Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-02-27 05:40:16
Lượt xem: 44

Nếu không có gì bất ngờ thì đây là người cô ấy từng yêu thầm nhưng không có kết quả, còn luôn trốn tránh cô ấy.

Trong phòng yên tĩnh một lúc, lúc Lộ Tuệ Tuệ ngây người, bỗng nhiên Lộ Niên Niên ngồi dậy.

“Chị, đồ nướng nguội rồi.”

Cô ấy làm như không phát giác ra chuyện gì, gọi cô.

“Mau ăn thôi.”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy chằm chằm một lúc, trả lời.

“Được.”

Cô hỏi.

“Có muốn uống gì không? Chị nhờ Nhạc Nhạc đi lấy chút nước dương mai?”

Nghe vậy, Lộ Niên Niên liếc cô, cười nói.

“Lúc này làm gì có chỗ nào có nước dương mai.”

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Dương mai hết từ lâu rồi.

Lộ Tuệ Tuệ hơi nghẹn.

Lộ Niên Niên cắn cánh gà, úp úp mở mở nói.

“Em muốn uống rượu, được chứ chị?”

Lộ Tuệ Tuệ không trực tiếp từ chối cô ấy, chỉ hỏi một câu.

“Chắc không?”

“Vâng.”

Lộ Niên Niên dựa vào vai cô.

“Ngày kia em mới về, uống say thì ngày mai cũng có thể ngủ một giấc ở chỗ của chị.”

Lộ Tuệ Tuệ không khuyên nữa, đồng ý nói:

“Được, chị nhờ Lý Mặc đi mua.”

“Vâng chị.”

Không lâu sau, Lý Mặc đưa cho Lộ Tuệ Tuệ một thùng bia.

Lúc đưa cho cô, Lý Mặc muốn nói lại thôi.

“Chị Tuệ Tuệ.”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Tôi không uống nhiều, yên tâm đi.”

Lý Mặc gật đầu.

“Vâng.”

Bia có một phần là đá, một phần không. Đá ở quầy bán đồ lặt vặt bên kia không nhiều lắm, nên đã bỏ thêm vài thứ khác vào.

Lộ Tuệ Tuệ vừa đặt xuống, Lộ Niên Niên mở một lon uống ừng ực một ngụm to.

Lúc này, thật ra trời hơi lạnh, uống bia lạnh có một loại cảm giác rất là kích thích.

“Quá đã.”

Lộ Niên Niên ồn ào.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy như thế, khẽ xoa đầu cô ấy.

“Ăn mấy cái này trước, lát rồi uống.”

Lộ Niên Niên bĩu môi.

“Vâng.”

Cô ấy rất nghe lời.

Không ăn đồ nướng nhiều, hai người bắt đầu uống rượu.

Uống mãi uống mãi, bỗng Lộ Niên Niên hỏi.

“Chị, sao chị biết tên tiếng anh của anh ấy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-205.html.]

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, quay đầu nhìn cô ấy.

“Niên Niên, em muốn xem bộ phim đó không?”

Lộ Niên Niên nhìn cô giây lát, mở miệng nói.

“Thật ra em biết bộ phim này.”

Nhưng cô ấy không chú ý đạo diễn là ai, lúc trước ở đoàn làm phim quay phim, cô ấy đã nghe những diễn viên khác nhắc tới bộ phim này, lúc ấy còn nghĩ trong nước mà công chiếu cô ấy nhất định phải đi xem.

Bởi vì, cô ấy rất thích câu chuyện này.

Nhưng khoảng thời gian này quá bận, cô ấy đang vội đóng máy.

Sau khi đóng máy, về nhà cô ấy lười nên quên mất chuyện này.

Nếu không phải vừa nãy Lộ Tuệ Tuệ nhắc tới, thiếu chút nữa Lộ Niên Niên quên mất thật ra mình biết sự tồn tại của bộ phim này.

Nghe cô ấy nói xong, Lộ Tuệ Tuệ lặp lại câu hỏi.

“Có muốn xem không?”

Cô liếc nhìn thời gian, cười nói.

“Chị có thời gian, bây giờ chúng ta xem, khoảng mười hai giờ có thể xem xong, sau đó chúng ta đi ngủ, thế nào?”

Môi Lộ Niên Niên mấp máy, nhìn ánh mắt dịu dàng của Lộ Tuệ Tuệ, cô ấy gật đầu.

“Vâng.”

-

Xem lại bộ phim này, Lộ Tuệ Tuệ phát hiện rất nhiều chi tiết nhỏ được ẩn giấu.

Thậm chí, cô có thể cảm nhận được rất nhiều cảm xúc mà đạo diễn muốn bày tỏ.

Về phần Lộ Niên Niên bên cạnh cô, cô ấy đang ôm đầu gối xem phim, mắt không chớp, như một con rối gỗ bị đứt dây.

Lộ Tuệ Tuệ không biết nên hỏi thế nào, cũng không biết có nên hỏi hay không.

Đây là chuyện riêng tư của cô ấy, cô sợ cô hỏi rồi cô ấy khó mà nói, cũng không muốn nói.

Cô đang nghĩ ngợi, màn hình bật chế độ im lặng đặt bên cạnh sáng lên.

Lộ Tuệ Tuệ cúi đầu, là Bùi Chi Hành gửi tin nhắn tới.

Bùi Chi Hành: [Quay phim không thuận lợi à?]

Cô đoán Lý Mặc nói cho anh biết chuyện mình nhờ anh ấy mang bia tới phòng.

Lộ Tuệ Tuệ: [... Lý Mặc nói chuyện này cho anh à?]

Bùi Chi Hành: [Cậu ấy sợ em uống say.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Không uống say, tôi chỉ uống hai lon, Niên Niên muốn uống. Anh hết bận rồi?]

Bùi Chi Hành: [Còn đang ở bữa tiệc.]

Tập đoàn Kinh Thịnh có công ty chi nhánh ở bên này, mấy hôm trước công ty chi nhánh gặp chút vấn đề.

Đáng lẽ việc này không cần Bùi Chi Hành động vào, nhưng sau khi nghe được địa chỉ là ở Cam Sơn, anh chủ động bỏ thời gian, tự mình tới đây một chuyến.

Lúc này, đoàn người còn đang ở bữa tiệc.

Bùi Chi Hành không thể không thừa nhận, nhân viên chính phủ ở Cam Sơn bên đây thật sự rất khó chơi.

Anh tốn không ít công sức mới ra khỏi phòng bao gửi tin nhắn cho Lộ Tuệ Tuệ.

Nghe tiếng động truyền ra không ngừng trong phòng bao, trong con ngươi của Bùi Chi Hành hiện lên một tia không vui.

Anh giơ tay xoa thái dương, cụp mắt nhắn tin cho Lộ Tuệ Tuệ.

[Định mấy giờ ngủ?]

Lộ Tuệ Tuệ: [Khoảng mười hai giờ.]

Bùi Chi Hành: [Tôi cố gắng tới trước mười hai giờ.]

Thấy tin nhắn của anh, Lộ Tuệ Tuệ cau mày.

[Tới làm gì?]

Bùi Chi Hành: [Thăm ban.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Ò.]

Bùi Chi Hành: [Có cho phép không?]

Loading...