Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 854
Cập nhật lúc: 2025-04-25 03:16:56
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vị trưởng lão đứng trên cao thờ ơ nhìn xuống, thấy người trẻ tuổi bị đàn rắn nuốt chửng, đến khi mặt đất khép lại mới lạnh lùng nói:
"Quả nhiên phải dùng mạng người mới có thể thông qua. Đi!"
Ông ta vung tay, dẫn đám người còn lại bước qua hang rắn giờ đã là đường bằng.
May mắn thay, ông ta mang theo không ít người.
Tiếng la hét hỗn loạn của nhóm Phong Hoa Môn truyền ra sau lưng, khiến Lê Kiến Mộc và Vân Dật không khỏi rùng mình. Ngón tay Vân Dật khẽ run, dù đã trải qua bao chuyện, nhưng vẫn không khỏi chấn động khi chứng kiến đồng môn của nhau g.i.ế.c hại lẫn nhau chỉ vì một cơ hội.
Khác với họ, hai người đến đây gần như chỉ là tình cờ. Những kẻ kia, rõ ràng đang dùng tính mạng của đồng môn để đổi lấy một con đường sống.
Vân Dật cười khổ, thì thào:
"Chỉ vì muốn trở thành người đại diện... rốt cuộc có thể được những gì mà khiến họ phát điên đến vậy?"
Lê Kiến Mộc đáp nhẹ:
"Tu vi không giới hạn, địa vị tối cao, tiền tài vô tận."
Ham muốn của con người vốn chỉ xoay quanh bấy nhiêu thứ. Chỉ cần nắm đúng điểm yếu, khơi dậy dục vọng của họ là chuyện vô cùng đơn giản.
Thế gian này, chẳng có thánh nhân.
Vân Dật siết chặt môi, hồi lâu sau mới thấp giọng hỏi:
"Trước đây... sư phụ tôi... cũng giống vậy sao? Liệu có phải ông ấy có lý do gì bất đắc dĩ không? Ví dụ như... có huyết hải thâm cừu cần phải báo thù nên mới..."
Lê Kiến Mộc ngắt lời anh ta, giọng dứt khoát:
"Không có."
Lê Kiến Mộc ngắt lời anh ta bằng giọng dứt khoát:
"Theo tôi biết thì Cố gia không có nhiều con cháu nối dõi. Dù là chi chính hay chi phụ, việc tu luyện đều công bằng, trong tộc cũng hiếm khi xảy ra tranh đoạt quyền lực. Hơn nữa, Vọng Chân không hề mang mối thù huyết hải thâm cừu. Trái lại, cha mẹ ông ta còn bị chính ông ta gián tiếp hại chết."
Gương mặt Vân Dật thoáng hiện vẻ đau đớn. Lê Kiến Mộc đặt tay lên vai anh, nhẹ nhàng siết một cái.
"Anh phải thừa nhận một điều, có những kẻ sinh ra đã là kẻ ác, không cần lý do. Tôi biết có vài chuyện anh rất khó chấp nhận, rất đau lòng, nhưng anh là người trưởng thành rồi, phải có năng lực tự mình phán xét. Giờ phút này anh đau khổ như vậy, chẳng phải vì anh đã có phán đoán của riêng mình rồi sao?"
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Vân Dật nhìn cô với ánh mắt phức tạp, giọng nói mang theo chút bất lực: "Cô không hiểu đâu."
Lê Kiến Mộc lặng thinh hai giây, rồi khẽ nói:
"Không, tôi hiểu."
Không ai hiểu rõ hơn cô cả.
Vân Dật vừa định cãi lại, nhưng lúc này thân hình Lê Kiến Mộc khẽ chuyển, ẩn vào trong bóng tối. Ngay sau đó, tiếng bước chân từ phía sau vọng tới.
Anh quay đầu nhìn, bắt gặp một đám người với vẻ mặt như đang chực chờ con mồi sa lưới.
Trưởng lão của Chiêu Viễn Tông bước lên, nụ cười trên mặt ông ta chẳng mang chút thiện ý nào:
"Gần đây cậu đi đâu vậy? Tìm cậu thật chẳng dễ dàng."
