Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-02-26 02:52:42
Lượt xem: 69

Từ từ, Lộ Tuệ Tuệ được cô ấy dẫn vào trong cảm xúc.

Mài tới mài lui mười mấy lần, mắt Lộ Tuệ Tuệ đã đỏ lên vì khóc.

Mà Lộ Niên Niên cũng không ngoại lệ, cô ấy lấy khăn giấy lau nước mắt, giọng nói mang theo tiếng nức nở.

“Chị ơi, nhân vật này của chị thảm quá.”

Lộ Tuệ Tuệ: “....”

Cô cũng nghĩ vậy.

Lộ Niên Niên nức nở.

“Lần sau để chị Hạ Lỵ chọn cho chị một nhân vật vui tươi được không?”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Chị cảm thấy có thể.”

Bởi vì buổi chiều hai chị em diễn với nhau, lúc Bùi Chi Hành gọi điện thoại tới, cổ họng Lộ Tuệ Tuệ có hơi khàn khàn.

Là khóc.

Nghe được âm thanh của cô, Bùi Chi Hành nhíu mày.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Hả?”

Lộ Tuệ Tuệ nghe giọng vịt đực của mình, không rõ lý do.

“Không có.”

Bùi Chi Hành: “Giọng nói của em bị gì vậy?”

Lộ Tuệ Tuệ lúng túng, kịp phản ứng lại, nói.

“Không có việc gì, chỉ là khóc nhiều thôi.”

Không đợi Bùi Chi Hành hỏi lại, Lộ Tuệ Tuệ chuyển đề tài.

“Anh đã đến chưa?”

“Rồi.”

Năm phút sau, Bùi Chi Hành nhìn thấy hai người.

Hai chị em một trước một sau đều đeo khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt đỏ sưng vì khóc.

Lộ Niên Niên tự biết không nên làm bóng đèn, nhanh chóng mở cửa ghế lái phụ.

“Em lên xe trước!”

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Bùi Chi Hành: “…”

Bùi Chi Hành nhíu mày, nhìn chằm chằm ánh mắt của Lộ Tuệ Tuệ, khẽ hỏi.

“Vì sao lại khóc?”

“…”

Lộ Tuệ Tuệ nghẹn ngào, giải thích: “Buổi chiều tôi diễn kịch bản với Niên Niên.”

Bùi Chi Hành: “Ừ.”

Anh đã hiểu.

Anh nghiêng người, mở cửa xe cho cô, ra hiệu.

“Lên xe đi.”

Lên xe, Lộ Niên Niên mới nhớ ra hỏi.

“Tối nay chúng ta ăn gì?”

Buổi chiều Lộ Tuệ Tuệ chỉ nói với cô ấy buổi tối ăn cơm với Bùi Chi Hành, nhưng không nhắc tới ăn cái gì.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy.

“Em muốn ăn gì?”

Lộ Niên Niên liếc mắt nhìn hai người, nhỏ giọng.

“Sếp Bùi, anh mời khách ạ?”

Bùi Chi Hành nhướng mày, không có tự giác mình là đàn ông nên phải mời khách, nói với cô ấy.

“Chị em mời khách.”

Lộ Niên Niên: “Hả?”

Cô ấy khiếp sợ.

“Không phải anh mời hả?”

Bùi Chi Hành còn chưa trả lời, Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-98.html.]

“Để chị mời.”

Lộ Niên Niên cái hiểu cái không gật đầu.

“Vâng ạ.”

Đề tài quay lại thành ăn cái gì, Lộ Niên Niên nghiêm túc suy nghĩ một hồi, nói mình muốn ăn gì.

“Lẩu cay đi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Anh muốn ăn gì?”

Lộ Niên Niên nghĩ đến chút tiền gửi ngân hàng của Lộ Tuệ Tuệ, nhớ lại trước mắt cô vẫn chưa có bất kỳ hợp đồng quảng cáo nào, không đành lòng để cô chi một số tiền lớn mời khách lần nữa.

Cô ấy không ăn nhiều lắm, nhưng Bùi Chi Hành thì khác, anh là một người đàn ông, dạ dày chắc chắn không nhỏ.

