Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-02-26 03:20:02
Lượt xem: 36

“Có chuyện gì cứ gọi cho tôi hoặc trợ lý của tôi. Nếu gọi tôi không được thì em cứ tìm Quý Minh Tân.”

Ánh mắt anh sâu thẳm nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

“Không cần phải cậy mạnh.”

Giai đoạn đầu phải treo trên dây thép vất vả thế nào, Bùi Chi Hành đã nghe qua.

Lộ Tuệ Tuệ cười một cái.

“Tôi biết rồi.”

Cô nhìn Bùi Chi Hành, không nhịn được hỏi.

“Sếp Bùi, có ai từng…”

Cô cố ý dừng lại một chút rồi nói tiếp.

“... Bảo anh nói nhiều chưa?”

Bùi Chi Hành: “... Em là người đầu tiên.”

Lộ Tuệ Tuệ ồ lên, nhịn không nổi bật cười.

“Vậy là vinh hạnh của tôi nhỉ?”

“...”

Hai người trò chuyện ngắn ngủi vài câu ở trong xe, đến tận khi Nhạc Nhạc báo tin cô ấy đã tới nơi thì Lộ Tuệ Tuệ mới chuẩn bị xuống xe.

Bùi Chi Hành xách hành lý giúp cô, thấy trợ lý của cô đến lại dặn dò.

“Khi nào có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, nhớ đi tìm Hoắc Chính Khanh, cậu ta sẽ giúp em.”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười, ngước mắt nhìn anh.

“Tôi đi đóng phim chứ không phải đi phiêu lưu nguy hiểm đâu.”

Bùi Chi Hành không nói gì.

“Ở Cam Sơn sẽ khó khăn hơn em tưởng tượng nhiều.”

Trước đây lúc đọc kịch bản có lẽ Lộ Tuệ Tuệ không có cảm giác gì nhiều, nhưng Bùi Chi Hành đánh giá khi đóng phim có thể cô sẽ phải chịu khổ nhiều.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Tôi biết rồi.”

Cô ra hiệu.

“Vậy tôi vào trước đây.”

Nhìn vào đôi mắt hoa đào quyến rũ của Bùi Chí Hành, Lộ Tuệ Tuệ nói.

“Anh quay về nhớ chú ý an toàn.”

“Ừ.”

Nhìn Lộ Tuệ Tuệ và đội trợ lý đi vào sân bay, Bùi Chi Hành mới lái xe rời đi.

-

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Ký gửi hành lý xong, Lộ Tuệ Tuệ đi cùng Lý Mặc và Nhạc Nhạc vào phòng chờ.

Lúc này, Nhạc Nhạc mới nhìn cô chằm chằm.

“Chị Tuệ Tuệ nè.”

Lộ Tuệ Tuệ cầm ly cà phê đen nóng hổi vừa mới mua trên tay, ngáp liên tục.

“Sao vậy?”

“Sếp Bùi…”

Nhạc Nhạc nhìn sang Lý Mặc ở đằng xa, nhỏ giọng hỏi:

“Tại sao sếp Bùi lại đích thân đưa chị đến đây vậy?”

Lúc Lộ Tuệ Tuệ nói cô ấy không cần đến đón, Nhạc Nhạc còn tưởng rằng tài xế nhà cô sẽ đưa cô đi.

Lộ Tuệ Tuệ liếc nhìn Nhạc Nhạc.

“Muốn biết hả?”

Nhạc Nhạc gật đầu, chuyện này ai mà không muốn biết.

Lộ Tuệ Tuệ hừ nhẹ, kiêu ngạo nói:

“Không nói cho em đâu.”

Nhạc Nhạc: “…”

Không thèm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-199.html.]

Lộ Tuệ Tuệ nhìn vẻ mặt bĩu môi của Nhạc Nhạc, hơi nheo mắt lại.

Cô lấy điện thoại ra xem giờ, ước tính thời gian Bùi Chi Hành về đến nhà. Lúc tới đây không có kẹt xe, nhưng lúc về thì chưa chắc.