Ông ta từng là trưởng lão của một môn phái có mối quan hệ thân thiết với Huyền Ý Môn. Nhưng cũng chính là môn phái từng ra tay cướp đoạt tài nguyên sau khi Huyền Ý Môn gặp biến cố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/854.html.]
Giờ đây, Vân Dật đã hiểu rõ. Đám trưởng lão và tông chủ từng giả vờ là bạn hữu thân cận, thực chất đều là tà tu, hoặc có mối liên hệ ngầm với tà tu. Chính bọn chúng là những kẻ g.i.ế.c chóc nhiều nhất sau cái c.h.ế.t của sư phụ anh.
Anh ta ngửa mặt lên trời không nói một lời, rồi lặng lẽ quay đầu, tiếp tục bước về phía trước.
Trưởng lão Chiêu Viễn Tông khẽ hừ lạnh một tiếng. Nếu không phải e ngại tình hình hiện tại, e rằng ông ta đã động thủ từ lâu.
Họ đi tiếp qua hai con đường nhỏ, cuối cùng Vân Dật dừng lại.
Phía trước không còn lối đi, nhưng cảnh tượng bày ra trước mắt khiến anh không khỏi sửng sốt.
Lần đầu tiên trong đời, Vân Dật nhìn thấy một cái ao máu.
Trong màn đêm, Lê Kiến Mộc cũng khẽ cau mày. Ngay từ lúc mới tiến vào kết giới gần sông m.á.u đã đủ khiến người ta lạnh sống lưng, vậy mà cái ao m.á.u trước mắt còn khủng khiếp gấp bội.
So với nơi này, cái gọi là ao m.á.u ở Chung gia chẳng khác nào một chậu nước con nít.
Ao m.á.u khổng lồ cuộn trào, từng tầng khí âm sát đậm đặc tụ lại phía trên mặt nước, tạo thành một tầng mây m.á.u đáng sợ.
Ngay giữa trung tâm ao máu, một cỗ quan tài lơ lửng giữa không trung. Trên bề mặt quan tài chạm trổ những đường văn cổ xưa rườm rà, mỗi một hoa văn đều như một cái miệng hung thú đang há ra, không ngừng hút lấy khí âm sát đang trào dâng từ bên dưới.
Vài vị trưởng lão nhìn chăm chú vào quan tài, rồi bất ngờ quỳ rạp xuống đất.
Đám đệ tử trẻ tuổi chưa rõ đầu đuôi, nhưng thấy trưởng bối quỳ thì cũng không dám chậm trễ, lập tức quỳ theo.
Cuối cùng, chỉ còn lại Vân Dật và Lê Kiến Mộc vẫn đứng đó.
Mọi người không nhìn thấy Lê Kiến Mộc đang ẩn mình trong bóng tối, nên tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Vân Dật, gương mặt ai nấy đều đen lại.
"Mau quỳ xuống!"
Một người quát lớn.
Vân Dật nghiến răng, không nhúc nhích:
"Dựa vào cái gì?"
Anh từng quỳ lạy trời đất, cha mẹ, sư phụ và cả tổ tiên của sư môn. Nhưng tà vật quỷ dị kia là thứ gì mà anh phải quỳ trước nó?
Trưởng lão của Phong Hoa Môn đỏ bừng mắt, giận dữ hét lớn:
"Ngươi bất kính với đại nhân, chán sống rồi sao!"
Nói dứt câu, ông ta vung tay áo, một luồng sức mạnh đánh thẳng về phía Vân Dật.
Nhưng đòn tấn công chưa kịp chạm tới, đã bị một lực lượng vô hình đẩy bật ngược lại. Trưởng lão Phong Hoa Môn không kịp phản ứng, lập tức bị đánh bay ra sau, rơi xuống đất như bao tải rách. Đôi mắt ông ta mở trừng, đờ đẫn, không rõ còn sống hay đã chết.
Mọi người thất kinh, đồng loạt lao tới đỡ lấy ông ta.
"Sư phụ!"
"Sao lại thế này?"
"Chết rồi sao?"
Vẫn còn sống, nhưng đã chẳng khác gì người chết.
Tất cả ánh mắt kinh ngạc đều đổ dồn về phía Vân Dật.
Bọn họ không thể tin vào những gì vừa xảy ra.