Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 550

Cập nhật lúc: 2025-02-27 22:16:12
Lượt xem: 5

Hứa Lễ: [Xin lỗi.]

Lộ Niên Niên: [Cậu thật sự hơi biến thái rồi đấy.]

Hứa Lễ: [Ừm.]

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Lộ Niên Niên không còn lời nào để nói.

Buổi chiều sau khi biết chuyện của Lộ Tuệ Tuệ đã được giải quyết, Lộ Niên Niên quyết định quay về đoàn phim.

Cô không ngờ, cô vừa ra khỏi cửa liền gặp Hứa Lễ.

Nhìn thấy người đứng trước cửa nhà họ Lộ, Lộ Niên Niên sửng sốt.

“Sao cậu lại ở đây?”

Hứa Lễ rũ mi:

“Tôi không yên tâm nên tới xem một chút.”

Lộ Niên Niên: "Ồ."

Cô mím môi.

“Vậy giờ cậu thấy rồi, tôi không sao, có thể đi được chưa?”

Hứa Lễ không lên tiếng, nhìn chằm chằm cô một lát rồi hỏi:

“Em muốn quay về đoàn phim?”

Lộ Niên Niên gật đầu.

Hứa Lễ nhìn đồng hồ, nhẹ giọng nói:

“Bây giờ về thì sẽ tối mất.”

“Vậy cũng phải quay về.”

Lộ Niên Niên nói:

“Tôi không muốn làm chậm trễ tiến độ của đoàn phim.”

Hứa Lễ trầm mặc nhìn cô một lúc lâu:

“Niên Niên.”

Hai chữ “Niên Niên” nói ra từ miệng anh, Lộ Niên Niên cứ cảm thấy nó có phần lưu luyến, rất thoải mái, rất êm tai.

Cô “Ừm” một tiếng, không tỏ vẻ gì với anh.

Hứa Lễ nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc:

“Tôi đưa em về, được không?”

Lộ Niên Niên ngẩn ra, khẽ cau mày:

“Anh không có công việc gì à?”

“Không chậm trễ đâu.”

Hai người nhìn nhau nửa ngày.

Lộ Niên Niên đang muốn từ chối, bỗng nhiên chú ý tới đôi mắt anh. Hứa Lễ có một đôi mắt rất đẹp, nếu bạn nhìn mắt của anh sẽ cảm thấy anh đáng thương khiến bạn không đành lòng từ chối anh.

Ít nhất giờ phút này Lộ Niên Niên chính là như vậy.

Cô mím môi, nhẹ giọng nói:

“Tùy anh.”

Hứa Lễ khiêm tốn, lễ độ nói với cô:

“Cảm ơn.”

Lộ Niên Niên: "..."

Có phải hơi dối trá không?

-

Vé máy bay buổi chiều có hơi muộn, Lộ Niên Niên và Hứa Lễ cùng với trợ lý Tiểu Thu ăn một bữa cơm ở sân bay rồi mới lên máy bay.

Trên máy bay, Lộ Niên Niên không nói chuyện với Hứa Lễ, anh cũng không chủ động bắt chuyện với cô.

Xuống máy bay, Lộ Niên Niên còn ở lại đợi tài xế tới đón mình, cô nhìn về phía người luôn trầm mặc, hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-550.html.]

“Cậu muốn đưa tôi đến khách sạn à?”

Hứa Lễ gật đầu.

Anh nói:

“Từ sân bay qua chỗ em quay phim hơi xa, tôi với tài xế thay phiên lái xe.”

Tránh cho tài xế lái mệt mỏi.

Lộ Niên Niên kệ anh.

Nếu cô chấp nhận để anh đưa đi, vậy thì cô cũng không thể hối anh quay về ngay lúc ở sân bay được.

Lái xe vào ban đêm quả thật rất nguy hiểm.

Tài xế lái rất vững nhưng lái lâu sẽ mệt mỏi là sự thật. Lái một đoạn, Hứa Lễ đề nghị để anh lái thay.

Tài xế quay đầu nhìn Lộ Niên Niên:

“Niên Niên.”

“Để cậu ta lái đi.”

Cô móc mỉa:

“Để chúng ta mở mang tầm mắt xem kỹ thuật lái xe của đạo diễn Hứa tốt như thế nào.”

Hứa Lễ: "..."

Nghe giọng móc mỉa của Lộ Niên Niên, Hứa Lễ cũng không tức giận.

Ngược lại là Tiểu Thu và tài xế ở bên cạnh thì hơi xấu hổ.

Hứa Lễ cười cười, bình tĩnh nhìn Lộ Niên Niên qua gương chiếu hậu, nói khẽ:

“Nghỉ ngơi một lát đi, còn hơn hai tiếng nữa mới tới.”

Lộ Niên Niên: “Lo lái xe đi.”

Cô có ngủ hay không không cần anh quan tâm.

Hứa Lễ không nói nữa.

Lộ Niên Niên ngồi đằng sau Hứa Lễ nên không thấy anh lái xe như thế nào. Nhưng cô mơ hồ cảm thấy được, kỹ thuật lái xe của Hứa Lễ rất tốt.

Hình như còn tốt hơn so với tài xế của cô.

Lúc đầu, Lộ Niên Niên ráng cầm cự để không ngủ.

Cũng không biết qua bao lâu, cô bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, bất giác đã chìm vào giấc ngủ say.

“Tiểu Thu.”

Tiểu Thu đang lướt điện thoại chợt nghe tiếng gọi lạnh lùng.

“Đạo diễn Hứa.”

Hứa Lễ gật đầu, ra hiệu:

“Cô ấy ngủ rồi, cô lấy chăn đắp cho cô ấy đi.”

Anh nhìn Tiểu Thu một chút qua gương chiếu hậu, dặn dò:

“Nhẹ chút, đừng đánh thức cô ấy.”

Tiểu Thu chớp mắt, quay đầu nhìn lại, chị Niên Niên của cô ấy thật sự đã nghiêng đầu ngủ thiếp đi.

Tiểu Thu gật đầu, cẩn thận từng li từng tí cầm cái chăn bên cạnh, lại cẩn thận từng li từng tí đắp lên cho Lộ Niên Niên.

Đắp lên chưa được bao lâu, Tiểu Thu phát hiện được tốc độ xe họ chậm lại, không giống như đang ngồi xe, ngược lại là… ngồi thuyền hơn.

Không phải là một con thuyền lắc lư mà là một con thuyền vững vàng chạy về phía trước, là chiếc thuyền rất thích hợp để ngủ.

Không lâu sau, ngoại trừ tài xế, mọi người trong xe đều ngủ thiếp đi.

Cũng chỉ có lúc này Hứa Lễ mới có thể tham lam nhìn người ngủ say ở phía sau qua gương chiếu hậu. Khuôn mặt Lộ Niên Niên tròn nhỏ, trông rất đáng yêu, nhưng thỉnh thoảng có loại cảm giác dịu dàng khó tả.

Đôi mắt ngập nước kia của cô giờ phút này khép chặt lại, anh chỉ có thể nhìn thấy đôi lông mi cong vút của cô.

Nhân lúc đang đèn đỏ, Hứa Lễ chăm chú nhìn thêm vài giây mới thu hồi ánh mắt, tiếp tục chạy tiếp.

Anh lái rất chậm.

Nếu không phải trong xe vẫn còn người, anh thậm chí còn muốn chạy chậm thêm một chút, thậm chí còn hy vọng con đường này không bao giờ kết thúc…

Loading...