Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 237
Cập nhật lúc: 2025-02-27 05:41:27
Lượt xem: 36
“Muốn xem TV không?”
Mắt Lộ Tuệ Tuệ sáng lên:
“Tôi muốn xem phim.”
Bùi Chi Hành nghiêng đầu nhìn cô, suy nghĩ rồi hỏi:
“Xem phim ở nhà à?”
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt, quay đầu nhìn anh:
“Ngày mai anh không đi làm à?”
Nếu ra ngoài, xem phim mất hai tiếng, đi đi về về lại thêm một tiếng nữa, thể nào cũng tốn mất ba tiếng đồng hồ.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Bùi Chi Hành “ừ” một tiếng:
“Có đi làm, nhưng không ảnh hưởng gì nhiều.”
Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày, vui vẻ nói:
“Vậy đi rạp chiếu phim đi, tôi thấy gần đây có rất nhiều phim đang chiếu.”
Mà cô không có thời gian đi xem.
Nhân lúc chưa hết thời gian chiếu, Lộ Tuệ Tuệ phải đi xem bù.
Bùi Chi Hành gật đầu.
Phải đi ra ngoài nên Lộ Tuệ Tuệ về phòng thay quần áo.
Lúc khoác thêm áo khoác, cô đắn đo giữa việc mặc áo khoác dạ xinh đẹp hay là mặc áo lông vũ ấm áp.
Cuối cùng, giữa phong cách và cái mạng, Lộ Tuệ Tuệ chọn cái sau.
Mạng này quan trọng hơn.
Mấy thứ khác xếp đằng sau.
Cô không muốn bị bệnh nữa đâu.
-
Bây giờ đang là kỳ nghỉ đông, rạp chiếu phim hầu hết là học sinh.
Khi Lộ Tuệ Tuệ trùm kín mít xuất hiện cùng Bùi Chi Hành, xung quanh họ có vài cặp người yêu là học sinh.
Còn lý do cô biết đối phương là học sinh thì vì cô vô tình nghe cuộc đối thoại của họ, họ đang kể kỳ nghỉ đông này mình làm được bao nhiêu bài tập.
Lộ Tuệ Tuệ nghe, khóe môi bất giác cong lên.
Nói thật, cô rất hâm mộ các cặp tình nhân yêu nhau thời học sinh. Năm cô lên cấp ba, bố mẹ qua đời, đến lớp 11 thì cô bị bệnh.
Cả năm lớp 12 của cô đều trôi qua trong lo sợ bất an, cô hoàn toàn không có tâm tư nghĩ về tương lai hay chú ý đến các bạn học và bạn bè xung quanh.
Thời cấp ba của cô không vui vẻ gì.
Mặc dù cô vẫn luôn cố gắng để lạc quan hơn, nhưng điều đó thật sự rất khó.
Bây giờ nhìn các chàng trai, cô gái nhỏ tuổi yêu nhau xung quanh mình, cô thật sự rất hâm mộ.
Chú ý tới ánh mắt của cô, Bùi Chi Hành nhìn cô.
“Em cười gì đó?”
Lộ Tuệ Tuệ không nhịn được nói nhiều với anh:
“Anh có thấy tình yêu tuổi học trò rất đẹp không?”
Bùi Chi Hành: “…”
Anh im lặng một lúc:
“Không.”
“Sao lại không?”
Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh với vẻ khó hiểu:
“Chẳng lẽ thời học sinh anh không yêu đương à?”
Không phải chứ, người xuất sắc như Bùi Chi Hành lẽ nào lại không có người theo đuổi?
Nghe cô nói, Bùi Chi Hành rũ mắt nhìn cô.
Hai người nhìn nhau một lúc, Lộ Tuệ Tuệ mờ mịt:
“Câu hỏi của tôi khó trả lời lắm hả?”
“Không phải.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-237.html.]
Bùi Chi Hành cong môi, cố tình thì thầm hỏi cô:
“Tại sao em lại muốn biết?”
Lộ Tuệ Tuệ: “Không phải.”
Cô bình tĩnh nói:
“Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi.”
Bùi Chi Hành bất lực:
“Không có.”
Lại một lần nữa, anh lại khiến Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy thất bại:
“Tôi có vợ sắp cưới rồi mà còn yêu sớm, đây không phải hành vi của đồ cặn bã à?”
Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ há miệng, nhẹ giọng nói:
“Lúc đó vợ chưa cưới của anh đã về đâu, hơn nữa đây chỉ là lời nói đùa của phụ huynh, cho nên không tính.”
Cô lẩm bẩm:
“Nếu anh yêu thật thì cũng không ai nói gì anh đâu.”
Lộ Tuệ Tuệ nghĩ, Nghiêm Tư Nhân sẽ không nói, Tô Từ cũng không trách anh. Dù sao thì mọi người đều biết rõ chuyện này ra sao.
Ai biết cô liệu có tìm được cô không, họ cũng chưa đính hôn chính thức, chỉ là hai mẹ thân nhau nên hứa hẹn bằng lời mà thôi.
Bùi Chi Hành im lặng một lúc, hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô nói:
“Tôi là người giữ lời.”
Đối diện với con người đen sâu thẳm của anh, Lộ Tuệ Tuệ bỗng không nói lên lời.
Cô bình tĩnh một lúc rồi khẽ ‘ồ’ một tiếng.
“Thế nên…”
Bùi Chi Hành đến gần cô, quan sát biểu cảm của cô, nhỏ giọng nói:
“Cho nên có muốn cân nhắc chút không?”
Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra, kinh ngạc nhìn anh:
“Cân nhắc cái gì?”
Miệng nhanh hơn não.
Bùi Chi Hành nhìn cô, cười:
“Cân nhắc xem tôi là đối tượng có thể sẽ chọn của em?”
Anh không ép cô phải quyết định ngay bây giờ.
Anh sẽ cho cô thời gian.
Lộ Tuệ Tuệ trố mắt, nhìn đôi mắt nghiêm túc của anh, những lời định nói bỗng không nói nổi nữa.
Thật ra cô có thể cảm nhận được Bùi Chi Hành thích cô, nhưng cô luôn cảm thấy mình không giỏi bằng anh, cũng không tốt như những gì anh nghĩ.
Cô sợ cảm giác của Bùi Chi Hành với cô chỉ là xúc động nhất thời, hoặc là bị người lớn ép nên mới nảy sinh tình cảm với cô.
“Như vậy… anh không thiệt chứ?”
Lộ Tuệ Tuệ nói thầm.
“Lỡ có rất nhiều đối tượng thì sao?”
Bùi Chi Hành nhướng mi.
“Rất nhiều là bao nhiêu?”
Lộ Tuệ Tuệ: “Tôi chỉ nêu ví dụ thôi.”
“Ừm.”
Bùi Chi Hành lên tiếng:
“Không sao, tôi cảm thấy tôi sẽ nhanh hơn những người khác."
Lộ Tuệ Tuệ: “…”
Cô im lặng, một lúc sau mới thốt được một câu:
“Nhưng thật ra tôi không tốt lắm.”
Bùi Chi Hành không nói gì.
Lộ Tuệ Tuệ lấy tinh thần nói: