"Thế Lương, em đau, em gì? Chiếc vòng cổ đương nhiên là của em, nếu của em, thì ở cổ em, hôm nay là đám cưới của chúng , chẳng sẽ đối xử với em, chăm sóc em cả đời ? Thế Lương, quên ?" Cấm Nguyệt nhíu mày, trông đáng thương, như thể trách mắng Nhan Thế Lương, dù là trong tình huống , cô vẫn tỏ vẻ lương thiện, chỉ khẽ nhíu mày, dịu dàng hỏi, đây là trách móc, chi bằng là khuyên nhủ, hy vọng Nhan Thế Lương đừng chuyện dại dột.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Nhan Thế Lương thấy những lời của Cấm Nguyệt, ánh mắt hoảng hốt, Cấm Nguyệt mặt, tay đang nắm tay cô cũng dần dần buông lỏng, hôm nay là đám cưới của , mặt là mà yêu thương bấy lâu nay, là cô gái mà nâng niu trong lòng bàn tay, vì cô , sẵn sàng bất cứ điều gì.
Mọi chuyện vốn dĩ như , cũng như , nhưng mà...
Có những lúc, sự thật đến nhanh, nó như một thanh kiếm vô hình, đ.â.m thẳng tim , khiến tỉnh táo, cũng khiến hiểu , ví dụ như bây giờ, Nhan Thế Lương cảm thấy bao giờ tỉnh táo như lúc .
Người mặt vẫn là biểu cảm khiến đau lòng như , nhưng , trái tim cứng rắn lạ thường, thể nào mềm lòng nữa.
"Nguyệt Nguyệt, chỉ cần em thật với , cho , căn cứ bí mật của chúng lúc ở ? Em cứu ở ? Em còn nhớ ?" Nhan Thế Lương hỏi dồn dập, ánh mắt vô cùng sắc bén, như thể thấu Cấm Nguyệt mặt, dáng vẻ khiến Cấm Nguyệt chút thở nổi, cô căn bản thể trả lời, đặc biệt là trong tình huống hiện tại, trong đám cưới của cô , mặt trong giới.
Đây là sự chú ý mà cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-629.html.]
"Đã lâu như , Thế Lương, đột nhiên hỏi em, em nhớ , đợi đám cưới kết thúc, em sẽ nghĩ kỹ , cho , ?" Cấm Nguyệt dịu dàng , còn tiến lên nắm lấy tay Nhan Thế Lương, chuyện xa xôi như , quên cũng là chuyện bình thường, trong cuộc cũng c.h.ế.t, chẳng lẽ còn thể bằng chứng gì , Cấm Nguyệt cố gắng mỉm , lúc cô chỉ bóp c.h.ế.t con mèo đen trong lòng Nhan Bạch, nó gì, khiến Nhan Thế Lương đột nhiên đổi thái độ như .
Nhan Thế Lương Cấm Nguyệt , trong mắt chút thất vọng, siết chặt cuốn sổ trong tay, cuối cùng sợ hỏng nó, nên buông lỏng tay .
"Không, em dối, vì em là cô , nên em mới nhớ, Cấm Nguyệt, em luôn lừa dối !" Nhan Thế Lương với Cấm Nguyệt, mắt đỏ hoe hề giảm bớt, ánh mắt sáng quắc.
"Em tự xem , đây là gì." Nhan Thế Lương đưa cuốn sổ nhỏ mà con mèo đen tha đến cho Cấm Nguyệt, thật trong lòng cũng sợ hãi, hy vọng Cấm Nguyệt thể phản bác , để cảm thấy cuốn sổ mới là giả, còn những gì Cấm Nguyệt mới là sự thật.
Cấm Nguyệt ngẩn , nhận lấy cuốn sổ, mở , nét chữ quen thuộc lọt mắt, càng xem, sắc mặt cô càng thêm khó coi, cô buông tay, cuốn sổ rơi xuống đất, đầu óc ong ong.
Chuyện ... thể nào, Cấm Bạch để thứ , rõ ràng cô nhớ là xử lý hết đồ đạc của Cấm Bạch .