"Chị, đừng manh động, sẽ c.h.ế.t đấy." Nhan Bạch đưa tay phía , họng s.ú.n.g đen ngòm lúc chĩa Cấm Nguyệt, cũng ngăn cản hành động của cô , cô nhân cơ hội đ.á.n.h lén Nhan Bạch, Nhan Bạch đầu Cấm Nguyệt, khóe môi nở nụ nhạt.
Cấm Nguyệt cứng , dám manh động nữa, sợ Nhan Bạch đột nhiên nổ súng.
"Được , bây giờ chị thể tiếp tục việc của ." Nhan Bạch cũng trách hành động của Cấm Nguyệt, ngược , cô dậy, sang một bên, vẻ mặt thản nhiên, ngoan ngoãn xuống, Cấm Nguyệt.
Cấm Nguyệt khó hiểu Nhan Bạch, những lọ chất lỏng màu xanh lam mặt đất, đó là những dòng chữ mà cô hiểu, cô Nhan Bạch đang gì, nhưng điều đó ảnh hưởng đến quyết định của cô , cô đầu Cấm phụ và Cấm mẫu, lúc họ vẫn đang ngây dại, trong lòng Cấm Nguyệt nảy sinh ác độc, cầm d.a.o đ.â.m Cấm phụ, dáng vẻ của cô hề giống như đang đối xử với bố , mà như đang đối xử với kẻ thù, g.i.ế.c c.h.ế.t ông .
Lúc , ai chú ý đến, ánh mắt ngây dại của Cấm phụ và Cấm mẫu đang dần đổi, trở nên tỉnh táo và lý trí, nhưng sự tỉnh táo và lý trí mới xuất hiện một cảm xúc khác thế, đó là sự kinh hoàng và khó tin.
"Nguyệt Nguyệt, con đang gì !" Giọng Cấm mẫu, đó là tiếng hét kinh hãi tột độ, âm thanh chói tai như xuyên thủng màng nhĩ, cũng khiến tay Cấm Nguyệt run lên, đồng t.ử cô co , suýt chút nữa cho rằng nhầm, xuất hiện ảo giác, cô buông tay , hai mặt, bố .
Đôi mắt Cấm mẫu tỉnh táo, như thể từng ngốc, bà mở to mắt Cấm Nguyệt, cố gắng cử động nhưng hiểu chuyện gì đang xảy , ký ức của bà vẫn dừng ở bệnh viện tâm thần, những chuyện đó bà nhớ rõ lắm, bây giờ mở mắt thấy cảnh tượng con gái yêu quý của cầm d.a.o đ.â.m Cấm phụ, đây là cảnh tượng mà bà từng tưởng tượng đến, trong cảm nhận của bà, con gái lương thiện, luôn che chở, nhu nhược, là bảo bối của họ, bất kỳ chuyện đẫm m.á.u đáng sợ nào cũng thể xảy với cô.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
bây giờ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-902.html.]
"Ư..." Cấm phụ thì sắc mặt tái nhợt vì đau đớn, ông rên lên một tiếng, cúi đầu bụng , đó cắm một con dao, bây giờ m.á.u đang chảy , đ.â.m ông là Nhan Bạch mà ông nghĩ, mà là Cấm Nguyệt, đứa con gái mà ông yêu thương nhất.
"Không... thể nào..." Cấm Nguyệt hoảng loạn Cấm phụ và Cấm mẫu mặt, lảo đảo, bây giờ cô đầy máu, tay là m.á.u của Cấm phụ, Cấm Nguyệt lắc đầu, Nhan Bạch với ánh mắt oán độc, trong mắt là sự khó tin.
"Họ rõ ràng ngốc , tại như , Nhan Bạch, nhất định là cô giở trò gì đó đúng ? Đây là ảo giác của , ảo giác của ."
Nhan Bạch tại chỗ, gì, ngược là Cấm phụ và Cấm mẫu run giọng hỏi.
"Nguyệt Nguyệt, con... con g.i.ế.c chúng ?"