Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 311
Cập nhật lúc: 2025-02-27 06:13:00
Lượt xem: 35
Cuộc đời anh đã có thêm một màu sắc.
Lộ Tuệ Tuệ cắn môi, thì thầm:
“Xạo.”
Rõ ràng sau khi quen biết cô, Bùi Chi Hành trở nên bận rộn hơn mới đúng.
Bùi Chi Hành khàn giọng, khẽ dỗ dành:
“Không có lừa em.”
“Ăn tối chưa?”
“Vẫn chưa.”
Lộ Tuệ Tuệ nói:
“Tối nay tôi tát Lộ Tình Họa một cái, ngày mai tôi lại lên hot search rồi.”
Bùi Chi Hành ngẩn người, hỏi cô:
“Có đau tay không?”
Lộ Tuệ Tuệ: “Hả?”
“Đánh cô ta tay đau không?”
Môi Lộ Tuệ Tuệ giật giật, buồn cười:
“Anh sao thế, đau cũng là cô ta đau mà.”
Cô là người đánh đó.
“Ừm, nhưng cô ta không liên quan tới tôi.”
Bùi Chi Hành nói:
“Tôi chỉ quan tâm em.”
Nghe anh thẳng thắn như vậy, Lộ Tuệ Tuệ ngại ngùng xoa lỗ tai:
“Anh học ở đâu vậy?”
“Hả? Học gì?”
Bùi Chi Hành nhướng mày, nói với người bên cạnh rồi lên xe:
Lộ Tuệ Tuệ: “Những lời dỗ ngọt làm người ta vui này này.”
Bùi Chi Hành cười:
“Có tác dụng không?”
“Một chút thôi.”
Lộ Tuệ Tuệ miễn cưỡng nói:
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Bùi Chi Hành: “Có tác dụng là được.”
Lộ Tuệ Tuệ mím môi.
Bùi Chi Hành đột nhiên lặp lại đề tài lúc nãy:
“Buổi tối muốn ăn gì?”
“Muốn ăn lẩu.”
Lộ Tuệ Tuệ rất không vui, cô đập cửa kính.
Bùi Chi Hành im lặng một lát, đồng ý:
“Được.”
Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra:
“Được cái gì?”
Cô cười hỏi:
“Không lẽ bây giờ anh muốn mời tôi ăn lẩu? Tôi nói trước cho anh biết, tổ chương trình của chúng tôi không cho phép chúng tôi tiêu tiền của mình...”
Cô còn chưa nói xong, giọng Bùi Chi Hành truyền đến:
“Tôi đang đến khách sạn của em, em nói với tổ chương trình xem có thể xin nghỉ mấy tiếng được không?”
Anh dịu dàng nói:
“Tôi dẫn em đi ăn lẩu được không?”
Sau khi nói chuyện với tổ đạo diễn, tổ đạo diễn thấy không có vấn đề gì.
Mặc dù trong lòng họ có rất nhiều nghi vấn, nhưng không dám hỏi chuyện này. Sau khi đảm bảo là có người tới đón cô, họ đồng ý ngay.
Trở lại phòng, cảm xúc của cô đã ổn định hơn rất nhiều.
Lộ Tuệ Tuệ cũng nói với họ rằng tối nay cô có chút việc phải ra ngoài vài tiếng.
Triệu Khả Nhi lo lắng nhìn cô:
“Em đi một mình à?”
“Không phải, có bạn tới đón em.”
Mạnh Kha tròn mắt, hỏi ngay:
“Nam hay nữ?”
Lộ Tuệ Tuệ cười, không trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-311.html.]
Lê Mạn nhéo má cô ấy, nhìn Lộ Tuệ Tuệ:
“Chú ý an toàn, về sớm một chút.”
“Dạ vâng.”
Sau khi Bùi Chi Hành gửi tin nhắn đã tới dưới lầu, Lộ Tuệ Tuệ đi xuống.
