Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 277

Cập nhật lúc: 2025-02-27 05:43:53
Lượt xem: 38

Bùi Chi Hành nào có ý đó, anh chỉ đang lo cô khát nước mà thôi.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh bị mình trêu không biết trả lời thế nào, khẽ mỉm cười, thì thầm:

“Đúng lúc tôi đang khát.”

Bùi Chi Hành “ừ”.

“Trưa nay ở đây ăn cơm?”

Lộ Tuệ Tuệ “à” lên, nhớ ra:

“Không được rồi.”

Bùi Chi Hành nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ giải thích:

“Bố tôi đi làm, nếu tôi cũng ăn ở đây thì Niên Niên phải ăn cơm một mình ở nhà mất.”

“…”

Bùi Chi Hành nhíu mày:

“Em ấy bao nhiêu tuổi rồi?”

Ăn cơm một mình thì có sao.

Lộ Tuệ Tuệ nhịn cười, nhìn vẻ măt anh, hỏi trêu:

“Sếp Bùi, thế anh thì bao tuổi rồi?”

Cô buồn cười:

“Sao lớn rồi mà cứ so đo với Niên Niên thế?”

Bùi Chi Hành không thấy mình so đo với Lộ Niên Niên, rõ ràng là Lộ Niên Niên suốt ngày so đo với anh mà.

Anh không nói tiếng nào, chỉ dùng đôi mắt đầy tủi thân và đau lòng nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Tuệ Tuệ thấy hơi khó xử, không thể chịu nổi ánh mắt ấy.

Bùi Chi Hành vốn rất đẹp trai, đôi mắt lại là chỗ đẹp nhất trên mặt, đúng tiêu chuẩn của mắt hoa đào, đuôi mắt dài hẹp, hơi cụp xuống, có cảm giác quyến rũ khó cưỡng.

Cứ thế đối diện với ánh mắt anh một lúc lâu, cô đành chuyển hướng nhìn:

“Nếu không thì tôi gọi Niên Niên qua đây ăn cơm cùng nhau nhé?”

“…”

Bùi Chi Hành không còn cách nào khác, đành đồng ý:

“Được.”

Anh đáp lời:

“Nhưng không được tính là bữa ăn em đã hứa đâu.”

Lộ Tuệ Tuệ cạn lời:

“Tôi có tính toán thế đâu.”

Cô cũng có định tính vào đâu.

Bùi Chi Hành nghe thế thì thoải mái hẳn.

Chỉ một lát sau Lộ Niên Niên đã đến.

Nghiêm Tư Nhân rất thích hai chị em, nói ba người phụ nữ hợp lại thành một cái chợ cũng chẳng sai.

Lại thêm dì Dương và dì Trần cùng giúp nấu cơm nên nhà càng rôm rả.

Bùi Chi Hành và Bùi Chấn hoàn toàn không có chỗ để chen miệng vào. Hai bố con nhìn nhau một lúc rồi ai bận việc người nấy.

Bùi Chi Hành đi lên lầu.

Lộ Tuệ Tuệ ngồi xem đống quần áo và túi xách mà Nghiêm Tư Nhân mua, lúc đi ra trên tay đã cầm theo túi quà mà bà ấy mua cho cô.

Cô xuống lầu, nhìn một vòng quanh nhà cũng không thấy Bùi Chi Hành đâu.

“Niên Niên, có thấy Bùi Chi Hành đâu không?”

Dì Trần vừa từ trong bếp đi ra, nói:

“Hình như cậu chủ về phòng rồi.”

Nghe thế, Nghiêm Tư Nhân nói:

“Tuệ Tuệ, con lên phòng thằng bé xem thử rồi kêu nó xuống luôn, tầm mười phút nữa ăn cơm được rồi.”

“Vâng.”

Lộ Tuệ Tuệ đã tới nhà bên này rất nhiều lần nhưng chưa bao giờ lên phòng Bùi Chi Hành.

Lúc trước là ngại không dám vào, sau này khi Bùi Chi Hành muốn cô cho anh cơ hội tìm hiểu thì cô lại bận rộn, mãi không có cơ hội đến phòng tìm anh.

Cho nên đây xem như lần đầu tiên cô lên.

Cô gõ cửa, trong phòng có tiếng Bùi Chi Hành.

Lộ Tuệ Tuệ dè dặt đẩy cửa, thấy Bùi Chi Hành đến đầu cũng không quay lại, trả lời:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-277.html.]

“Xuống ngay đây.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Ồ.”

Nghe giọng của Lộ Tuệ Tuệ, Bùi Chi Hành mới quay đầu lại.

Anh ngừng lại, nhìn người đang cẩn thận ló đầu vào ở cửa, hơi nhướng mày:

“Mẹ tôi bảo em lên đây à?”

“Ừ.”

Bùi Chi Hành vừa cười vừa đứng dậy ra mở cửa.

“Em vào không?”

Lộ Tuệ Tuệ đảo mắt, lại nhìn anh:

“Có tiện không?”

“Với em thì làm gì có tiện hay không.”

Chất giọng trầm của Bùi Chi Hành vang lên trên đỉnh đầu cô.

Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy mấy câu này anh nói trơn tru thật.

Cô gật đầu, chắp tay sau lưng nói:

“Vậy tôi vào một lát.”

Bùi Chi Hành cười trầm:

“Hoan nghênh.”

“…”

Phòng của Bùi Chi Hanh tương đối đơn giản.

Không có mấy thiết kế rườm rà, mọi thứ đều rất tối giản, tạo cảm giác thoải mái.

Lộ Tuệ Tuệ không dám nhìn linh tinh, thậm chí còn không dám nhìn đến chỗ đặt giường của anh.

Cô ngồi co quắp trên ghế, nhìn anh:

“Anh đang bận gì à?”

“Trả lời mấy văn kiện thôi.”

Bùi Chi Hành nghiêng mắt nhìn cô:

“Đúng rồi, đồ trên bàn cho em đó.”

Lộ Tuệ Tuệ theo lời anh nhìn sang, thấy trên bàn đang để mấy cái túi.

Cô nhướng mày, tò mò hỏi:

Tuyết Lạc Vô Ngấn

“Là gì thế?”

Bùi Chi Hành mỉm cười:

“Mở ra xem đi.”

Lộ Tuệ Tuệ lấy qua xem, nghi ngờ nhìn anh:

“Quà năm mới à?”

“Không phải.”

Bùi Chi Hành nói.

Lộ Tuệ Tuệ thò tay vào túi, lấy ra một cái hộp bên trong.

Lúc vừa nhìn thấy cái hộp, mí mắt cô giật mạnh một cái, không chắc chắn mà hỏi lại anh:

“Lại là vòng cổ à?”

“…”

Bùi Chi Hành ngước mắt nhìn cô:

“Không thích vòng cổ?”

“Không phải.”

Lộ Tuệ Tuệ giải thích:

“Không có cơ hội đeo.”

Mà quan trọng nhất là, vòng cổ Bùi Chi Hành mua nhất định không hề rẻ, cô nhận cũng thấy áp lực.

Bùi Chi Hành khẽ đáp:

“Không phải vòng cổ.”

Lộ Tuệ Tuệ lại càng tò mò, lúc lấy ra thấy có vẻ hơi nặng tay, mở chiếc nơ bướm trên vỏ hộp, cuối cùng cô cũng thấy đồ vật nằm bên trong.

“Nước hoa?”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cái chai nhỏ màu trắng mang phong cách lạnh lùng, rồi lại ngạc nhiên nhìn Bùi Chi Hành hỏi.

Loading...