Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 332

Cập nhật lúc: 2025-02-27 06:14:34
Lượt xem: 36

Bỗng dưng, trong đầu cô nhảy ra lời bình luận của Lộ Niên Niên với Bùi Chi Hành. Cô ấy nói Bùi Chi Hành vừa thất thường vừa mưu mô, rất xấu xa. Lúc đó Lộ Tuệ Tuệ nghe thấy cũng bình thường mà, thậm chí cô muốn phản bác Lộ Niên Niên.

Nhưng lúc này, cô thật lòng tán thành.

Lộ Niên Niên không hổ là đã quen Bùi Chi Hành từ nhỏ, đã quá rõ ý đồ xấu xa của người này rồi.

Rõ ràng là anh hôn cô, thế mà anh lại bình tĩnh mà nói câu sưng rồi này.“Anh… biến thái hả?”

Lộ Tuệ Tuệ nghẹn lời, nhịn không được hỏi.

Bùi Chi Hành cụp mắt nhìn cô:

“Em cảm thấy anh phải biến thái không?”

“Có… hơi hơi.”

“Ừm.”

Bùi Chi Hành trả lời:

“Đối với em, đúng là có hơi.”

A, không đúng, là có một vài những suy nghĩ biến thái.

Lộ Tuệ Tuệ ngượng ngùng.

“Anh không thể kiềm chế chút sao?”

Bùi Chi Hành suy nghĩ, cau mày:

“Hơi khó đấy.”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ nhịn không được giơ tay vỗ vai anh, buồn cười nói:

“Anh đừng nói nữa.”

Dưới bóng đêm, Bùi Chi Hành cong môi, một lần nữa kéo cô vào lòng.

Anh cúi đầu, hít lấy mùi hương trên cổ cô, đồng ý, không nói nữa.

Hai người ôm nhau một hồi lâu.

Lộ Tuệ Tuệ hỏi anh:

“Mấy giờ rồi, nếu em không về thì bố em sẽ đi tìm em đấy.”

Bùi Chi Hành đáp lời, nhưng vẫn không buông cô ra.

Mười phút nữa trôi qua.

Bùi Chi Hành buông cô ra, thì thầm hỏi:

“Ngày mai làm gì?”

“Nghỉ ngơi.”

Lộ Tuệ Tuệ nói:

“Ngày mốt phải quay một quảng cáo.”

Ngày mai ở nhà nghỉ ngơi.

Cô thật sự cần phải ở nhà nghỉ ngơi một chút.

Bùi Chi Hành gật đầu.

Anh im lặng một lúc, vén tóc của cô ra sau tai, thấp giọng nói:

Tuyết Lạc Vô Ngấn

“Ngày mai anh phải đi làm.”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt:

“Em biết mà.”

Ngày mai là ngày làm việc, Lộ Cảnh Sơn cũng phải đi làm.

Bùi Chi Hành nhìn cô, nói thẳng ra.

“Muốn tới công ty không?”

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, ngạc nhiên nhìn anh:

“Kinh Thịnh á?”

Bùi Chi Hành gật đầu.

Đối diện với đôi mắt đào hoa của Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ có chút rối rắm.

Bùi Chi Hành nói:

“Sẽ không bị chụp hình đâu”

Lộ Tuệ Tuệ không nói gì:

“Không phải là vì nguyên nhân này.”

Chủ yếu là cô đến đó cũng không biết phải làm gì.

“Anh đi làm, em đi theo làm gì?”

Bùi Chi Hành suy nghĩ một chút:

“Em có thể đọc kịch bản.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-332.html.]

“Hết rồi hả?”

Lộ Tuệ Tuệ hỏi.

Bùi Chi Hành dừng lại một chút, đề nghị:

“Còn có thể ngắm…”

Lộ Tuệ Tuệ đang định nói ai thèm ngắm anh, câu tiếp theo của Bùi Chi Hành làm cô sượng tại chỗ.

“Tay anh.”

Ngắm tay anh.

Ầm một tiếng, đầu óc Lộ Tuệ Tuệ trống rỗng.

Bùi Chi Hành nói cái gì?

Ngắm cái gì của anh?

Tay?

Lộ Tuệ Tuệ ngửa đầu nhìn anh, nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của anh, đột nhiên có cảm giác mình bị nhìn thấu khiến cô không biết phải làm sao.

Môi cô mấp máy nhiều lần, mãi không thốt ra được nửa chữ.

Bùi Chi Hành chú ý tới phản ứng của cô, cười khẽ:

“Sao?”

“Không có gì.”

Lộ Tuệ Tuệ phục hồi tinh thần, đẩy anh ra.

“Em phải về ngủ rồi, ngủ ngon.”

Nói xong, cô mặc kệ Bùi Chi Hành, xoay người chạy vào trong.

Tư thế kia giống như là nếu cô mà chạy chậm thì sẽ xong đời luôn ấy.

Bùi Chi Hành không ngăn cản.

Anh nghiêng người, nhìn bóng lưng hoảng loạn của cô, mắt cong cong.

“Cẩn thận chút.”

Lộ Tuệ Tuệ lảo đảo, vấp chân, quay đầu lườm anh.

Bùi Chi Hành nhếch môi, thong thả nhìn cô, không nói gì nữa.

Chạy về phòng, Lộ Tuệ Tuệ vừa khéo đụng phải Lộ Cảnh Sơn đi từ lầu hai xuống.

Thấy cô vội vội vàng vàng vào nhà, Lộ Cảnh Sơn đang muốn định với cô vài câu nhưng còn chưa kịp nói gì thì Lộ Tuệ Tuệ đã cúi đầu chạy lên cầu thang sát bên người ông.

Lộ Cảnh Sơn không hiểu, nhìn dì Dương đang định về nghỉ ngơi, khó hiểu hỏi:

“Tuệ Tuệ chạy gì vậy?”

Ban nãy dì Dương thấp thoáng nghe giọng của Bùi Chi Hành, bà ấy cười cười:

“Có thể là vội đi ngủ.”

Lộ Cảnh Sơn: "?"

Ông lắc đầu, không hiểu lắm, nhưng con gái lớn rồi có bí mật của mình, Lộ Cảnh Sơn sẽ không tra hỏi đến cùng.

Trở về phòng, điện thoại Lộ Tuệ Tuệ đặt trong phòng nhận được tin nhắn Bùi Chi Hành gửi tới.

Bùi Chi Hành: [Nghỉ ngơi sớm chút.]

Lộ Tuệ Tuệ không trả lời.

Bùi Chi Hành: [Anh về rồi.]

Lộ Tuệ Tuệ mím môi, trả lời.

[Ừm.]

Bùi Chi Hành: [Ngày mai có tới không?]

Nhắc tới đây, Lộ Tuệ Tuệ lại vừa tức vừa xấu hổ.

Cô nghĩ tới ánh mắt Bùi Chi Hành nhìn mình, còn có một số hành động gần đây của anh, phát hiện hóa ra ham mê nhỏ của mình biểu lộ rất rõ ràng.

Lộ Tuệ Tuệ tức.

Hết lần này tới lần khác không có cách nào.

Cô vùi đầu vào gối, sau khi giải tỏa cảm xúc ngượng ngùng của mình, mới lạnh lùng trả lời anh:

[Để xem thế nào, em muốn ngủ cho đã.]

Bùi Chi Hành không miễn cưỡng.

[Được, ngủ ngon.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Ngủ ngon.]

-

Sáng hôm sau, Lộ Tuệ Tuệ ngủ no giấc.

Đến mười giờ, dì Dương chuẩn bị bữa sáng cho hai chị em.

Loading...