Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 793

Cập nhật lúc: 2025-04-24 02:29:52
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lê Dịch Nam hiểu ý, gật đầu:

"Em sẽ dặn mấy đại diện trong công ty một tiếng."

"Vậy thì tốt." – Lê Kiến Mộc thản nhiên nói, sau đó nhìn sang Lê Niên Tây một cái.

Anh ba cô bình thường kín tiếng, ít khi đề cập chuyện bên ngoài. Nhưng hôm nay lại nghiêm túc cảnh báo như vậy, rõ ràng đã nắm được điều gì đó.

Lê Kiến Mộc cúi đầu, như đang suy nghĩ gì đó.

Sau khi ăn cơm xong, cả nhà ngồi nói chuyện một lúc rồi giải tán. Lê Kiến Mộc về phòng nghỉ ngơi. Một lát sau, khi cô đang định tìm Lê Niên Tây, thì nghe thấy tiếng bước chân trước cửa.

Tiếng bước chân rất nhẹ, lại có tiết tấu rõ ràng.

Cô im lặng chờ một lúc rồi bước tới kéo cửa.

"Anh ba."

Lê Niên Tây khẽ gật đầu:

"Chưa ngủ à?"

"Chưa ạ." – Lê Kiến Mộc đáp, sau đó mời anh ta vào trong phòng.

"Anh ba, anh có chuyện gì đúng không?"

Lê Niên Tây không vòng vo, khoanh tay đứng thẳng, ánh mắt sắc sảo:

"Sáng nay, có người phát hiện một t.h.i t.h.ể ở gần con phố chuyên bán đồ cổ. Mà… không chỉ có một người nhìn thấy."

Gần khu phố đồ cổ có mấy khu chung cư cũ kỹ, phần lớn người sinh sống ở đó là người già gốc Bắc Thành. Họ rất coi trọng truyền thống, dù hiện tại thành phố đã cấm đốt pháo hoa và vàng mã, nhưng mỗi dịp lễ Tết, họ vẫn âm thầm làm theo cách xưa—sáng sớm đốt pháo điện tử ngay trước cửa nhà, rồi lén mang giấy tiền ra ngã tư để đốt. Ngã tư phố đồ cổ vốn đã vắng vẻ, lại thành nơi lý tưởng cho việc ấy.

Ngày Tết, chuyện cúng bái truyền thống như vậy, cảnh sát cũng chỉ "mở một mắt, nhắm một mắt", miễn là không xảy ra chuyện gì lớn.

Nhưng năm nay thì khác.

Chưa kịp đốt xong người giấy, một vài người dân đột nhiên phát hiện trước mặt là một đống t.h.i t.h.ể đầm đìa máu—có xác không đầu, có xác bị móc nội tạng, thậm chí còn có những mảnh vụn như bị xé rách từ cơ thể người. Cảnh tượng kinh hoàng khiến họ không dám chần chừ mà gọi cảnh sát ngay.

Lê Niên Tây kể lại:

"Lúc ấy những người đó hoảng loạn đến độ báo cảnh sát ngay lập tức. Một người bạn của anh là cảnh sát trực gần đó. Sáng hôm đó, vừa thay ca là nhận được tin báo, cứ tưởng là vụ trọng án gì đó."

Anh dừng một chút, rồi nói tiếp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/793.html.]

"Nhưng khi cậu ấy cùng đồng nghiệp tới nơi thì không hề tìm thấy bất cứ t.h.i t.h.ể hay dấu vết nào. Bọn họ đã tìm kiếm cả buổi sáng nhưng vẫn không phát hiện được gì—không có máu, không có vết tích bị kéo lê, cũng không có mảnh t.h.i t.h.ể nào còn sót lại."

"Cảnh sát còn hỏi các cửa hàng gần đó để xem camera an ninh, nhưng chỗ thì máy hỏng, chỗ thì góc quay lại không trùng với vị trí các nhân chứng nói. Mà em biết không, tới mười tám người đều miêu tả y hệt nhau. Không thể là ảo giác được."

Lê Kiến Mộc khẽ nheo mắt lại, giọng trầm:

"Vậy cảnh sát nghi ngờ có người đùa dai, giả t.h.i t.h.ể rồi đem đi trước lúc trời sáng?"

"Đúng vậy," Lê Niên Tây gật đầu. "Nhưng cậu bạn anh vẫn cảm thấy không ổn. Cậu ấy nghi là có chuyện ma quái ở đó."

Anh cười khẽ:

"Trước kia chẳng ai trong ngành tin mấy chuyện này, nhưng từ sau khi xem mấy lần phát sóng trực tiếp của em, thấy em nói ra nhiều chuyện huyền học chính xác đến rợn người, mà vẫn không bị cấm sóng, họ bắt đầu thay đổi cách nghĩ."

Lê Kiến Mộc im lặng lắng nghe.

Lê Niên Tây lại nói tiếp:

"À, còn một chuyện nữa. Không hiểu sao, mấy hôm nay chợ quỷ ở Bắc Thành đột nhiên rất đông. Người tới xem đông nhất từ trước tới nay. Khách thì toàn người lạ mặt, nhiều người bán còn che kín mặt, không muốn lộ thân phận. Có cả người từ tỉnh khác lặn lội đến."

"Anh muốn em đến đó xem thử có người mất tích không à?"

"Ừm," Lê Niên Tây gật đầu. "Nếu tối nay em có thời gian, anh muốn đi cùng em dạo một vòng."

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Đây là người thứ ba mời Lê Kiến Mộc đi chợ quỷ trong ngày hôm đó. Cô hơi gật đầu:

"Được, vậy mấy giờ xuất phát?"

"Bảy ngày Tết chợ mở sớm, 1 giờ là bắt đầu. Chúng ta đi từ lúc 12 rưỡi."

Lê Kiến Mộc hỏi thêm:

"Ngày thường thì sao?"

"Ngày rằm và mùng một, chợ mở từ 3 giờ sáng."

Lê Kiến Mộc mở điện thoại, lướt qua tin nhắn. Cô nhớ lại lời hẹn của Chung Tử Ngưng lúc chiều—3 giờ sáng. Xem ra, Chung Tử Ngưng nhớ nhầm giờ chợ quỷ mở hôm Tết rồi.

Đúng 12 rưỡi, cô theo Lý Muội lên xe. Mỗi người khoác một chiếc ba lô nhỏ.

Xe của Lê Niên Tây rất rộng rãi. Vừa ngồi xuống, Lê Kiến Mộc đã thấy một túi đồ ăn vặt đặt ngay bên cạnh chỗ ngồi. Cô bật cười. Quả là anh ba rất chu đáo.

Chợ quỷ náo nhiệt hơn tưởng tượng của cô rất nhiều.

Vừa đến đầu phố đồ cổ, họ đã thấy dòng người đông đúc chen chúc nhau đi vào…

Loading...