Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 77
Cập nhật lúc: 2025-02-25 16:10:50
Lượt xem: 78
Khi khỏi nhà hàng, xe bảo mẫu đang đợi mấy người họ.
Thích Thư Ngữ muốn kéo Lộ Tuệ Tuệ đi dạo một hồi cho tiêu cơm, hai người không về trước.
Vừa quẹo vào một cửa tiệm nhỏ, chuông điện thoại của Lộ Tuệ Tuệ vang lên.
Cô bắt máy.
“Alo.”
Bùi Chi Hành: “Về rồi sao?”
Lộ Tuệ Tuệ: “Chưa.”
Cô nhìn mấy vật trang trí tinh xảo đáng yêu trước mặt.
“Tôi và Thích Thư Ngữ mua đồ trong cửa tiệm bên cạnh con phố này.”
Bùi Chi Hành nhíu mày.
“Cô diễn viên nữ vừa rồi à?”
“Ừm.”
Đột nhiên, trong đầu của Bùi Chi Hành hiện lên lời nói của Tống Hạo Minh và Ninh Thác, và hình ảnh bản thân mình nhìn thấy.
Anh im lặng mấy giây.
“Trợ lý của em còn chờ em không?”
“Không có.”
Lộ Tuệ Tuệ nhìn xung quanh, suy nghĩ hỏi.
“Chút nữa tôi ngồi xe của chị Thư Ngữ trở về là được, bây giờ anh muốn đưa đồ cho tôi sao? Tôi có thể qua bên đó lấy.”
Bùi Chi Hành: “Em đi dạo trước đi, bên này tôi có việc bận, về thì nói với tôi một tiếng.”
Lộ Tuệ Tuệ không nghĩ nhiều, đồng ý.
“Được.”
Cửa tiệm hai người vào tuy nhỏ, nhưng rất hay ho.
Con gái đi dạo trên đường rất nhanh quên sạch mọi chuyện, lúc Lộ Tuệ Tuệ và Thích Thư Ngữ mua đủ rồi chuẩn bị về nhà, đã một tiếng đồng hồ trôi qua.
Thích Thư Ngữ chưa thỏa mãn.
“Không ngờ bên đây lại có nhiều thứ để dạo thế, sau này xế chiều không có cảnh quay chúng ta lại tới đây đi dạo được không?”
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Lộ Tuệ Tuệ: “Vâng ạ.”
Hai người lên xe, về khách sạn nghỉ ngơi.
Lúc đến đại sảnh, Thích Thư Ngữ đột nhiên “Á” một tiếng.
“Tuệ Tuệ.”
“Sao thế ạ?”
Thích Thư Ngữ ra hiệu.
“Sếp Bùi.”
Lộ Tuệ Tuệ ngước mắt, vừa hay bắt gặp ánh mắt của người đàn ông.
Cô hơi dừng lại, bất giác nhớ tới Bùi Chi Hành còn chờ để đưa đồ cho mình, cô đang nghĩ, Thích Thư Ngữ ghé vào tai của cô nói một câu.
“Em nói xem anh ta có phải đến đây tìm Ninh Thác hay không?”
“Khụ khụ khụ…”
Lộ Tuệ Tuệ suýt chút bị sặc nước miếng chết, trợn tròn mắt nhìn về phía Thích Thư Ngữ.
Thích Thư Ngữ nhún vai.
“Suy đoán hợp lý mà phải không?”
Lộ Tuệ Tuệ.
“... Hợp lý.”
Cô dở khóc dở cười đồng ý.
“Chúng ta về phòng trước đi.”
-
Hai người bước vào thang máy, Lộ Tuệ Tuệ nhìn vào điện thoại, suy nghĩ gửi tin nhắn cho Bùi Chi Hành.
[Tôi lên trước rồi lại xuống, anh chờ tôi một chút?]
Bùi Chi Hành: [Số phòng.]
Lộ Tuệ Tuệ nghĩ, bây giờ cô là nhân vật của công chúng, quả thực không tiện khi dây dưa với một người đàn ông ở đại sảnh, nên dứt khoát gửi số phòng cho anh.
…
Mười phút sau, tiếng chuông vang lên.
Lộ Tuệ Tuệ lén lút mở cửa ra, nghiêng người.