Cô nhìn chằm chằm vào cuộc trò chuyện tối qua giữa hai người, suy nghĩ hồi lâu rồi quay lại nhìn Nhạc Nhạc.

“Chị ra ngoài đi dạo một lát được không?”

Nhạc Nhạc sửng sốt.

“Chị Tuệ Tuệ, chị muốn mua gì?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Chị đi một vòng xem đã, có cái gì thì mua cái đấy.”

Nhạc Nhạc: “…”

Kẻ có tiền là đây sao?

“Để em đi với chị.”

“Được.”

Cô bước vào vài cửa hàng, nhưng không tìm được món mình muốn mua.

Nhạc Nhạc nghi ngờ nhìn cô.

“Chị Tuệ Tuệ, rốt cuộc chị muốn mua cái gì?”

Lộ Tuệ Tuệ lắc đầu.

“Không biết nữa.”

Cô nhìn sang biểu cảm cạn lời của Nhạc Nhạc, giải thích.

“Chị thấy cái nào thuận mắt thì mua.”

Nhưng hiện tại thì cô chưa thấy cái nào thuận mắt cả.

Nhạc Nhạc: “Được thôi.”

Cô ấy nhìn thời gian.

“Sắp đến giờ đăng ký rồi, hay chúng ta quay về nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ cũng không từ chối.

“Được.”

Lên máy bay, Lộ Tuệ Tuệ kiểm tra thời gian xong thì bấm vào app đặt đồ ăn.

Xong xuôi, cô chuyển điện thoại sang chế độ máy bay, an tâm nhắm mắt ngủ.

Vì bị trì hoãn ít thời gian ở sân bay, trên đường về bỗng xuất hiện tình trạng ùn tắc giao thông, khi Bùi Chi Hành về đến nhà cũng đã gần tám giờ.

Chủ nhật là ngày nghỉ của dì Trần, vậy nên dì cũng không có mặt ở đây.

Căn phòng trước mắt trống rỗng, Bùi Chi Hành không hiểu sao lại thấy không quen. Anh ném chìa khóa sang một bên, tự hỏi không biết nên ăn sáng trước hay chạy bộ trước.

Nói chung, hiện tại ngủ bù không nằm trong những điều mà anh cần cân nhắc.

Bùi Chi Hành còn chưa kịp quyết định thì điện thoại di động đã reo lên.

Anh liếc nhìn dãy số lạ lẫm, hơi nhướng mày.

“Xin chào.”

“Chào ngài.”

Một giọng nam xa lạ truyền đến.

“Là ngài Bùi phải không ạ?”

Bùi Chi Hành: “Anh là…?”

“Tôi là nhân viên giao đồ ăn, có đơn hàng được giao đến cho ngài, ngài có thể ra nhận được không ạ?”

Khu mà Bùi Chi Hành đang sinh sống, người ngoài muốn đi vào phải đăng ký, nhân viên giao hàng càng không thể vào, thủ tục đăng ký lại lâu lắc, chỉ đành để khách ra nhận hàng.

Bùi Chi Hành vòng lại chỗ cổng ra vào, nhận túi đồ ăn từ nhân viên giao hàng.

Anh rũ mắt nhìn hộp cơm bên trong, sau đó xách vào trong nhà mở ra.

Là bữa sáng lành mạnh kiểu Trung Quốc.

Cháo sườn heo và bánh bao nhỏ, ngoài ra còn có một vài món ăn kèm.

Bùi Chi Hành nhìn kĩ, phát hiện trên hóa đơn mua hàng có dòng ghi chú.

[Sếp Bùi, nếu anh đã quên số thẻ, vậy để tôi… Mua bữa sáng cho anh một tháng được không?]

Nhìn thấy ghi chú, khóe môi Bùi Chi Hành nhếch lên.

Anh cụp mắt xuống, ngồi vào bàn ăn, cẩn thận thưởng thức khoảng thời gian ăn sáng hiếm hoi này.

Loading...