Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 200
Cập nhật lúc: 2025-02-26 03:20:04
Lượt xem: 73
Lộ Tuệ Tuệ ngủ một giấc trên máy bay, tỉnh lại mới nhìn thấy tin nhắn trả lời của Bùi Chi Hành.
Bùi Chi Hành: [Một tháng có phải hơi ít không?]
Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ, nhớ đến giá cả của cái váy kia, hình như đúng thật.
Cô cụp mắt, nghiêm túc trả lời.
[Ba tháng được không? Ba tháng ăn sáng lòng vòng quanh khu chúng ta sẽ ngán đấy, anh có chắc mình có thể ăn lâu như vậy không?]
Bùi Chi Hành: [Tạm tính ba tháng đi.]
Lộ Tuệ Tuệ: [Được.]
Một lúc sau, Bùi Chi Hành mới trả lời cô.
[Ăn rất ngon.]
Lộ Tuệ Tuệ: [Đương nhiên rồi, tôi và Niên Niên rất thích quán này.]
Quán ăn mà cô từng nếm thử qua, hương vị chắc chắn không thể tệ được.
Bùi Chi Hành nhìn tin nhắn của cô, khẽ cong môi dưới. Những gì anh nói không đơn giản chỉ là bữa sáng ở quán ăn đó đâu.
Trò chuyện được vài câu, Lộ Tuệ Tuệ cất điện thoại, lấy kịch bản ra đọc để g.i.ế.c thời gian.
Vừa hạ cánh cô đã phóng ngay đến trường quay, tình cờ đúng lúc đạo diễn đang khai máy.
Các nghệ sĩ khác đến sớm một ngày, riêng Lộ Tuệ Tuệ đến muộn một chút vì cô có lời hứa với Tống Tinh Trì.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Cũng may đạo diễn Trần không để ý chuyện này cho lắm, vừa nhìn thấy cô đã nhiệt tình chào đón.
“Tuệ Tuệ, đến đây này.”
Ông ấy nói:
“Hai diễn viên chính đứng bên cạnh tôi.”
Lộ Tuệ Tuệ cười nói:
“Cảm ơn đạo diễn Trần.”
Hoắc Chính Khanh liếc nhìn cô một cái.
“Em vừa tới à?”
“Đúng vậy.”
Lộ Tuệ Tuệ ngượng ngùng.
“Xin lỗi đã để mọi người chờ lâu.”
“Không lâu đâu.”
Từ Uyển nói.
“Vừa đúng lúc mà.”
Bầu không khí của đoàn phim từ trước đến nay rất tốt, mọi người cùng nhau đọc kịch bản suốt một tháng, đều quen với nhau cả rồi.
Nghi thức khai máy kết thúc, Lộ Tuệ Tuệ đi theo mọi người đến trường quay.
-
Có không ít người biết “Hắc Nguyệt Quang” sẽ khai máy vào hôm nay, vậy nên họ vẫn đang ngồi xổm trên mạng chờ ảnh chụp được đăng lên.
Đến hơn mười một giờ, hình ảnh của buổi khai máy mới chậm rãi xuất hiện trên đầu hot search.
Cái này là do đoàn phim mua.
Offical Weibo cũng đăng một bài “khai máy thuận lợi”, diễn viên trong đoàn sôi nổi chia sẻ về trang cá nhân, công bố tên nhân vật của mình trong phim.
Lộ Tuệ Tuệ cũng tranh thủ chia sẻ lại bài đăng, giới thiệu xong cô đăng xuất khỏi Weibo.
Quay phim chính thức bắt đầu, cô phải tập trung quay phim cho thật tốt.
Cảnh quay đầu tiên được sắp xếp vào buổi chiều.
Đó là phân cảnh giữa Lộ Tuệ Tuệ và Hoắc Chính Khanh, cả hai không có nhiều cảnh quay chung ở Cam Sơn, ở đây cô chủ yếu có nhiều cảnh diễn với Ôn Nhuệ Trạch và Từ Uyển.
Vốn là phim tiên hiệp, rất nhiều cảnh quay là do đoàn phim dàn dựng để tạo nên một thế giới tiên hiệp đúng nghĩa.
Lần đầu tiên Lộ Tuệ Tuệ nhìn thấy đã trố mắt ra.
