Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 897

Cập nhật lúc: 2025-12-14 02:42:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Làm thế nào cũng ?" Nhan Bạch mỉm , như thể tâm trạng khá hơn, thậm chí còn hỏi Cấm Nguyệt với vẻ mặt mong đợi.

" , đúng, đúng , thế nào cũng , chỉ cần Bạch Bạch em chịu tha cho chị, chị nhất định... nhất định sẽ cho em tất cả những gì ngon nhất, nhất, nhất!" Cấm Nguyệt gật đầu, trong mắt cô bùng lên hy vọng, hy vọng Nhan Bạch thể mềm lòng, tha cho cô .

Chỉ cần còn sống, thì còn hy vọng, thể g.i.ế.c cô một, là thể g.i.ế.c cô hai, sâu thẳm đáy mắt Cấm Nguyệt là tia sáng tàn nhẫn, nhưng mặt cô vẫn là vẻ sợ hãi, nhu nhược đáng thương, như thể thực sự hối hận, sai , sẽ dám gì nữa.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Khuôn mặt thành khẩn, cầu xin tha thứ.

"Vậy thì..." Nhan Bạch từ từ di chuyển lưỡi d.a.o đến n.g.ự.c trái Cấm Nguyệt, nụ môi ngày càng rạng rỡ, ngọt ngào và đáng yêu, như một con búp bê phương Tây xinh , cô chớp mắt với Cấm Nguyệt, đó tinh nghịch .

"Chị gái, trả thứ cho em, em sẽ tha thứ cho chị -"

Được , chị gái?

Nhan Bạch khuôn mặt Cấm Nguyệt, còn Cấm Nguyệt thì tái mét mặt mày, nếu trái tim , cô còn thể sống ? Không thể!

"Mày mơ!" Cấm Nguyệt giãy giụa, trốn thoát, cô hiểu rõ, Nhan Bạch là ác quỷ, cô sẽ bỏ qua cho bất kỳ ai, sẽ tha thứ cho bất kỳ ai. ...

Cùng lúc đó, nhà họ Mộ.

Mộ Phạn màn đêm đen kịt bên ngoài cửa sổ, cau mày, đồng hồ treo tường, đột nhiên dậy, đến tủ quần áo, đồ ngủ, mặc một bộ đồ thường thuận tiện cho việc hành động, khoác một chiếc áo khoác gió rộng thùng thình màu xám bên ngoài, thẳng , lấy s.ú.n.g khỏi ngăn kéo, đeo bên hông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-897.html.]

Đồng thời lấy điện thoại , vì Cấm Nguyệt là nghi phạm, nên dù bảo lãnh tại ngoại, cũng sẽ hạn chế hành động, và theo dõi vị trí, Cấm Nguyệt thiết định vị, Mộ Phạn mở định vị lên, biểu tượng của Cấm Nguyệt bản đồ bất động, đó Mộ Phạn cũng mở lên xem, Cấm Nguyệt bỗng nhiên im, đó chạy nhanh, bất động.

Như , thoạt giống như là... giống như là... gặp nguy hiểm, truy sát, đang trốn tránh.

Mộ Phạn nheo mắt , mang theo vẻ suy tư, khác đang nghĩ gì, thuộc hạ cận của Mộ Phạn, vẫn luôn canh giữ ở nhà họ Mộ, thấy ăn mặc chỉnh tề, chuẩn ngoài lúc nửa đêm, liền tỉnh táo , đến mặt Mộ Phạn, hỏi.

"Mộ thiếu gia, cần theo ?" Anh nhớ ban ngày Mộ Phạn , thả Cấm Nguyệt là để câu cá lớn, thì... tối nay là cá c.ắ.n câu ?

Mộ Phạn dừng bước, thuộc hạ của , vốn định bảo cùng, nhưng như nghĩ đến điều gì đó, vẫy tay, lắc đầu.

"Không cần, đây, sẽ gọi, hiểu ?"

"Rõ, Mộ thiếu gia." Thuộc hạ gật đầu, hỏi lý do, bọn họ chỉ cần một việc, đó là tuân lệnh cấp .

Mộ Phạn gì thêm, xoay lái xe rời .

 

 

 

Loading...