Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 561
Cập nhật lúc: 2025-02-27 22:16:48
Lượt xem: 5
Dụ Hạ buồn cười nhìn cô.
“Tại sao lại khác nhau rồi?”
Cô ấy hỏi.
“Bởi vì lúc trước Hứa Lễ từ chối em nên vẫn còn không vui sao?”
“Cũng không phải.”
Lộ Niên Niên nhìn cô ấy.
“Em không nhỏ mọn tới vậy.”
Dụ Hạ nhướng mày.
“Vậy thì vì cái gì?”
Lộ Niên Niên ngại nói ra.
Thật ra xảy ra chuyện lần đó, cô nghĩ sau này khi tỉnh lại muốn yêu đương với Hứa Lễ.
Nhưng mà Hứa Lễ vẫn không nhắc tới, không hỏi cô muốn làm bạn gái anh không, Lộ Niên Niên cảm thấy mình đã chủ động một lần rồi, không muốn chủ động nữa.
Cô cũng không thể chạy tới trước mặt Hứa Lễ hỏi anh: 'Hứa Lễ, rốt cuộc cậu có muốn tôi làm bạn gái của cậu không?' được.
Lộ Niên Niên cũng có tôn nghiêm của mình đó.
Nghĩ tới đây, Lộ Niên Niên lắc đầu, không nói nguyên nhân cho Dụ Hạ.
Dụ Hạ nhìn cô không muốn nói, cười nói:
“Yêu đương sớm một chút, rất tốt mà.”
Lộ Niên Niên bĩu môi.
Dụ Hạ nhìn cô:
“Chị nghe nói Hứa Lễ tìm em quay phim điện ảnh?”
Lộ Niên Niên khẽ giật mình, gật đầu:
“Đúng vậy.”
“Đồng ý chưa?”
Lộ Niên Niên lắc đầu, gần đây lịch trình công việc của cô rất đầy, cộng thêm việc phía Hứa Lễ vẫn chưa chuẩn bị xong, anh không hối thúc mình cho một câu trả lời chắc chắn, Lộ Niên Niên cũng luôn trì hoãn.
Dụ Hạ biết cô nghĩ gì.
Cô ấy vỗ vai Niên Niên, khẽ nói:
“Tin tưởng bản thân, cũng tin tưởng Hứa Lễ, biết chưa?”
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Lộ Niên Niên gật đầu, cười nói:
“Được. Cảm ơn chị Dụ Hạ.”
Dụ Hạ: “Khách sáo rồi.”
Cô ấy xoa đầu Lộ Niên Niên:
“Bọn chị đều tin tưởng em.”
“…”
Nói chuyện với Dụ Hạ một hồi, điện thoại Lộ Niên Niên rung lên, là Hứa Lễ gửi tin nhắn cho cô.
Dụ Hạ nhìn thoáng qua, biết điều đi qua một bên khác tìm người trò chuyện.
Lộ Niên Niên sờ chóp mũi, mở ra xem.
Hứa Lễ đi điều tra địa hình, không kịp tới đón giao thừa đêm nay với bọn họ.
Hứa Lễ: [Đang làm gì vậy?]
Lộ Niên Niên: [Nói chuyện phiếm với chị Dụ Hạ.]
Hứa Lễ: [Nói chuyện xong chưa?]
Lộ Niên Niên: [Rồi.]
Hứa Lễ: [Lát nữa phải lên sân khấu biểu diễn phải không?]
Lộ Niên Niên: [Ừ.]
Nói thật lòng, cô có phần tiếc nuối vì lúc cô lên sân khấu biểu diễn mà Hứa Lễ lại không ở hiện trường xem cô.
Nghĩ tới đây, Lộ Niên Niên nhịn không được hỏi:
[Cậu còn ở bên kia à?]
Hứa Lễ: [Không.]
Lộ Niên Niên: [?]
