Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 380
Cập nhật lúc: 2025-02-27 06:16:55
Lượt xem: 21
Khóe môi cô khẽ cong lên, ánh mắt thêm rạng rỡ:
“Anh nói rồi đó.”
Cô nói:
“Đến lúc đó đừng có mà chê bai nơi này.”
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Bùi Chi Hành mỉm cười:
“Không đâu.”
Anh lại cụp mắt nhìn cô:
“Sắp đi ngủ rồi à?”
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt chần chờ:
“Em muốn đọc kịch bản thêm một lát.”
Cô nhìn Bùi Chi Hành:
“Anh thì sao?”
Bùi Chi Hành nghĩ rồi cũng nói:
“Vậy em xem kịch bản đi, anh xử lý mấy tài liệu.”
“Được.”
Hai người ở hai đầu, ai bận việc người đó.
Khi Lộ Tuệ Tuệ học kịch bản thường sẽ lẩm bẩm vài câu, cô thích đọc lời thoại ra. Cũng may Bùi Chi Hành không chê cô ồn ào, tình cờ nghe được còn vui vẻ nhếch khóe miệng.
Anh thích nhìn cô lúc chăm chỉ diễn như thế.
11 giờ 30 đêm.
Lộ Tuệ Tuệ muốn đi ngủ để đẹp da.
Cô nói với Bùi Chi Hành một tiếng rồi tắt điện thoại.
Sáng hôm sau Lộ Tuệ Tuệ hẹn Dụ Hạ cùng đến phim trường ăn sáng.
Nghe nói đồ ăn sáng ở thị trấn Khê Thủy vừa ngon vừa phong phú đủ chủng loại. Nghệ sĩ các cô cũng chỉ có bữa sáng là được ăn đồ nhiều calo, thời gian còn lại trong ngày đều phải kiềm chế để giữ dáng.
Vừa ăn xong thì Khổng Nghị Nhiên và Lãnh Tùng Nguyệt cũng đến.
Thấy hai cô, Khổng Nghị Nhiên cũng có chút bất ngờ:
“Cháu tới lúc nào thế?”
Dụ Hạ: “Nửa tiếng trước ạ.”
Khổng Nghị Nhiên cười, nhìn Dụ Hạ nói:
“Được đấy, giữ vững thói quen này nhé.”
Ông ấy lại nhìn Lộ Tuệ Tuệ, nhẹ giọng nói:
“Tuệ Tuệ cũng thế, lúc nào rảnh thì nán lại phim trường một chút nhìn mà học hỏi thêm nhé.”
Ông ấy lấy cương vị của một người từng trải dặn dò một cách nghiêm túc.
Lộ Tuệ Tuệ vâng lời:
“Cháu biết rồi ạ, đạo diễn Khổng.”
Lãnh Tùng Nguyệt ngắt lời:
“Không cần nghiêm túc thế.”
Bà ấy cười rộ lên: “Sáng nay ăn gì thế?”
Dụ Hạ: “Mì sợi ạ.”
Lãnh Tùng Nguyệt nhướng mày:
“Ngon không?”
“Rất ngon ạ.”
Dụ Hạ nói:
“Hâm mộ người ở Khê Thủy ghê, sáng nào cũng được ăn mì sợi, bún, bánh quẩy các thứ.”
Trợ lý bên cạnh chen lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-380.html.]
“Chị, Lộc Thành cũng có mà.”
“Sao giống nhau được.”
Dụ Hạ xua tay nói:
“Ở Lộc Thành không được ngon như vậy.”
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Thị trấn Khê Thủy đúng là nổi tiếng với món bún gạo, rất nhiều chủ quán ở các địa phương khác đều nhập bún gạo từ đây. Bún gạo nơi này hương vị khác hẳn các nơi khác, dù là bún nước hay bún xào đều có vị rất đặc biệt, ăn ngon hơn bên Lộc Thành rất nhiều.
Chỉ lát sau mọi người đã túm lại thảo luận chuyện bữa sáng.
Thảo luận xong Lộ Tuệ Tuệ lại bắt đầu ngày quay phim của mình.
Cảnh diễn hôm nay là cảnh cãi nhau với bố mẹ, cũng không thể nói là cãi nhau, chỉ là bố mẹ của Hạ Tư Nam rất biết đặt áp lực lên vai người khác, bọn họ không giống một cặp bố mẹ bình thường, không có tư duy của người bình thường.
Hạ Tư Nam sống trong căn nhà này thường xuyên bị những yêu cầu vô lý của họ ép đến ngạt thở.
Cảnh diễn của buổi sáng kết thúc Lộ Tuệ Tuệ cũng thấy hậm hực trong người.
Cô thật sự may mắn, trước kia có bố mẹ thương yêu, đến thế giới này tuy ban đầu cũng bị cư dân mạng mắng một hồi nhưng bên cạnh vẫn không thiếu người thương yêu chăm lo cho cô.
Còn Hạ Tư Nam lại không may mắn như thế, không có ai cả.
Từ nhỏ đến lớn cô ấy chỉ có thể lẻ loi đơn độc, không ai vươn tay với cô ấy.
Lộ Tuệ Tuệ ngồi ở một góc nhìn trời, Nhạc Nhạc và Lý Mặc đứng ở xa trông chừng, không dám tiến lên.
“Lý Mặc.”
Nhạc Nhạc quay đầu nói với người bên cạnh:
“Anh nói xem hiện giờ tâm trạng chị Tuệ Tuệ có ổn không?”
Lý Mặc trầm ngâm một lát:
“Không ổn lắm.”
Nhạc Nhạc thở dài:
“Em cũng thấy thế.”
Cô ấy nói:
“Tiếp tục thế này có ổn không?”
Lý Mặc cũng không biết.
Hai người nhìn nhau, đều thấy sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Còn đang rối rắm, Dụ Hạ đã đi đến bên này.
“Đứng đây làm cái gì?”
Cô ấy nhìn xung quanh:
“Tuệ Tuệ đâu?”
Nhạc Nhạc chỉ chỉ, nhỏ giọng nói:
“Chị Dụ Hạ ơi, từ lúc chị Tuệ Tuệ quay xong cảnh buổi sáng là cứ thế kia.”
Dụ Hạ nhìn theo hướng tay cô ấy chỉ, giật mình nói:
“Mấy đứa bận gì cứ làm đi, cứ để cô ấy ngồi một mình một lát là được.”
“Sẽ không sao chứ ạ?”
Nhạc Nhạc không chắc chắn hỏi lại.
Dụ Hạ buồn cười nói:
“Yên tâm đi, không có việc gì đâu, chị Tuệ Tuệ của mấy đứa cứng cỏi hơn mấy đứa nhiều.”
Từ những việc trước kia mà nói, nếu nội tâm không đủ mạnh mẽ sao có thể kiên trì chịu đựng được chứ. Lộ Tuệ Tuệ lúc này chẳng qua chưa nghĩ thông suốt thôi.
Nghĩ thông suốt rồi là sẽ ổn trở lại.
Lúc Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ không muốn có ai đến quấy rầy. Cô là kiểu người thích rúc vào sừng trâu, không ai kéo cũng chẳng ai đẩy được, chỉ có thể đợi tự thông suốt.
Ngồi trong góc gần một giờ đồng hồ Lộ Tuệ Tuệ mới đứng dậy định đi WC.
Vừa quay đầu cô đã bắt gặp ánh mắt lo lắng của hai người trợ lý.