Giang Húc đi theo, cụp mắt nhìn cô:
“Để tôi đưa cô xuống.”
“Không cần đâu.”
Lộ Tuệ Tuệ cười nói:
“Chỉ cách có một chút, bạn tôi ở ngoài cửa.”
Giang Húc dừng lại, thấy cô kiên quyết, không miễn cưỡng nữa:
“Chú ý an toàn.”
“Biết rồi, mọi người nghỉ ngơi sớm.”
Nhìn bóng dáng Lộ Tuệ Tuệ đi xa, Giang Húc đứng ở đầu cầu thang một hồi lâu mới xoay người về phòng.
-
Vừa ra khỏi cửa, Lộ Tuệ Tuệ đã thấy chiếc xe đỗ ở ven đường.
Bùi Chi Hành xuống xe, mặc một chiếc áo khoác tối màu đứng cạnh xe chờ cô.
Nghe tiếng động, anh sải bước đi tới.
“Bùi…”
Lộ Tuệ Tuệ còn chưa gọi tên anh, tay anh chạm vào má cô trước.
Lông mi Lộ Tuệ Tuệ run lên, người cứng đờ.
Nương theo ánh sáng của khách sạn, ánh mắt anh nhìn cô sáng rực. Thấy đôi mắt cô đỏ hoe, Bùi Chi Hành dùng ngón tay xoa nhẹ, giọng trầm thấp:
“Còn khó chịu không?”
“Hết khó chịu rồi.”
Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh, giả vờ bình tĩnh nói:
“Không phải muốn dẫn tôi đi ăn lẩu sao?”
Bùi Chi Hành nhìn cô chằm chằm, đồng ý:
“Đi thôi.”
Lộ Tuệ Tuệ cụp mắt, nhìn anh nắm tay mình rất ư là tự nhiên, nhất thời không biết nên nói gì.
Cô mím môi, không gạt tay anh ra.
Lên xe, Lộ Tuệ Tuệ chào tài xế, tài xế là người Trung Quốc.
Cô nhìn qua rồi quay đầu hỏi anh:
“Anh tới đây có việc à?”
Không thể nào là đặc biệt tới thăm cô được.
Nghe vậy, Bùi Chi Hành cười:
“Tại sao không thể là đặc biệt tới thăm em?”
“...”
Lộ Tuệ Tuệ: “Anh không phải loại người này.”
“Lỡ như tôi phải thì sao?”
Bùi Chi Hành so đo với cô quá đi.
Đối mặt với ánh mắt sâu thẳm của anh, Lộ Tuệ Tuệ hơi nghi ngờ thật.
“Thật sao?”
Trùng hợp vậy sao?
Bùi Chi Hành giơ tay, búng trán cô:
“Qua đây bàn công việc.”
Nhưng thật ra chuyến công tác này không cần Bùi Chi Hành đi, giao cho phó giám đốc xử lý là được.
Chỉ là anh biết vừa khéo chương trình của Lộ Tuệ Tuệ ghi hình ở đây vài ngày nên đích thân tới.
Nhưng anh không nói vế sau.
Không hiểu sao, Lộ Tuệ Tuệ thấy hơi hụt hẫng, nhưng sau khi hụt hẫng lại thở phào nhẹ nhõm.
“Vậy là tốt rồi.”
“Tốt cái gì?”
Bùi Chi Hành nhìn cô:
“Vui vì không phải tôi đặc biệt tới thăm em sao?”
Lộ Tuệ Tuệ nghe anh hỏi mà cứng họng.
“Tôi không có ý này.”
Cô cảm thấy nếu anh đặc biệt vì mình mà bay một chuyến tới đây thì quả là lỗ nặng, nhưng cô không biết với Bùi Chi Hành, đừng nói là đặc biệt bay một chuyến vì cô, cho dù là mười mấy chuyến, anh cũng thấy đáng giá.