Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-02-26 03:18:25
Lượt xem: 56
Bà ấy đồng ý, nhìn về phía Bùi Chi Hành.
“Còn lúc nữa mới có cơm ăn, con có muốn đưa Tuệ Tuệ đi dạo quanh đây không?”
Bùi Chi Hành: “Mẹ.”
Anh nhắc nhở.
“Nhà Tuệ Tuệ cũng ở đây mà.”
Tuy rằng hai nhà không phải hàng xóm liền kề, nhưng đi qua đi lại chỉ mười phút là đến nhà nhau. Nghiêm Tư Nhân nói lời này cứ như Tuê Tuệ lần đầu đến đây vậy.
Nghiêm Tư Nhân bị anh làm cho nghẹn lời.
Lộ Tuệ Tuệ cong môi.
“Dì ơi, để con giúp dì nhé?”
Nghiêm Tư Nhân sửng sốt, lúc này mới nhớ ra cô cũng biết nấu cơm, bà ấy gật đầu.
“Được, dì còn chưa được ăn đồ con nấu bao giờ đâu, Niên Niên kể rằng đồ con nấu ăn ngon lắm.”
Lộ Tuệ Tuệ nhấp môi.
“Niên Niên yêu ai yêu cả đường đi đấy ạ.”
Cô ngượng ngùng nói.
“Dì với anh đừng hi vọng quá nhiều, con chỉ biết nấu chút cơm nhà bình thường thôi.”
Cũng may phòng bếp nhà họ Bùi đủ lớn, ba người ở bên trong cũng không thấy quá chật chội.
Bùi Chi Hành vừa mới tan tầm, lúc đầu định về thư phòng xử lý một số tài liệu chưa kịp giải quyết xong, nhưng trong phòng bếp đang không ngừng truyền đến những tiếng cười rộn rã, khiến cho căn nhà thêm sức sống.
Anh đứng tại chỗ suy nghĩ trong chốc lát, hỏi Lộ Tuệ Tuệ đang đứng trong góc bếp.
“Có gì cần tôi giúp không?”
Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc.
“Anh biết nấu cơm á?”
Bùi Chi Hành: “… Không biết.”
Lộ Tuệ Tuệ khẽ “ồ”, nhìn vào sườn mặt anh tuấn của anh trong vài giây, rũ mắt nói.
“Vậy anh giúp tôi gọt vỏ khoai tây đi.”
Bùi Chi Hành đồng ý.
“Để tôi thử xem.”
Sự thật chứng minh, Bùi Chi Hành chưa từng bước chân vào phòng bếp, đến gọt vỏ khoai cũng không biết.
Vài phút sau, Lộ Tuệ Tuệ nhìn mấy củ khoai tây mà anh gọt vỏ, mí mắt giật giật.
Bùi Chi Hành quan sát thái độ của cô, không rõ nguyên do hỏi.
“Có chỗ nào cần xử lý nữa không?”
“Khoai tây này có chỗ nào bị hư à?”
Lộ Tuệ Tuệ hỏi.
Bùi Chi Hành: “Không có.”
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, nhìn mấy củ khoai sau khi gọt vỏ chỉ còn lại một phần ba, rất bình tĩnh nói.
“Vậy anh cắt nhỏ thành miếng đi.”
Dứt lời, nghĩ đến đám khoai chỉ còn tí xíu, cô sửa lời.
“Cứ cắt làm đôi là được, tôi làm thịt bò hầm khoai tây.”
Bùi Chi Hành cảm thấy hai câu này của cô có rất nhiều ẩn ý, anh cũng chuẩn bị tư tưởng rồi.
Nhưng Lộ Tuệ Tuệ không nói, anh cũng không hỏi lại.
…
Một bữa cơm, bốn người vật vã trong bếp.
Bùi Chi Hành và Nghiêm Tư Nhân chỉ làm vướng tay vướng chân, may mắn chính là dì giúp việc và Lộ Tuệ Tuệ nấu nướng không tồi, nỗ lực cứu vớt được không ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-157.html.]
Một hồi lâu sau, nhà họ Bùi cuối cùng cũng ăn cơm tối.
Trước khi ăn cơm, Nghiêm Tư Nhân vui mừng nói.
“Mọi người ngồi yên, mẹ chụp bức ảnh làm kỷ niệm cái đã.”
Bùi Chi Hành đã thấy nhiều nên không phản ứng, kéo ghế ra ngồi xuống.
Lộ Tuệ Tuệ bị Nghiêm Tư Nhân chọc cười, cũng lấy điện thoại ra, chụp vài tấm ảnh.
Chụp xong, cô đi đến ngồi bên cạnh Bùi Chi Hành.
Vừa ngồi xuống, Bùi Chi Hành đã nghiêng đầu sang bảo cô.
“Lát nữa gửi cho tôi mấy bức ảnh vừa chụp.”
Lộ Tuệ Tuệ ngẩn ra.
“Được.”
Chụp ảnh xong, Nghiêm Tư Nhân giục hai người.
“Mau ăn cơm không lát nguội giờ.”
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Bà ấy không có chút nào phong thái của mấy người lớn, cười nhạt.
“Dì muốn nếm thử thịt bò hầm khoai tây của Tuệ Tuệ trước.”
Lộ Tuệ Tuệ: “Con chờ dì cho nhận xét.”
Nghiêm Tư Nhân vừa định đưa đũa ra gắp, đã thấy đũa của Bùi Chi Hành nhanh hơn mình.
Bà ấy liếc nhìn Bùi Chi Hành, lẩm bẩm.
“Ra vẻ.”
Bùi Chi Hành làm bộ không nghe thấy.
Còn Lộ Tuệ Tuệ là thực sự không nghe thấy.
Hai người một trước một sau gắp lên thưởng thức, Lộ Tuệ Tuệ giương mắt nhìn hai người.
“Hương vị có ngon không ạ?”
Nghiêm Tư Nhân là người đầu tiên giơ ngón tay cái.
“Ăn ngon! Nạm bò hầm rất mềm, cho vào miệng là tan, hương vị quá ngon rồi.”
Bà ấy là thật lòng nhận xét.
Nghe thấy thế, mặt Lộ Tuệ Tuệ cũng giãn ra.
Cô quay đầu nhìn về phía Bùi Chi Hành.
“Có được không?”
Bùi Chi Hành “ừ” một tiếng, đối mặt với ánh mắt lấp lánh hy vọng được khen của cô, thấp giọng nói.
“Còn ngon hơn cả dì Trần làm.”
Dì Trần đang mang canh từ phòng bếp đi ra tình cờ nghe thấy câu này.
Bước chân của dì ấy hơi ngừng lại, rồi lại giả như chưa nghe thấy gì tiếp tục bưng canh lên.
Dì ấy đặt bát canh lên mặt bàn, nhìn đồ ăn trước mắt.
“Tuệ Tuệ, dì Trần cũng muốn nếm đồ ăn con làm.”
Nghiêm Tư Nhân ở một bên nhịn cười.
“Bà mau thử xem, tay nghề của Tuệ Tuệ không tồi đâu.”
Dì Trần đã làm ở nhà họ Bùi rất nhiều năm, sớm được Nghiêm Tư Nhân coi như là bạn bè, thỉnh thoảng lễ tết, bọn họ đều sẽ gọi dì ấy ra ăn cùng.
Dì Trần nhìn Bùi Chi Hành.
“Vâng, để tôi nếm thử xem.”
Dì ấy cầm đũa gắp một miếng thịt bò ăn thử, nhận xét.
“Đúng thật là không tồi, khó trách A Hành nói ăn ngon hơn đồ dì làm.”