Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-02-27 06:17:11
Lượt xem: 28

Bùi Chi Hành vốn định chờ thêm mười phút nữa rồi gọi lại, nếu cô về khách sạn rồi thì chắc hẳn bây giờ đang tắm.

Nhưng vừa nghe câu này, Bùi Chi Hành bỗng cảnh giác hơn.

“Đi bộ về sao?”

“Đúng ạ.”

“Cậu đưa các cô ấy đến cửa à? Cửa phòng ấy.”

Lý Mặc ngẩn ra:

“Không ạ. Đến cửa khách sạn thì chị Tuệ Tuệ giục em quay lại đón Tiểu Thu và Nhạc Nhạc.”

Vừa dứt lời Bùi Chi Hành nhanh chóng nói:

“Gửi số điện thoại lễ tân khách sạn cho tôi.”

Lý Mặc ngẩn ra, kinh ngạc hỏi:

“Sếp Bùi, có chuyện gì sao?”

“Không chắc.”

Bùi Chi Hành nói:

“Trực giác thôi.”

Không lâu sau, Lý Mặc đã gửi số điện thoại cho anh.

Khi Bùi Chi Hành gọi cho lễ tân khách sạn, Lý Mặc cùng Tiểu Thu và Nhạc Nhạc cũng vội vàng quay về khách sạn.

Lễ tân thông báo, Lộ Tuệ Tuệ không có ở phòng.

Bùi Chi Hành nhíu mày, vừa mới cúp điện thoại thì Dương Hướng Minh gọi điện tới.

“Sếp Bùi.”

Giọng Dương Hướng Minh rất sốt ruột:

“Sếp Bùi, bên tôi vừa nhận được tin tức, người trong nhà tù kia từng xuất hiện cùng một khách sạn với bố mẹ nuôi của cô Lộ.”

Bùi Chi Hành chớp mắt, trầm giọng nói:

“Tiếp tục điều tra.”

Anh nói thêm:

“Tiện thể đặt vé giúp tôi, tôi phải đến trấn Khê Thủy một chuyến.”

Dương Hướng Minh sửng sốt:

“Dạ?”

“Ngay lập tức.”

Nghe thế, Dương Hướng Minh vội làm ngay.

Cùng lúc đó, một chiếc xe tải cũ nát không biển số đang lắc lư đi về phía trước.

Trong xe có vài người đang tranh cãi không ngừng.

Hiện trong cốp xe có hai người đang nằm.

“Vì sao lại là hai người?”

Có người nghiến răng hỏi:

“Một người chưa đủ phiền à?”

“Hai người đó đi chung nên trói cả luôn.”

“Mày điên rồi! Hai người thì to chuyện đấy, mày không biết à?”

“To chuyện cái gì chứ, cùng lắm thì giải quyết cả hai thôi.”

Hai người cãi nhau không ngừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-388.html.]

Gã đàn ông ngồi ở ghế lái phụ nghe xong, nhíu mày:

“Câm mồm.”

Gã quay đầu nhìn hai người đang ầm ĩ:

“Còn lắm mồm nữa, có tin tao ném hết xuống bây giờ không?”

Hai người đành ngậm miệng.

Câu Tiểu Tuệ nhíu mày, nhìn hai người sau lưng:

“Giờ phải làm sao đây?”

“Giữ nguyên kế hoạch đi.”

Lộ Cường trả lời:

“Cứ đưa chúng nó đến chỗ đó là được.”

Thật ra Câu Tiểu Tuệ vẫn khá lo lắng khi làm mấy việc này.

Nếu không phải bị dồn vào đường cùng, bà ta không dám mạo hiểm như thế.

Bà ta quay đầu nhìn Lộ Tuệ Tuệ đang bị trói, trong lòng thầm nghĩ: Tại nó, nếu không phải tại nó thì mình đã không thảm hại thế này, thế nên không thể trách bà ta được.

Lộ Tuệ Tuệ bị đánh không nghiêm trọng lắm, cô hơi choáng nhưng không đau nhiều.

Trong lúc ngất xỉu, Lộ Tuệ Tuệ mơ rất nhiều giấc mơ, hơi loạn nhưng đều liên quan đến nguyên chủ Tuệ Tuệ.

Cô không biết vì sao một đứa nhỏ lại có thể nhớ lâu đến thế, nhưng cô thật sự đã mơ rất nhiều chuyện khi còn nhỏ của nguyên chủ.

Cô mơ thấy thị trấn Khê Thủy.

Mơ mình từng mở mắt ra nhìn thị trấn Khê Thủy, bị người ta đưa xuống xe, ôm vào trong n.g.ự.c sau đó trốn dưới chân cầu. Chiếc cầu kia giống hệt chiếc cầu mà cô đã đi qua khoảng thời gian trước.

Cô còn mơ thấy có nhiều người tụm lại bàn bạc với nhau xem nên vứt cô ở chỗ nào.

Cụ thể nói thêm những gì thì cô không nhớ rõ.

Nhưng cô nhớ được giọng của một người, nó rất quen thuộc giống như đã từng nghe qua ở đâu đó.

Rất nhiều giấc mơ lộn xộn đan chồng vào nhau.

Lộ Tuệ Tuệ nhíu chặt mày, mở mắt ra, từ từ làm quen với hoàn cảnh trong xe.

Nghe được đoạn đối thoại ở phía trước, Lộ Tuệ Tuệ thấy kinh hãi.

Là bố mẹ nuôi của cô.

Lộ Cường và Câu Tiểu Tuệ.

Giọng hai người đã quá quen thuộc với cô.

Bỗng nhiên Lộ Niên Niên động đậy.

Lộ Tuệ Tuệ hít một hơi, sợ cô ấy sẽ làm ra phản ứng gì đó.

Lộ Niên Niên đơ cả người.

Lần đầu cô ấy gặp phải tình huống này, mới nhìn hoàn cảnh xung quanh, cô ấy vô thức định la lên, may mà trước đó đã bắt gặp ánh mắt của Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Tuệ Tuệ ở đối diện cô ấy, lắc đầu một cái rất nhẹ rồi nhắm mắt lại.

Lộ Niên Niên lập tức hiểu ngay.

Tuy hai chị em chưa từng gặp chuyện này bao giờ nhưng trong đầu cũng biết rõ, trước hết không được hoảng.

Lộ Niên Niên giống như một em gái ngọt ngào ngốc nghếch không hiểu sự đời, nhưng cô ấy đã lớn lên ở nhà họ Lộ, tuy chưa từng trải qua nhưng vẫn biết có không ít người gia đình giàu sang quyền thế bị bắt cóc.

Cứ thế mưa dầm thấm đất, cô ấy cũng hiểu được cái gì nên, cái gì không nên làm lúc này.

Cô ấy cắn môi, thở nhẹ.

Đây cũng là lần Lộ Tuệ Tuệ gặp phải chuyện này, nhưng cô vốn là kiểu người bình tĩnh nên không quá hoảng loạn.

Cô đang suy nghĩ xem có cách nào để cô và Lộ Niên Niên trốn thoát không, nhóm người này trói bọn cô lại làm gì, đột nhiên xe bị rung lắc dữ dội.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Va chạm này làm mấy người ngồi trước đều điên tiết chửi bậy.

“Cái quái gì đấy!!!”

Loading...