"Được chứ, Bạch Bạch?" Nhan Thế Lương gần như cầu xin Nhan Bạch, mặt chút lo lắng, như thể chuyện đó thực sự quan trọng, Nhan Bạch , liền đầu Quý Bạch Mặc, trong mắt là sự dựa dẫm mà Nhan Thế Lương quen thuộc, đây sự dựa dẫm đó là dành cho , bây giờ dành cho một đàn ông khác.
"Mặc Mặc, ?" Nhan Bạch kéo tay áo Quý Bạch Mặc, trong mắt là sự tin tưởng và dựa dẫm tuyệt đối, như thể chỉ cần là lời của Quý Bạch Mặc, cô đều sẽ tin, đơn thuần đến cực điểm, nắm trong lòng bàn tay.
Nhan Thế Lương siết chặt tay, nhưng gì, chỉ Nhan Bạch, tim như treo lơ lửng, chờ đợi câu trả lời của cô, bây giờ nhiều ở đây như , đặc biệt là Quý Bạch Mặc cũng ở đây, một lời căn bản thể , cũng thể cưỡng ép đưa Nhan Bạch .
"Được, về sớm nhé, đợi em ở đây." Quý Bạch Mặc thấy Nhan Bạch , liền gật đầu, vẻ mặt cưng chiều, đồng t.ử u ám, trong lòng bắt đầu suy nghĩ, đến giờ đổ vỏ bao nhiêu ?
"Vâng." Sau khi thấy câu trả lời của Quý Bạch Mặc, Nhan Bạch mới đầu Nhan Thế Lương, một tiếng "", bước đến chỗ , nhưng cách giữa cô và Nhan Thế Lương dường như xa, giữa hai là một trống, họ đến một nơi yên tĩnh, vì Nhan Thế Lương chuyện riêng.
Ôn Hựu Thần thấy còn gì để xem, liền Diệp Minh bên cạnh, ánh mắt Diệp Minh gần như dán chặt Nhan Bạch, như thể thể phớt lờ thứ xung quanh, như nghĩ đến điều gì đó, Ôn Hựu Thần mỉm , nụ rạng rỡ, Diệp Minh lúc đầu thấy, chỉ cảm thấy chói mắt.
"Diệp Minh, thôi, cũng chuyện với em."
Diệp Minh kịp phản ứng Ôn Hựu Thần kéo , chỉ còn Quý Bạch Mặc tại chỗ, dựa khung cửa, ánh mắt về phía một bóng cách đó xa, Mộ Phạn, hai họ dường như là những kẻ lạc lõng trong bữa tiệc , họ đến đây để viếng, mà là mục đích khác. ...
Một góc trong nhà họ Nhan, nơi chỉ Nhan Thế Lương và Nhan Bạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-947.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Hoàn trái ngược với sự ồn ào bên ngoài, nơi yên tĩnh, Nhan Thế Lương tham lam Nhan Bạch mặt, gần như thể kìm nén xúc động trong lòng, lẽ càng thì càng , sự cố chấp gần như biến thành si mê, mỗi đêm, trong mơ của , con gái mặt rên rỉ .
Giấc mơ lặp lặp .
Khiến Nhan Thế Lương rơi trạng thái mê , khao khát bao, giá như Nhan Bạch em gái , nếu em gái ...
Anh cố gắng kìm nén suy nghĩ lệch lạc trong lòng, với Nhan Bạch mặt.
"Bạch Bạch, nhà họ Nhan bây giờ cũng yếu, chúng thể bảo vệ em, khi nào em mới chịu về nhà, sẽ còn suy nghĩ gì khác về em nữa, em chỉ là em gái của , sẽ còn suy nghĩ gì khác về em nữa."
"Anh Thế Lương, thật ?" Nhan Bạch ghế đá, tay nghịch tóc, ngước mắt Nhan Thế Lương, đôi mắt trong veo, khiến cảm thấy dù ai gì, cô cũng sẽ tin.
"Em bằng lòng tin ? Bạch Bạch, tránh xa Quý Bạch Mặc , vì..."