Dù là gì cũng cả, cô chỉ thứ thuộc về , chỉ thuộc về , cho bất cứ ai chạm . ...
Tài xế lái xe phía , mơ hồ thấy tiếng hai chuyện phía , hiểu họ đang gì, cũng dám , chỉ là một tài xế nhỏ bé, còn sống để về nhà với vợ con, tò mò hại , một chuyện vẫn là nên nhiều chuyện, đừng xen thì hơn, chỉ cần công việc của là .
Tài xế bịt tai, tập trung lái xe, đường cũng gặp chuyện gì, đến bệnh viện an .
Vì Nhan Thế Lương đặt lịch khám , nên khi xuống xe, Quý Bạch Mặc đưa Nhan Bạch đến thẳng phòng khám, cần đăng ký, lập tức tìm bác sĩ khám bệnh, bác sĩ khám cho Nhan Bạch là một ông lão, trông vẻ quen mắt, hơn 60 tuổi, chắc là kinh nghiệm, các bác sĩ trẻ bên cạnh đều kính trọng ông , ông bàn, đeo kính lão, Quý Bạch Mặc và Nhan Bạch.
"Ai khám bệnh?"
"Là cô ." Quý Bạch Mặc kéo Nhan Bạch đang bên cạnh , Nhan Bạch khoác áo khoác, đùi Quý Bạch Mặc, cả che chắn kín mít, chỉ lộ một cái đầu nhỏ, cả run rẩy, tay chân lạnh toát, cô thấy bác sĩ hỏi, mới lộ mặt ông , đôi mắt đen láy bác sĩ, vì cảm nên mắt cô long lanh nước, khi ho nhẹ vài tiếng, Nhan Bạch .
"Cháu cảm, bác sĩ ơi, phiền bác , bây giờ cháu đang sốt, lúc đến đây đo nhiệt độ là 39,8 độ, cháu cảm thấy đầu óc choáng váng, cả rét run, buồn nôn."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-656.html.]
Cô chủ động rõ tình trạng của một cách tỉ mỉ, khiến bác sĩ ngạc nhiên, đôi khi thể con của một qua một chi tiết nhỏ, Nhan Bạch chính là kiểu dù ốm, say xe, vẫn tỉnh táo, thể rõ ràng những gì khác , cũng hề nũng nhõng nhẽo, lễ phép, khi xong, cô còn với ông , đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết, vô cùng đáng yêu.
"Được , cháu nghỉ ngơi một chút ." Có những ngoan ngoãn hiểu chuyện đến mức khiến đau lòng, bác sĩ gật đầu với Nhan Bạch, đó Quý Bạch Mặc đang ôm cô, như đang đ.á.n.h giá mối quan hệ giữa hai , ông chớp mắt, bỗng nhiên cảm thấy hai mặt quen, như thể gặp ở đó .
Ông nhớ đây ở khoa ngoại, gần đây mới chuyển sang khoa cấp cứu, hai mặt, hình như từng gặp ở khoa ngoại.
Bác sĩ già lục ký ức, cuối cùng mắt sáng lên, ông vỗ đầu, như thể nhớ điều gì đó, với Quý Bạch Mặc và Nhan Bạch.
"Xem trí nhớ của ông già vẫn còn , nhớ , mấy tháng , hai cũng đến bệnh viện, lúc đó cô bé thương, cũng là khám."
Hôm đó Quý Bạch Mặc trực tiếp lái máy bay trực thăng đến bệnh viện đưa Nhan Bạch khám, quên cũng khó.