quý giá của cho bà nội Bạch cất giữ .
(*)Chú thích: Người Trung Quốc quan niệm tới tuổi phùng cửu là sẽ gặp nhiều trắc trở thậm chí là t.a.i n.ạ.n nghiêm trọng, tuổi phùng cửu chia thành “minh cửu” và “ám cửu”, trong đó minh cửu là tuổi mụ chứa 9, như 9-19-29-39,... còn âm cửu là bội của 9, như 9-18-27-36,... Tuổi ám cửu sẽ nghiêm trọng hơn, tới tuổi cần cẩn thận bề, gì cũng tính tính , cần tránh xung đột về mặt cũng như tuyệt đối tới những nơi nguy hiểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-lai-la-toi/chuong-18.html.]
Ông con cháu đời , cũng may bên nhà của cháu trai Văn Liên thì vẫn còn con nối dõi, nếu trong tương lai đứa nào triển vọng một chút thì thể nhờ bà nội Bạch chuyển những thứ cho nó.
Nam nữ quan trọng, chỉ cần nó thể rạng danh của nhà họ Bạch là lắm .
Bà nội Bạch như thế là vì nhớ tới những món đồ mà ông hai Bạch nhờ cất giữ.
Bà cất kỹ những món đồ đó trong căn nhà của ông hai Bạch ở thủ đô, chờ Ngữ Dung đến đó học tập thì thể đưa chúng cho nó kèm với căn nhà luôn.
Tái Tái thiên phú ở phương diện , cho nên bà thể giao chúng cho Ngữ Dung, như thì mới phát huy hết công dụng của chúng nó.
Hơn nữa thế cũng coi như phụ sự gửi gắm của chú út.
Chỉ tiếc, bà nội Bạch thể ngờ rằng câu thật lòng “sẽ bạc đãi Bạch Ngữ Dung” của Hứa Tần Nhã xem là lời đầu môi chót lưỡi.
Thấy chồng thêm gì nữa, Hứa Tần Nhã mới vội vàng mở miệng: “Mẹ , nó... Tiểu Tái dù gì cũng là con ruột của con mà, con thương nó cho ? mà bây giờ Tiểu Tái ưu điểm gì nổi bật cả, nếu mà ỷ Ngữ Dung để tới Đại học Đế Đô học sinh dự thính thì con sợ sẽ liên lụy đến...”
“Mẹ ơi.”
Hứa Tần Nhã còn xong Bạch Ngữ Dung chen ngang, cô cho bà tiếp vì sợ chọc giận bà nội Bạch.
Có lẽ cũng hiểu ý của con gái , Hứa Tần Nhã lén quan sát sắc mặt của chồng xong thì lập tức im miệng ngay.
Bạch Ngữ Dung sang bà nội Bạch, cô nhẹ nhàng gật đầu : “Bà nội cứ yên tâm ạ, gì cháu sẽ vấn đề học sinh dự thính của Tiểu Tái cho giáo viên hướng dẫn của cháu là giáo sư Tần .”
Cô dừng một chút : “Như thì cháu cũng bạn ở thủ đô , còn sợ cô đơn một nữa.”
Lời của Bạch Ngữ Dung khiến sắc mặt của bà nội Bạch cũng dịu đôi phần, bà gật đầu và khen ngợi cô là đứa bé ngoan, cuối cùng mới sang Hứa Tần Nhã: “Ngữ Dung như thì như con cũng nên tranh thủ một chút, nhanh chóng giúp Tái Tái thành chuyện , ?”
Hứa Tần Nhã xong thì cố rặn một nụ chứ trả lời.
“À đúng .” Bà nội Bạch đến đây thì như sực nhớ chuyện gì, bà về phía Hứa Tần Nhã: “Mẹ nhớ lúc con và Văn Liên bảo là sẽ tổ chức một bữa tiệc tối cho Ngữ Dung mà, đúng ?”
“ ạ.”
Vừa nhắc đến chuyện thì Hứa Tần Nhã vui ngay, bà tươi rói: “Việc Ngữ Dung thi đậu Đại học Đế Đô là một chuyện đáng chúc mừng, cho nên đến lúc đó trừ nhà họ Bạch và nhà họ Hứa thì nhà họ Trình cũng sẽ tới chúc mừng đấy ạ.”
Hứa Tần Nhã đến đây thì dừng một chút, khi cẩn thận quan sát nét mặt của bà nội Bạch xong, thấy bà phản cảm thì mới tiếp: “Mẹ , hai ngày bà Trình bàn bạc với con, bảo là... nhân dịp tổ chức tiệc tối, chi bằng chúng hãy công khai luôn chuyện cưới hỏi giữa hai nhà luôn .”