Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 430
Cập nhật lúc: 2025-03-28 14:46:33
Lượt xem: 17
Anh ta vừa định giải thích thì ánh mắt vô thức liếc sang đám nhân viên hậu trường vẫn đang im lặng nãy giờ.
Anh ta thoáng sượng sùng.
Còn những người đang xem livestream thì lập tức bắt đầu đoán già đoán non:
[Ồ, hóa ra là có cả đoàn đội à? Tôi đã nói rồi, sao anh ta dám lớn gan đến thế chứ!]
[Làm màu quá đi, nhiều người đi cùng như vậy thì ai mà chẳng dám đi livestream khám phá?!]
[Lần trước cũng vậy, cái vụ tượng Phật ở chùa Pháp Âm ấy. Người ta đã nói là có cả một đống người theo cùng rồi!]
Trước nay, Vương Cát luôn khẳng định rằng anh ta không có đoàn đội, tất cả các buổi livestream khám phá đều do một mình anh ta thực hiện, tự chỉnh giá ba chân, tự quay phim.
Ban đầu, cũng có người tin. Nhưng rồi, khi danh tiếng của anh ta ngày càng lớn, lượng người theo dõi ngày càng nhiều, thì những nghi ngờ về việc anh ta có cả một ekip phía sau cũng ngày càng dày đặc.
Dù vậy, bất kể bên ngoài bàn tán ra sao, Vương Cát vẫn một mực phủ nhận, luôn khẳng định mình là kẻ gan lớn, chưa bao giờ đi cùng bất kỳ ai.
Nhưng lần này, có lẽ là lần đầu tiên, anh ta lộ ra sơ hở…
Vương Cát cố gắng giữ bình tĩnh. Anh ta vội vàng pha trò:
"Đoàn đội gì chứ, một đống người gì chứ, chỉ là mấy cái bát sứ không đặt cẩn thận bị gió thổi mà thôi. Mọi người không biết lúc này gió mạnh thế nào đâu, kỳ lạ thật, mới tháng Mười mà lạnh ghê, tôi mặc cũng không ít đâu đấy."
Ngay lập tức, màn hình tràn ngập bình luận:
[Ha ha ha, anh có thấy lá cây phía sau mình không? Nó chẳng động đậy chút nào, lấy đâu ra gió mà thổi vỡ bát?]
[Còn lạnh nữa? Anh mặc dày như thế thì lạnh kiểu gì? Hay là trong lòng lạnh lẽo vì sợ lật xe?]
[Nếu những gì anh nói là thật, thì chỉ có một khả năng: có thể anh đã gặp ma rồi! Bảo sao anh cảm thấy lạnh, bát tự dưng vỡ, đáng tiếc là anh không nhìn thấy.]
[Streamer, nghĩ thử xem, giờ xung quanh anh có một đống quỷ đói thèm thuồng linh hồn của anh. Anh có thấy sợ không? Còn muốn tiếp tục không?]
Vương Cát giật mình, vô thức kéo áo lại, cố giữ bình tĩnh:
"Mọi người đúng là chỉ giỏi nói linh tinh. Nếu không phải tôi định lực mạnh, gan lớn thì chắc đã bị các anh dọa sợ rồi. Thôi, đừng nói mấy chuyện này nữa, chúng ta tiếp tục nào! Mọi người thấy không, đằng kia chính là miếu Nương Nương!"
Bị vụ "đoàn đội" khi nãy làm cho chột dạ, anh ta vội vã chuyển chủ đề, sợ rằng nếu không giữ chân khán giả thì họ sẽ rời đi.
Ngày thường, vào những nơi như thế này, anh ta còn cố làm cho không khí trở nên huyền bí một chút, cẩn thận đẩy cửa ra, rồi vòng vo về tượng thần trong miếu, trước khi bắt đầu phá hoại. Nhưng lần này, vì muốn thể hiện mình gan dạ, Vương Cát chẳng buồn chần chừ, lập tức nhấc chân đá tung cửa miếu Nương Nương.
Cánh cửa cũ kỹ kêu rầm một tiếng rồi bật tung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/430.html.]
Bên trong miếu rất nhỏ, đến mức anh ta cao 1m7 mà muốn bước vào cũng phải khom lưng. Anh ta vốn tưởng đây chỉ là một gian miếu đơn sơ, có thể chỉ đủ chỗ để một người quỳ lạy trước tượng thần. Nhưng không!
Ngay khi cánh cửa mở ra, đập vào mắt anh ta không phải tượng thần, không phải hương án, mà là... một chiếc quan tài đặt ngay chính giữa!
"Ôi má ơi!"
Vương Cát lập tức hít sâu một hơi, sống lưng lạnh toát.
Làm streamer chuyên khám phá những nơi kỳ bí, anh ta từng táy máy gọi quỷ, bày trò trong miếu, nhưng đây là lần đầu tiên thực sự đối mặt với quan tài ngay trước mắt. Cảm giác sợ hãi khó mà kiềm chế, nhưng khi nhìn thấy lượt xem tăng vọt, quà tặng ào ào đổ về, anh ta buộc mình phải trấn tĩnh lại.
"Thời buổi nào rồi mà còn phong kiến mê tín thế này? Đặt quan tài ở đây làm gì? Muốn nuôi cương thi chắc? Đúng là buồn cười!"
Anh ta cố tình nói to, tỏ ra thoải mái, khiến khán giả trong phòng phát sóng cười ha hả.
[Nói nghe mạnh miệng thế, đừng tưởng tôi không thấy anh tái mét đi nhé!]
[Nếu dám thì mở nắp quan tài ra xem đi, nào nào, đừng có chùn bước!]
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Mặt Vương Cát hơi cứng lại.
"Chuyện này... không hay đâu. Dù gì cũng là người chết, mình nên tôn trọng một chút. Với lại, đây là đất ruộng của người ta, nhỡ họ báo cảnh sát thì sao?"
[Sợ cái gì? Họ dám để quan tài trong miếu, ai biết có phải đang làm chuyện mê tín phi pháp không?]
[Đúng đấy, lớn gan lên streamer! Chỉ cần anh mở nắp quan tài ra, tôi sẽ bấm theo dõi ngay lập tức!]
[Không cần mở hết đâu, chỉ cần hé ra một chút thôi, tôi lập tức tặng anh một chiếc Carnival!]
Lời dụ dỗ liên tục xuất hiện, kèm theo cả những món quà giá trị.
Vương Cát cắn môi, vẫn còn do dự, nhưng phía sau camera, mấy thành viên trong đội của anh ta liên tục ra hiệu.
Lượt xem bùng nổ, số liệu phát sóng đạt kỷ lục. Chỉ trong mấy phút, số quà tặng đổ về còn nhiều hơn cả mấy buổi phát sóng trước cộng lại. Nếu giờ bỏ cuộc, sau này đừng mong phát triển tiếp.
Anh ta nghiến răng.
"Được! Nghe theo mọi người! Quà lại tặng thêm một đợt nữa đi, tôi sẽ làm vì mọi người!"
Và đúng như dự đoán, quà tặng tiếp tục nổ tung trên màn hình.
Nhìn những hiệu ứng lóa mắt, Vương Cát đột nhiên cảm thấy chiếc quan tài trước mặt không còn đáng sợ như lúc đầu nữa.
Không ai nhận ra rằng... từ khi cánh cửa miếu bị đá văng ra, trong góc tối của căn miếu nhỏ, có thứ gì đó vừa khẽ động đậy.
Vương Cát, anh ta đúng là tự tìm đường chết!