Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 196
Cập nhật lúc: 2025-02-26 03:19:56
Lượt xem: 38
Lộ Tuệ Tuệ: “... Em sẽ cố gắng.”
Cúp điện thoại, Lộ Tuệ Tuệ nhìn về phía Bùi Chi Hành.
“Anh có biết chụp ảnh không?”
Bùi Chi Hành nhìn cô.
Lộ Tuệ Tuệ hơi khựng lại, giải thích.
“Tôi muốn chụp mấy tấm ảnh, anh chụp giúp tôi được không?”
Bùi Chi hành im lặng vài giây, từ từ nói.
“Để tôi thử xem.”
Năm phút sau.
Lộ Tuệ Tuệ nhận lấy điện thoại nhìn những tấm hình Bùi Chi Hành chụp.
Cô càng xem, lông mày càng nhíu lại.
Bùi Chi Hành thấy cô như vậy.
“Xấu lắm sao?”
Lộ Tuệ Tuệ ngước mắt đối diện với anh một lúc lâu, cạn lời một lúc lâu mới nói.
“Không hợp để cho fans xem.”
Bùi Chi Hành: “?”
Lộ Tuệ Tuệ: “Để tôi nhờ người khác chụp hộ tôi vậy.”
Bùi Chi Hành không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Thấy anh có vẻ không vui, Lộ Tuệ Tuệ quay đầu hỏi chuyên viên trang điểm đang nghỉ ngơi.
“Chị ơi, chị có thể chụp giúp em mấy tấm hình không?”
Chuyên viên trang điểm đang định trả lời, nhiếp ảnh gia của Tống Tinh Trì đã tự tiến cử.
“Tuệ Tuệ, để tôi chụp cho cô.”
Lộ Tuệ Tuệ cong môi cười.
“Được, cảm ơn.”
Nhiếp ảnh gia vừa chụp vừa khen.
“Trời ơi, Tuệ Tuệ, với dáng người này của cô thì dù có chụp thế nào cũng đều đẹp.”
Anh ta chỉ huy.
“Nhìn bên này.”
Lộ Tuệ Tuệ làm theo.
Khả năng cảm nhận máy ảnh của cô cũng không tệ lắm, tạo hình nào cũng có thể nắm bắt được.
Chỉ một lát sau, nhiếp ảnh gia đã chụp xong, đưa điện thoại cho cô.
“Cô xem đi, có hài lòng không?”
Vì có những tấm hình Bùi Chi Hành chụp để so sánh, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy ảnh do nhiếp ảnh gia chụp cứ như đã được photoshop rồi vậy.
Cô gật đầu hài lòng.
“Đẹp lắm, cảm ơn anh.”
Nhiếp ảnh gia cười.
“Sau này có công việc gì, cô cứ gọi tôi.”
Lộ Tuệ Tuệ: “Được thôi.”
Cô nói.
“Chút nữa tôi sẽ hỏi Tống Tinh Trì phương thức liên lạc của anh.”
“Không thành vấn đề.”
Chụp ảnh xong, Lộ Tuệ Tuệ tới trước phòng thay đồ, trốn vào một góc rồi tự sướng mấy tấm.
Nhưng kỹ năng tự sướng của cô cũng tạm ổn, miễn cưỡng có thể chấp nhận được.
-
Thay đồ diễn ra, cô cảm thấy người mình nhẹ nhõm vô cùng.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Chào hỏi nhân viên của Tống Tinh Trì xong, cô gửi tin nhắn cho Tống Tinh Trì để sau khi buổi biểu diễn kết thúc, cậu ấy có thể đọc được, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành rời khỏi sân vận động trước. Tống Tinh Trì vẫn còn mấy bài chưa hát xong, nếu chờ cậu ấy hát xong mới về thì cô sợ rằng đêm nay sẽ phải kẹt ở con đường gần sân vận động tầm một hai tiếng mất.
Để đảm bảo an toàn, cô chỉ có thể rời đi trước.
Sau khi lên xe, Lộ Tuệ Tuệ nhìn người đàn ông yên lặng bên cạnh.
“Anh có cảm thấy buổi biểu diễn ồn ào lắm không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-196.html.]
Bùi Chi Hành nghiêng mắt nhìn chằm chằm đôi mắt mở to của cô trong giây lát, bên tai vẫn luôn văng vẳng giọng hát của cô trên sân khấu.
“Không đến nỗi.”
Lộ Tuệ Tuệ bất ngờ.
“Thật sao?”
Cô tưởng rằng Bùi Chi Hành sẽ vô cùng chán ghét mới đúng.
Bùi Chi Hành “ừm” một tiếng, nhìn cô.
“Bất ngờ vậy sao?”
“Đúng vậy.”
Lộ Tuệ Tuệ nói thẳng.
“Tôi nghĩ anh sẽ thích những show diễn tao nhã như nhạc kịch chứ?”
Nghe vậy, Bùi Chi Hành cười nói:
“Âm nhạc không phân biệt tao nhã thấp kém.”
Tuy trước đây anh thật sự chưa từng nghe hòa nhạc nhưng không phải vì cảm thấy nó thấp kém mà chỉ là không thích, cũng không muốn tìm hiểu.
Nghe anh nói vậy, Lộ Tuệ Tuệ cũng hơi ngạc nhiên.
Không có thành kiến, rất tốt.
Cô cong môi, dịu dàng nói:
“Tôi cũng thấy vậy.”
Cô thích diễn tấu, cũng thích cả hòa nhạc.
Đang nói chuyện, Lộ Niên Niên lại gọi điện tới.
Trước khi lên sân khấu, Lộ Tuệ Tuệ đã nhìn thấy tin nhắn cô ấy gửi, nói rằng cô ấy không đến được, cô ấy không thể về trước, Lộ Tình Họa nói đến cuối còn cần chào bế mạc với cô ta nữa.
[Chị ơi.]
Vừa bắt máy, Lộ Niên Niên đã kích động không khác gì Hạ Lỵ.
“Chị hát hay quá! Chị giỏi quá đi mất!”
Lộ Niên Niên tâng bốc.
“Chị hát hay như mẹ vậy đó! Lúc chị lên sân khấu, suýt chút nữa làm em tưởng là được nhìn thấy mẹ, nghe hay lắm!”
Lộ Tuệ Tuệ giật mình giây lát, rũ mắt cười.
“Mẹ đã từng hát cho em nghe rồi sao?”
Lộ Niên Niên sửng sốt, đáp:
“Vâng, lúc còn nhỏ đó, mẹ hát rất hay, kéo đàn cũng rất giỏi.”
Lộ Tuệ Tuệ tưởng tượng ra những hình ảnh đó, nhẹ nhàng nói:
“Chị cũng nghĩ vậy.”
Mẹ của nguyên chủ chắc chắn rất đẹp, rất dịu dàng.
Lộ Niên Niên mím môi.
“Có phải em đã nói sai chỗ nào rồi không?”
“Không có.”
Lộ Tuệ Tuệ bật cười.
“Nếu em muốn nghe, về nhà chị sẽ hát cho em nghe?”
Lộ Niên Niên: “Được đó, được đó.”
Cô im lặng vài giây.
“Tháng sau là sinh nhật của bố, chúng ta song ca cho bố nghe có được không?”
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt, đồng ý ngay mà không do dự.
“Vâng.”
“Chị về đến nhà chưa?”
“Vẫn chưa.”
Lộ Tuệ Tuệ hỏi:
“Công việc của em sắp kết thúc rồi đúng không?”
“Phải.”
Lộ Niên Niên thở dài.
“Nhưng em không về nhà sớm được, chị về thì cứ ngủ một giấc đi.”