Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-02-26 03:19:21
Lượt xem: 41

Anh rũ mắt đọc tiêu đề do tay săn ảnh viết, hai người cư xử thân mật, cùng nhau ăn một cốc thạch trái cây.

Bùi Chi Hành nheo mắt lại, thấp giọng hỏi.

“Hôm nay quay quảng cáo thạch trái cây à?”

"... Ừ."

Lộ Tuệ Tuệ nhắc tới chuyện này vẫn thấy hơi xấu hổ.

"Là chị Hạ Lỵ nhận cho tôi."

Bùi Chi Hành im lặng một lúc, trầm giọng hỏi.

“Thích ăn thạch trái cây hả?”

Lộ Tuệ Tuệ nghẹn lời, ngẩng đầu nhìn ánh nắng mặt trời chói chang chiếu xuống, dùng mũ che nắng, mơ hồ nói:

"Cũng... cũng bình thường."

Cô dừng lại, không khỏi bật cười.

“Anh có muốn thử không?”

Bùi Chi Hành: "Gì cơ?"

"Thạch ý."

Lộ Tuệ Tuệ cong khóe miệng, cố ý nói.

"Nhãn hàng tặng tôi rất nhiều thạch, nếu anh muốn ăn thử, tối muộn lúc về nhà tôi sẽ tặng anh một thùng nhé?"

Ban đầu Lộ Tuệ Tuệ nghĩ Bùi Chi Hành sẽ từ chối.

Loại người như anh ấy trông không giống như thích ăn thạch trái cây chút nào. Nhưng điều mà cô không ngờ tới là sau khi nói lời này, Bùi Chi Hành vậy mà lại đồng ý.

"Được."

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt, nghi ngờ thính giác của mình có vấn đề.

“Anh nói gì cơ?"

Bùi Chi Hành nhìn chằm chằm vào những hình ảnh trên màn hình, trong mắt hiện lên một nụ cười, khóe môi hơi cong lên, vô cùng kiên nhẫn lặp lại.

"Tôi nói được, cảm ơn."

Lộ Tuệ Tuệ ngây như phỗng.

"Anh thật sự muốn?"

"Không muốn tặng tôi nữa à?"

Bùi Chi Hành hỏi lại.

Lộ Tuệ Tuệ nghẹn lại.

"Tôi không có ý đó."

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Cô mơ hồ nói.

"Tôi chỉ là ngạc nhiên khi thấy anh muốn ăn cái này thôi."

Bùi Chi Hành "Ừm" một tiếng, bình tĩnh nói:

"Muốn ăn thử."

Lộ Tuệ Tuệ: "Được rồi."

Cô không còn rối rắm về việc Bùi Chi Hành ăn thạch trái cây nữa, mím môi nói:

"Vậy khi nào anh về nhà thì nói với tôi một tiếng."

Bùi Chi Hành trả lời.

"Em và Lộ Niên Niên mấy giờ về?"

“Không biết nữa.”

Lộ Tuệ Tuệ nói.

“Tối nay bọn tôi đi ăn lẩu, có thể còn đi dạo gần đó một lát.”

Bùi Chi Hành "Ừ" một tiếng.

"Chú ý an toàn."

Nghe được lời này của Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy hơi buồn cười. Không biết vì sao, cô cảm thấy Bùi Chi Hành giống bố cô.

À không, anh thậm chí còn dong dài hơn Lộ Cảnh Sơn một chút, Lộ Cảnh Sơn không lảm nhảm nhiều như Bùi Chi Hành, lúc nào cũng luôn dặn dò cô chú ý an toàn.

Nghĩ tới đây, Lộ Tuệ Tuệ nhịn không nổi mà cười ra tiếng.

Nghe thấy tiếng cười của cô, Bùi Chi Hành khẽ cau mày.

“Em cười cái gì?”

“Không có.”

Lộ Tuệ Tuệ một giây ngậm lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-177.html.]

“Vậy tôi cúp máy nhé?”

"Ừm."

-

Vừa cúp điện thoại, Lộ Niên Niên từ phía sau đi tới, đôi mắt cong cong hỏi.

"Chị, ai gọi vậy?"

Lộ Tuệ Tuệ liếc nhìn cô ấy.

“Bùi Chi Hành.”

Lộ Niên Niên bừng tỉnh, nhướng mày nói:

"Xem ra sếp Bùi đang rất cố gắng à nha."

Lộ Tuệ Tuệ không để ý đến lời nói của cô ấy, giơ tay vỗ nhẹ vành mũ của cô ấy.

"Chúng ta đi qua bên kia ngắm nha?"

"Vâng."

Lộ Niên Niên quên mất Bùi Chi Hành chỉ trong một giây, cùng Lộ Tuệ Tuệ trò chuyện.

"Trước kia chị có đi sở thú nhiều không?"

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, nhớ đến hoàn cảnh sống của nguyên chủ, lắc đầu.

"Không nhiều."

Lộ Niên Niên cũng nhận ra mình đã nói phải điều không nên nói, cô ấy cụp mắt xuống, nhỏ giọng nói:

“Xin lỗi chị.”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

"Em xin lỗi gì chứ? Em cũng đâu nói sai cái gì."

Lộ Niên Niên nhìn sắc mặt của cô, nhận ra cô thật sự không tức giận, nhẹ giọng nói:

“Chị ơi, chị có muốn em kể nhiều chuyện của mẹ hơn không?”

"Được."

Lộ Tuệ Tuệ lên tiếng.

"Lúc mẹ rời đi, có phải rất đau đớn không?"

Lộ Niên Niên “Ừm” một tiếng rồi thở dài.

“Vì chưa tìm được chị, lúc mẹ ra đi vẫn luôn nắm lấy tay bố căn dặn, nói cho dù thế nào cũng phải tìm được chị. Nếu không tìm thấy chị, mẹ ở dưới cũng sẽ không yên lòng.”

Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt nhẹ, thở dài một hơi, nói:

"Mẹ sẽ không ở dưới đó."

"Dạ?"

Lộ Tuệ Tuệ chỉ lên bầu trời và nói với ánh mắt dịu dàng.

"Những người tốt bụng và xinh đẹp sẽ biến thành những ngôi sao trên bầu trời sau khi họ c.h.ế.t đi."

Sau đó vẫn luôn dõi theo hai chị em họ.

Nghe vậy, Lộ Niên Niên gật đầu lia lịa.

"Đúng vậy, em cũng tin thế."

Cô ấy nghĩ nghĩ.

“Chị ơi, ngày mai chúng ta đi gặp mẹ nhé.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

"Chị đang muốn nói với em việc này. Sáng mai đi thì thế nào? Nhân tiện hỏi bố có muốn đi cùng không."

"Vâng ạ."

-

Hai chị em đi dạo quanh sở thú khoảng hai hoặc ba tiếng rồi mới rời đi.

Hạ Lỵ còn có việc phải làm, không thể cùng họ ăn lẩu. Trước khi rời đi, chị ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

"Em tự chỉnh video hay nhờ Nhạc Nhạc chỉnh sửa hộ?"

Lộ Tuệ Tuệ biết cách chỉnh sửa video.

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ nghĩ.

“Đề em tự chỉnh vây.”

Cô nhìn Hạ Lỵ.

"Chị Hạ Lỵ, chị và Nhạc Nhạc cứ nghỉ ngơi tốt đi. Em và Niên Niên ăn lẩu xong sẽ về nhà. Tuyệt đối sẽ không gây rắc rối cho chị và chị Uông Trân nữa."

Loading...