“Vào đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-77.html.]
Bùi Chi Hành giương mắt.
“Tiện không?”
Lộ Tuệ Tuệ: “?”
Cô có gì mà không tiện.
“Tiện hơn so với đi xuống dưới.”
“...”
Bùi Chi Hành thật sự mang đồ tới cho Lộ Tuệ Tuệ, không phải quà đắt tiền gì, là tấm lòng của hai vị phụ huynh.
Anh đặt lên bàn, nhẹ giọng nói.
“Mẹ tôi bảo đầu bếp của nhà hàng hầm canh gà cho em, còn có thuốc bổ.”
Bà Nghiêm biết quay phim thường sẽ bị đảo lộn ngày đêm, đặc biệt tìm nhiều thứ bổ huyết dưỡng khí bảo Bùi Chi Hành đem qua bồi bổ cho Lộ Tuệ Tuệ.
“Vậy bố tôi nhờ anh mang cái gì tới?”
Lộ Tuệ Tuệ tò mò.
Bùi Chi Hành hơi ngừng lại, nói.
“Bố em bảo tôi qua xem em thế nào.”
Vừa dứt lời, bầu không khí ngượng ngùng tràn ngập căn phòng.
Sau khi biết được Bùi Chi Hành không nói đùa, Lộ Tuệ Tuệ cười gượng.
“À.”
Bùi Chi Hành nhìn cô.
“Vừa hay lúc dưới lầu hâm canh gà rồi, bây giờ có thể ăn.”
Thật ra Lộ Tuệ Tuệ rất no, nhưng cô không thể phụ tấm lòng của Nghiêm Tư Nhân.
Cô mở ra, một mùi thơm nồng bay ra, làm người ta bụng đói cồn cào.
Bỗng chốc, mắt cô sáng rực lên.
Căn phòng của khách sạn mà Lộ Tuệ Tuệ ở, có phòng bếp, phòng khách và phòng ngủ, diện tích không lớn, nhưng có đầy đủ trang thiết bị.
Cô đến phòng bếp rửa chén, lúc rửa, cô suy nghĩ về người đàn ông đang ngồi trong phòng khách, lấy thêm một cái nữa.
“Anh có muốn ăn một chút không?”
Lộ Tuệ Tuệ cầm chén tới.
Bùi Chi Hành đang xem điện thoại, thản nhiên nói.
“Không cần đâu.”
Lộ Tuệ Tuệ: “... Không ăn chút nào luôn à?”
Bùi Chi Hành ngước mắt nhìn cô.
Lộ Tuệ Tuệ sờ sờ chóp mũi, ngượng ngùng nói.
“Hình như canh gà để qua đêm sẽ không ngon đâu.”
Bùi Chi Hành: “Nói thẳng.”
“Nhiều như vậy tôi ăn không hết, không thể lãng phí.”
Lộ Tuệ Tuệ nói thẳng.
“Anh giúp tôi ăn một ít nhé?”
Hương vị của canh gà rất đậm đà, bỏ không ít nguyên liệu.
Lộ Tuệ Tuệ bưng chén sứ trắng uống, cảm giác đâu đâu cũng dễ chịu.
Đang uống, đột nhiên người đối diện lên tiếng.
“Tôi nghe Ninh Thác nói, diễn viên nhỏ kia ăn tối cùng các em là tư bản đưa vào diễn nam chính với em?”
Lộ Tuệ Tuệ: “...Ừ.”
Cô im lặng, dùng một ánh mắt kỳ quái nhìn Bùi Chi Hành.
Bùi Chi Hành không hiểu.
“Nhìn tôi làm gì?”
Có lẽ đầu óc của Lộ Tuệ Tuệ bị canh gà làm mê mẩn rồi, không thèm suy nghĩ, nói.
“Thầy Ninh kể hết mọi chuyện với anh nhỉ.”
“...”
Tác giả có lời muốn nói.
Tuệ Tuệ: Tôi thật sự không nghĩ nhiều vậy đâu, đều tại Thư Ngữ.
Thư Ngữ: Tôi cũng chỉ suy đoán hợp lý thôi mừ.
Ninh Thác: Tôi cũng có lý do nghi ngờ hai người.
Sếp Bùi: ? Mấy người coi tôi không tồn tại à?