Nghĩ đến đây, Lộ Niên Niên rất hiểu ý nói.

“Chị ơi, em muốn ăn lẩu cay.”

Dứt lời, cô ấy nhìn Bùi Chi Hành.

“Sếp Bùi muốn ăn gì?”

Bùi Chi Hành nghĩ thầm, anh được lựa chọn sao?

Đối với ánh mắt của Lộ Tuệ Tuệ, anh im lặng một lát.

“Các em chọn là được.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, nhìn Lộ Niên Niên.

“Em chỉ muốn ăn lẩu cay thôi à?”

Lộ Niên Niên: “Vâng!”

Ánh mắt cô ấy cong cong, nói.

“Chị, chị có biết lẩu cay ở An Thành rất nổi tiếng không, hiện nay có rất nhiều cửa hàng lẩu cay nổi tiếng trên toàn quốc, đều làm giàu ở An Thành đấy.”

“…”

Nói thật, Lộ Tuệ Tuệ không biết.

Cô cảm thấy món lẩu cay cũng không dở lắm, mùi vị cũng không tệ lắm, cô rất ít khi gặp phải kén ăn.

Cô suy nghĩ một lát, ánh mắt dừng trên người Bùi Chi Hành, chần chờ nói.

“Anh có ăn được không?”

Bùi Chi Hành còn chưa ăn lẩu cay bao giờ, mặc dù không để ý lắm, nhưng hai đôi mắt khóc sưng húp đang nhìn thẳng vào anh, anh cũng không thể nói lời từ chối.

Anh gật đầu.

“Có thể thử xem.”

Lộ Niên Niên: “Vâng!”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười, lấy điện thoại ra tìm kiếm.

“Vậy để chị xem gần đây quán lẩu cay nào được đánh giá cao nhất!”

Cuối cùng, do Lộ Niên Niên lựa chọn, chọn một quán lẩu cay ven đường.

Rất gần gũi, đời thường.

Lúc Bùi Chi Hành xuống xe, anh nhíu mày. Đây là phố ăn vặt, đủ mùi khói dầu mỡ chui vào mũi, anh chịu không nổi.

Quan sát biểu cảm của Bùi Chi Hành, Lộ Niên Niên ghé vào bên cạnh Lộ Tuệ Tuệ nói.

“Chị ơi, nếu Bùi Chi Hành hôm nay không thể kiên trì ăn lẩu cay với chị, chúng ta về nhà bảo bố hủy hôn ước đi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...?”

Mặc dù cô không tính là thích Bùi Chi Hành, nhưng đối với lý do thoái thác này của cô ấy, cô rất bất ngờ.

“Lý do đâu?”

Lộ Niên Niên nói hợp tình hợp lý.

“Anh ấy không thể ăn lẩu cay với chị, như vậy chồng chưa cưới có ích lợi gì?”

Quan trọng hơn là, ba người ăn cơm nhưng Bùi Chi Hành để chị cô ấy mời khách, hơi keo kiệt một chút.

Lộ Tuệ Tuệ bị lời của cô ấy chọc cười, vẻ mặt nghiêm túc.

“Ừ, em nói rất có lý.”

“Đúng không?”

“Đúng vậy.”

Hai người cười cười nói nói đi ở đằng trước, hoàn toàn quên mất Bùi Chi Hành ở phía sau.

Lộ Niên Niên chọn lẩu cay, là kiểu ngồi quanh một cái bàn nhỏ tự mình nấu đồ ăn, cuối cùng lúc tính tiền đếm số đĩa đồ ăn.

Ba người tìm một góc ngồi xuống, gọi ba bộ bát đũa.

Trước đây Lộ Tuệ Tuệ thường ăn lẩu cay không có cảm giác gò bó gì, Lộ Niên Niên cũng vậy, mặc dù cô ấy được nhà họ Lộ nuôi rất tốt, sơn hào hải vị đều ăn qua, nhưng lúc quay phim thường xuyên gặp phải các tình huống khác nhau, cũng thường xuyên nấu ăn với nhân viên đoàn làm phim, quán ven đường gì gì đó cũng hay ăn.

Loading...