Hứa Lễ trực tiếp gửi định vị cho cô.
Lộ Niên Niên mở ra xem, vị trí của anh đang tới gần mình, càng ngày càng gần, nhanh chóng trùng nhau rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-561.html.]
Hứa Lễ: [Tôi tới cửa rồi, lát nữa lên sân khấu cố lên, tôi ở dưới sân khấu nhìn em.]
Lộ Niên Niên khẽ giật mình, có loại cảm giác vui vẻ không nói nên lời.
Ánh mắt cô sáng rực, trả lời: [Được.]
Hứa Lễ: [Cố lên.]
Lúc lên sân khấu, Lộ Niên Niên vừa nhìn liền thấy được người ở dưới sân khấu.
Vào lúc đó, thoáng chốc cô như thấy được thiếu niên thời học cấp ba kia, cái thời mà cô luôn chạy đuổi theo thiếu niên ấy, chỉ có điều bây giờ đã thay đổi, thiếu niên cô đuổi theo đang theo đuổi lại cô. Cô đứng trên sân khấu, mà anh, từ dưới sân khấu nhìn lên mình, chăm chú nhìn cô.
Hai người thỉnh thoảng đối mặt nhau, Lộ Niên Niên thấy bản thân mình trong đôi mắt của anh.
Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Lộ Niên Niên đã đưa ra quyết định.
Cô quyết định, nếu đêm nay Hứa Lễ không chủ động, vậy thì cô chủ động là được.
-
Kết thúc biểu diễn, đám người bọn họ hẹn nhau đi ngoại ô đốt pháo hoa đón giao thừa.
Lộ Niên Niên đi cùng Hứa Lễ, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành đã đi trước rồi.
Lúc hai người đến nơi, họ rất sôi nổi.
Quẩy với mọi người một hồi, một đoàn người ra ngoài đốt pháo hoa.
Lúc Lộ Niên Niên đang chơi vui vẻ, đột nhiên Hứa Lễ hỏi cô:
“Có muốn đi xem pháo hoa lớn không?”
Lộ Niên Niên quay đầu nhìn anh:
“Ở đâu?”
“Bên kia.”
Hứa Lễ nói:
“Qua bên kia không?”
Lộ Niên Niên gật đầu.
Qua bên đó, Lộ Niên Niên thấy Hứa Lễ lấy pháo hoa lớn ra.
Thật sự rất lớn.
Là loại có thể thắp sáng cả bầu trời đêm.
Đôi mắt cô cong cong, kinh ngạc nói:
“Cậu chuẩn bị khi nào vậy?”
Hứa Lễ: “Nhờ người khác chuẩn bị.”
Anh hơi dừng lại, thấp giọng nói.
“Bù cho em.”
Lộ Niên Niên sửng sốt một chút, một hồi lâu mới phản ứng lại anh nói bù là bù vụ lúc xuất viện.
Cô mỉm cười, trêu chọc:
“Đạo diễn Hứa, cái này có phải hơi trễ rồi không?”
Hứa Lễ: “Trễ sao?”
Lộ Niên Niên: “Trễ.”
Cô mím môi, rũ mắt nhìn, nói:
“Nhưng tôi rất thích.”
Hứa Lễ chợt cười:
“Vậy là được rồi.”
Pháo hoa nở rộ trước mặt hai người, thắp sáng cả bầu trời đêm.
Trong khoảnh khắc ấy, Lộ Niên Niên nghe được Hứa Lễ nói một câu bên tai mình.
Cô không nghe rõ, vô thức quay đầu nhìn anh.
“Vừa rồi có phải cậu nói gì với tôi không?”
Hứa Lễ rũ mắt nhìn cô:
“Niên Niên.”
Mi mắt Lộ Niên Niên run lên, giống như đoán được anh muốn nói gì.
Cô mím môi:
“Hả?”
Hứa Lễ: “Muốn ước nguyện đầu năm không?”