Trước đây khi cô xem phim, nhiều cảnh quay mà cô nhìn thấy là sản phẩm sau khi được cắt ghép hậu kỳ, trên thực tế tất cả được quay dưới phông nền xanh. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một cảnh tượng được dàn dựng chân thật và hoành tráng đến vậy.
Từ Uyển bám lấy Lộ Tuệ Tuệ, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô thì bật cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-200.html.]
“Em không biết sao? Tất cả phim truyền hình của đạo diễn Trần đều được quay bằng cảnh thật, ông ấy thích như thế đấy, trừ khi khó quá chúng ta mới phải đến studio quay phông xanh.”
Từ Uyển đã từng hợp tác với đạo diễn Trần một lần, trước đây cô ấy diễn vai phụ.
Còn là vai phụ chuyên nghiệp nữa đấy.
-
Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc cảm thán.
“Tuyệt vời quá!”
Từ Uyển vỗ vai cô.
“Tối nay chúng ta có một cảnh chung, bây giờ tập thử nhé?”
“Được ạ.”
Hai người đối mặt với nhau, Hoắc Chính Khanh từ bên kia đi tới, cà lơ phất phơ nói.
“Cô Từ, chừng nào cô mới trả nữ nhi cho tôi đây?”
Từ Uyển: “...”
Lộ Tuệ Tuệ: “…”
Trong kịch bản, lúc Lộ Tuệ Tuệ rơi xuống vực sâu thì vô tình gặp được Hoắc Chính Khanh, người này bắt cô gọi mình là phụ thân, nếu không sẽ không cứu cô.
Cuối cùng, Lộ Tuệ Tuệ nghiến răng gọi phụ thân tận hai lần để có thể sống sót và trả thù.
Vì vậy nên gần đây Hoắc Chính Thanh vẫn thường xuyên gọi cô là nữ nhi.
Lúc đọc kịch bản, Lộ Tuệ Tuệ có thể cảm nhận được sở thích tàn ác quái lạ của biên kịch.
Bố và con gái.
Quả nhiên là… một câu chuyện tình bị cấm đoán.
Từ Uyển bị câu nói của Hoắc Chính Khanh làm cho bật cười.
“Thầy Hoắc à, đừng lo lắng, tôi hứa lát nữa sẽ trả lại nữ nhi nguyên vẹn cho cậu.”
Hoắc Chính Thanh: “Được thôi.”
Anh ta ngồi xuống bên cạnh cô.
Lộ Tuệ Tuệ không ngại sự có mặt của anh ta, nhưng cô không ngờ được một lúc sau Ôn Nhuệ Trạch cũng chạy tới.
Đột nhiên, từ hai người đang tập diễn biến thành bốn người tập diễn.
“Tuệ Tuệ.”
Ôn Nhuệ Trạch nhìn cô.
“Cô nói lại câu thoại đó lần nữa đi.”
Lộ Tuệ Tuệ làm theo.
Ôn Nhuệ Trạch nhíu mày, nhẹ giọng nói.
“Tôi nói câu thoại này thử, cô nghe rồi cảm nhận thoại nhé.”
Lộ Tuệ Tuệ không hề tức giận, nghiêm túc học hỏi.
“Được, cậu nói đi.”
Ôn Nhuệ Trạch đọc từng chữ rõ ràng, lời thoại nói ra mang theo một cảm giác rất đặc biệt.
Kỹ năng đọc thoại của Lộ Tuệ Tuệ vẫn còn quá kém, cần phải nỗ lực trau dồi.
Học theo Ôn Nhuệ Trạch nói mấy lần, Hoắc Chính Khanh và Từ Uyển đều nói.
“Giữ trạng thái này nhé.”
Lộ Tuệ Tuệ cảm động không thôi.
“Cảm ơn.”
Thật lòng mà nói, trong đoàn phim có rất ít bạn bè tình nguyện kiên nhẫn dạy đi dạy lại cho người khác như thế này.
Những việc như vậy thường sẽ do đích thân đạo diễn hướng dẫn.
Ôn Nhuệ Trạch mỉm cười.
“Chỉ khi tất cả chúng ta đều diễn tốt thì mới có thể cho ra đời một bộ phim tốt.”
Từ Uyển: “Đúng vậy, chị còn trông đợi bộ phim này sẽ mang về giải thưởng cho chị đó.”
Lộ Tuệ Tuệ: “…”